Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lịch sử và tương lai, cô bé làm một pháp sư cận chiến vốn đã chết đi hóa
thành Hư Áo chi Khu, không ai sẽ nhớ rõ, không ai biết được.
Rốt cuộc cô bé muốn làm gì? Lúc này một lão giả đầu bạc ló đầu ra từ cánh cửa
trang viên.
"Yên lặng."
Lão giả nói, “Chờ ở chỗ này -- chủ