Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong gió tuyết.
Hai bóng người chạy thật nhanh.
Liễu Bình bỗng dừng lại, nói: "Ngừng một lát."
"Thế nào?" Norton hỏi.
"Nhìn nơi này mà xem..."
Liễu Bình đẩy tuyết ra, để lộ một bộ thi thể đã bị đông cứng từ lâu.
"Đây không phải là thi thể loài người, rất giống với một loại côn trùng nào đó."
Norton do dự, nói.
Liễu Bình lật thi thể lại, ánh mắt nhìn về phía ngực côn trùng.
Ngực côn trùng đã bị thứ gì đó đâm xuyên tạo thành một lỗ hổng lớn, giáp xác
xung quanh cũng đã vỡ vụn.
"Là đồng đội kia của ngươi giết sao?" Norton hỏi.
"Thật sự là đau đầu, ta cũng không thể đoán được có phải là do cô ấy tạo thành
hay không." Liễu Bình thở dài nói.
Hoa Tình Không là một vị Hoán Linh sư.
Mỗi lần cô ấy triệu hoán là một vị Linh khác biệt, cho nên phương thức chiến
đấu cũng hoàn toàn khác nhau, thực sự không thể phán đoán con côn trùng này
có phải bị cô ấy xử lý hay không.
Liễu Bình đứng dậy, quan sát cảnh tượng bốn phía.
"Ta đã có thể phân biệt địa hình của nơi này... đi về hướng bắc sẽ đi tới một di
tích, đi về phía nam thì sẽ đi tới một con đường hầm dưới lòng đất đã bị sụp đổ,
chúng ta cứ đi về phía nam trước, nơi đó tới gần biên giới thế giới Ngu Giả, ta
và đồng đội đã hẹn gặp tại nơi đó."
"Được." Norton nói.
Hai người phân biệt phướng hướng, rồi đi ngược gió tuyết đi tới nơi sâu trong
núi tuyết.
Mười lăm phút sau...
Vượt qua đỉnh núi, trên mặt tuyết phía trước, có một thi thể khổng lồ cao bảy
tám mét.
Thi thể này có nửa người trên là người, nửa người dưới là côn trùng.
Ngực của nó đã bị đâm thủng một cái lỗ lớn, gió tuyết rót vào trong đó, che phủ
máu đen cùng nội tạng vỡ nát.
Coi như đã chết đi, thế nhưng uy thế mà nó phát tán ra, vẫn làm cho người khác
cảm thấy tim đập nhanh.
ồ ấ
"Có vẻ như đồng đội của ngươi rất mạnh." Norton cảm thán.
"Con côn trùng này đã bị chết không biết bao lâu rồi... chúng ta cần nhanh hơn."
Liễu Bình nói.
Hai người dùng toàn lực chạy như bay.
Bỗng nhiên...
Norton rút sách thẻ ra, đặt tay lên trên, quát khẽ: "Đường Mòn Bí Ẩn!"
Ngay sau đó...
Gió tuyết bị không gian tách ra, một con đường nhỏ xuất hiện dưới chân hai
người.
"Thế nào?" Liễu Bình hỏi.
"Mở Đường Hầm Bí Ẩn, những tồn tại khác không thể phát hiện chúng ta, nếu
như muốn cứu người thì làm vậy sẽ an toàn hơn." Norton nói.
"Đúng vậy." Liễu Bình cũng gật đầu đồng ý.
Bọn họ chạy dọc theo đường mòn phóng về phía trước.
Một lát sau...
Phía trước truyền tới những tiếng giao kích dày đặc.
"Trời ạ..."
Norton chậm rãi dừng bước lại.
Phóng tầm mắt nhìn tới, phía trước có lít nha lít nhít côn trùng.
Đám côn trùng này bao phủ một cái hang núi, đang liên tục khởi xướng công
kích về phía hang núi.
Cục diện đang dần dần nghiêng lệch.
Càng ngày càng nhiều côn trùng có thể giết vào trong hang động.
"Có người bị nhốt bên trong." Liễu Bình nói.
"Ta sẽ điều khiển đường mòn, chúng ta đi vòng qua." Norton nói.
"Không còn kịp nữa, ngươi đi cứu người, để ta hấp dẫn lực chú ý của chúng
nó!" Liễu Bình nói.
Hắn sải bước bước ra khỏi đường mòn, tiện tay ném một tấm thẻ bài ra.
Bụp!
Libertas rơi trên mặt tuyết, quan sát cảnh tượng xung quanh, nói nhanh: "Hoa
Tình Không ở trong hang núi kia sao?"
"Chắc hẳn là cô ấy, nếu không còn có ai có thể vừa lúc tại biên giới chứ? Lại có
thực lực giết nhiều côn trùng như vậy?" Liễu Bình nói.
"Tình hình không ổn lắm, phải cứu cô ta ngay lập tức!"
Libertas lôi một quả lựu đạn ra, ném mạnh ra ngoài.
ế ắ
"Hey... tới giết ta đê!" Hắn ta la lớn.
Ầm!
Lựu đạn nổ tung trong biển côn trùng.
Trong biển côn trùng, mấy con côn trùng bay ra ngoài, công kích Libertas.
Thế nhưng phần lớn côn trùng còn lại vẫn không quan tâm, tiếp tục tấn công
vào trong hang núi.
Libertas xoay người chạy trốn, lớn tiếng nói với Liễu Bình:
"Không được, bọn chúng tới quá nhiều thì ta sẽ chết, tới quá ít lại không cứu
được Hoa Tình Không!"
Liễu Bình lắc đầu, rút sách thẻ ra, đặt tay lên trên quyển sách.
"Lilith."
"Rõ."
Sách thẻ chấn động, tản ra một gợn sóng vô hình.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Ngươi tiêu hao 10 điểm hồn lực, kích hoạt 'Con Rối Tử Vong'.]
10 điểm Hồn lực!
Nhiều tới vậy sao?
Xem ra con côn trùng này rất mạnh.
Liễu Bình âm thầm suy tư.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây.
Mặt đất chấn động.
Một bóng hình khổng lồ từ con đường mà Liễu Bình cùng Norton vừa đi qua
nhanh chóng lao tới.
Là con côn trùng khổng lồ cao bảy tám mét kia!
Nó đi tới trước mặt Liễu Bình, chậm rãi cúi đầu xuống, phát ra những tiếng hỏi
thăm.
"Lên."
Liễu Bình nói ngắn gọn.
Côn trùng khổng lồ lao vào trong bầy trùng, bắt đầu điên cuồng chém giết.
Lần này, bầy trùng rối loạn.
Bọn chúng phát ra những tiếng rít ẩn chứa sự hoang mang, có vẻ như vẫn muốn
trao đổi với côn trùng khổng lồ.
ế ổ ồ ế ố
Thế nhưng côn trùng khổng lồ đã chết từ lâu, hiện tại đã là một Con Rối Tử
Vong, cơ bản là không quan tâm tới sự hỏi thăm của bọn chúng.
Nó điên cuồng chém giết trong bầy trùng.
Liễu Bình quan sát một lát, giơ tay lên, thả ra từng chùm thánh quang lên những
con côn trùng bị thương.
[Hồn lực của ngươi +1, +2, +1,...]
Hồn lực lại hồi phục.
Không chỉ như vậy, những con côn trùng kia coi như bị thương, thế nhưng vẫn
rất hung hãn.
Thế nhưng sau khi được trị liệu, bọn chúng bắt đầu trở nên rã rời.
Côn trùng khổng lồ liên tục thu gặt tính mạng của bọn chúng.
"Lilith, biến những con côn trùng đã chết thành con rối." Liễu Bình nói.
"Với thực lực hiện tại của ngươi mà nói, còn có thể chuyển hóa hai con mà
thôi." Lilith nói.
Cũng giống với khi mình ở trong thành phố của ma quỷ.
Hạn mức cao nhất của mình chính là chuyển hóa ba con quái vật mạnh mẽ đã
chết thành con rối, thế nhưng hồn lực tiêu hao lại khác biệt, cần dựa theo thực
lực của quái vật để tính.
Đám côn trùng đang bao vây hang núi không thể không quay đầu lại, chậm rãi
tới gần côn trùng khổng lồ.
Liễu Bình tìm tòi trong đông đảo thi thể côn trùng, nhỏ giọng nói: "Con kia."
Lilith thuận theo ánh mắt của hắn mà nhìn tới.
Ngay sau đó...
Một con côn trùng có sáu chiếc cánh, quanh thân tản ra từng cơn gió màu xanh
đang bay lên.
Nó bay lượn phía sau lưng con côn trùng khổng lồ, liên tục thả ra từng lưỡi đao
gió sắc bén chém chết những con côn trùng có ý đồ đánh lén côn trùng khổng
lồ.
Liễu Bình lại lùi về sau mấy bước, vừa phóng ra Cứu Tử Phù Thương thuật, vừa
lựa chọn một con côn trùng nữa.
Con côn trùng này tản ra khí lạnh, mỗi lần phóng thuật pháp cũng có thể làm
cho cả bầy trùng tiến vào trạng thái chậm chạp trong thời gian ngắn.
Rất nhanh.
Cuộc nội chiến của bầy trùng tiến vào giai đoạn gay cấn.
Đối mặt lít nha lít nhít bầy trùng, coi như là côn trùng khổng lồ, cũng dần dần
không chịu đựng nổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK