Trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái bàn.
Trên bàn chất đầy các loại trái cây tỏa ra mùi hương thơm lừng.
Yêu tinh kia lập tức ngồi xuống trước cái bàn, cầm lấy trái cây ăn ngấu nghiến
một hồi.
Hai yêu tinh đứng bên cạnh nó, một người lấy ra cái kính lúp cẩn thận xem xét
lông tơ trên người, một tên khác thì đứng xa nhìn chăm chú vào mái tóc của nó,
miệng thì đếm: “Một sợi, hai sợi, ba sợi, mười lăm sợi, không đúng, đếm sai rồi,
đếm lại lần nữa."
-- Chúng thật sự bắt đầu đếm số tóc và số lông tơ.
"Không!"
Niệm quý giận dữ hét, “Đối tượng chiến đấu của ta chính là nó, vì sao phải
kiểm tra thân thế? Sổ lông tơ và tóc là sao chứ! Khế ước chiến trận Kỳ Quỷ
không có mục này!"
Yêu tinh cầm đầu trùng niệm quỷ, âm hiểm cười nói: “Quả thật vốn không có
quy tắc này, nhưng người chơi xấu rất nhiều, vì vậy cũng có các quy tắc mới."
Nó hô lên một tiếng.
Ngay lập tức.
Tất cả yêu tinh còn lại bay lên trời, lao về hướng niệm quỷ.
"Các ngươi muốn làm gì?"
Trên người niệm quý bỗng bùng lên dao động sức mạnh mãnh liệt.
Tất cả yêu tinh cùng quát lên: “Kiểm –– tra -- thân – thê!"
Niệm quỷ rút ra một thanh cự côn cháy bùng hắc hóa từ hư không, lập tức giơ
nó lên cao cao –– Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Phù văn màu đen bỗng chấn động kịch liệt lên.
Nó tỏa ra phù văn chi chít, hoàn toàn khóa chặt niệm quỷ vào trong đó.
Yêu tinh cầm đầu hạ giọng mà nói: “Ngươi muốn ra tay à? Chỉ cần ngươi dám
động đậy một cái thì chính là trốn tránh trận so đấu này -- Ngươi sẽ xong đời!"
Niệm quỷ không dám nhúc nhích.
Nó đã bị phù văn chiến trận nhắm thẳng vào.
Giống như lời yêu tinh kia đã nói, nếu nó kháng cự lần kiểm tra này thì sẽ lập
tức bị giết chết.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Các yêu tinh ùa lên, bu đặc mỗi một vị trí trên toàn thân nó.
ắ ầ
Chúng mang theo ý cười mà rút ra từng thanh đao nhọn, cùng kêu lên: “Bắt đầu
kiểm tra nào!"
Vua Yêu Tinh cầm chiếc loa lớn, cao giọng nói: "Trải qua việc kiểm tra chăm
chú, cẩn thận và chuyên nghiệp của chúng ta, hiện tại đưa ra kết luận như sau: "
"Song phương sắp bắt đầu chiến đấu, thân phận chân thực hữu hiệu, phù hợp
yêu cầu lần khế ước chiến trận này."
"Hiện tại..."
"Cho mời tuyển thủ của đội Yêu tinh: "
"Cúp tất thổi, huy chương đồng giải đấu bịt mắt trốn tìm: Mộ Mộ!"
Đám yêu tinh vỗ tay nhiệt liệt.
Người tí hon vẫn luôn ăn hoa quả tại trước bàn ợ hơi, dùng tay vịn ghế đứng
dậy, liên tục vẫy chào với đám người.
Vua Yêu Tinh lại nói tiếp: "Về phần đối thủ của yêu tinh chúng ta, chính là cái
tên này..."
"Tên quái quỷ nào đó không biết tới từ nơi nào!"
Ông ta chỉ chỉ về nơi cách đó không xa..
Con Niệm quỷ kia bị vô số dây thừng trói chặt tay chân, toàn thân đều có vết
thương nhìn thấy đã giật mình, máu tươi chảy dài, nhuộm đỏ mặt đất.
Dưới sự trói buộc của quy tắc, nó không thể phản kháng, bị đám yêu tinh chém
trúng vô số đao, hiện tại lại đang thoi thóp.
"Chiến đấu, bắt đầu!"
Vua Yêu Tinh hét lớn, lại còn nháy mắt cho tên yêu tinh tên là Mộ Mộ kia.
Mộ Mộ hiểu được.
Hầu như trong chớp mắt...
"Ta nhận thua!"
Mộ Mộ quát.
Vua Yêu Tinh lập tức nói nhanh như súng máy: "Rất tốt người đã nhận thua ta
tuyên bố tất cả tranh tài đều kết thúc điểm số hiện tại là 3: 1 Liễu Bình thắng lợi
chiến trận Kỳ Quỷ lần này kết thúc viên mãn cám ơn mọi người đã theo dõi cám
ơn!"
Nó đọc lời bế mạc với tốc độ cực nhanh, Niệm quý bên kia vừa mới lấy ra một
mảnh vảy, đang há miệng muốn nói cái gì đó.
Thế nhưng mọi chuyện đã kết thúc! Niệm quỷ cứng họng, trong thời gian ngắn
lại không thể tiếp thu được tình hình hiện tại.
Vua Yêu Tinh đi tới, vỗ nhẹ mặt của nó, nói: "Không kịp rồi, người anh em,
ngươi cũng quá chậm đi, làm sao dám ra ngoài giang hồ chứ?"
ắ ầ ế ầ ồ ồ
Nói xong, Vua Yêu Tinh lại lắc đầu với vẻ tiếc hận, cúi đầu nhìn đồng hồ trên
cổ tay, lẩm bẩm: "Tốc độ hoàn thành lời bế mạc lại nhanh hơn 0.1 giây, thật
không hổ là ta!"
Nó vừa nói xong.
Phù văn màu đen giữa không trung hơi nhúc nhích.
"Không..."
Niệm quỷ kêu rên, hắc quang lẫn xương cốt toàn thân ẩn dấu trong đó dần dần
hóa thành tro tàn tung bay theo gió.
Liễu Bình đứng tại nơi đó không xa, cảm ứng được điều này.
Từng hàng chữ nhỏ nhảy ra:
[Sau khi Vua Yêu Tinh tuyên bố bế mạc, chiến trận khế ước Kỳ Quỷ lần này đã
hoàn thành.]
[Điểm số cuối cùng giữa người và Niệm quỷ là 3: 1.]
[Niệm quỷ chưa kịp kéo dài tranh tài lần nữa.]
[Ngươi đã chiến thắng.]
[Mọi thứ của đối phương đang bị chiến trận khế ước Kỳ Quỷ tước đoạt, truyền
lại cho ngươi.]
[Quá trình này sẽ hoàn thành sau năm giây đếm ngược.]
[Năm...]
[Bốn...]
[Ba...]
[Hai...]
[Một.]
[Hấp thu hoàn thành!]
Liễu Bình đứng im bất động, chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh vô tận từ hư
không tràn tới, chảy hết vào trong cơ thể như thác đổ.
Luồng lực lượng này cực kỳ khổng lồ, khổng lồ tới mức khi Liễu Bình tiếp thu
nó, đã mất đi cảm ứng đối với thời gian và không gian.
Cũng không biết qua bao lâu.
Liễu Bình cảm thấy mọi thứ xung quanh đều biến mất.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:
[Ngươi thu được một đoạn ký ức, nó lại bị kích hoạt một lần nữa.]
Chữ nhỏ nhanh chóng biến mất.
Liễu Bình phát hiện mình đứng trong Hải uyên vô tận.
ổ ồ
Tại vị trí cách mình không xa, có một thứ khổng lồ... Chính là bộ áo giáp kia!
Một bóng hình hư vô, mờ nhạt xuất hiện bên trong áo giáp, lơ lửng trong Hải
uyên.
Người cầm dù.
Gã ta ngẩng đầu nhìn về phía hư không vô tận, nhỏ giọng nói: "Là ai? Kẻ nào
đã trốn ở một bên nhìn trộm vào thời điểm ta hủy diệt mọi thứ?"
Hư không lóe lên.
Một giọng nói vang lên: "Ta từ phần dưới cùng của Kỳ quỷ xa xôi tới đây, đã
nhìn qua rất nhiều tuyến vận mệnh."
Người cầm dù hừ lạnh, hỏi: "Ngươi là ai?"
Giọng nói kia trả lời: "Ta cảm ứng được chiến đấu phát sinh tại nơi này, cảm
ứng được con mồi."
"Thì? Ngươi muốn làm gì?"
Người cầm dù hỏi.
"Thực ra chúng sinh cũng không ngon, đối với ta mà nói, đi săn là một loại bản
năng."
Giọng nói kia nói.
Lời này làm cho Liễu Bình cảm thấy khó hiểu, hoàn toàn không hiểu nó muốn
biểu đạt cái gì.
Vẻ mặt của Người cầm dù lại nghiêm túc hơn nhiều, nói: "Bình thường người
mặc cái gì?"
"Ta không quan tâm màu sắc, pháp tắc Kỳ Quỷ không có điểm cuối, ta đã chán
ghét."
Giọng nói kia nói.
"Ngươi chuẩn bị đi nơi nào?"
Người cầm dù hỏi.
"Ta sắp thức tỉnh, cần năng lượng."
Giọng nói kia nói.
Người cầm dù lẩm bẩm: "Thì ra là thế..."
"Ngươi có thể lý giải một tia ý niệm của ta, chắc chắn là kẻ địch của ta."
Giọng nói kia nói.
"Chưa chắc đã là vậy, có lẽ chúng ta chính là đồng loại."
Người cầm dù đắn đo, nói.
Giọng nói kia im lặng vài giây, mới nói: "Ta không có đồng loại."
"Ta cũng không ăn chúng sinh."
Người cầm dù bỗng nói.
ằ ầ ố
Giọng nói kia nở nụ cười: "Chỉ bằng ngươi? Tên người người đầy ngập mùi thối
của chúng sinh."
Người cầm dù thả dù đen trên tay xuống, nhỏ giọng nói: "Xem ra chúng ta cần
đánh một trận."
"Đã tới lúc dùng cơm."
Giọng nói kia nói.
Người cầm dù thở dài, nói: "Ban đầu ta chỉ muốn âm thầm tìm kiếm một vài
việc vui, ai ngờ lại đưa tới tồn tại cùng cấp bậc... được rồi, chuyện này cũng
không đơn giản như ta đã tưởng tượng, nhìn ta giết ngươi!"
Gã ta thu hồi dù đen, đặt trên áo giáp, sau đó bóng người lóe lên, biến mất khỏi
Hải uyên không thấy gì nữa.
Danh Sách Chương: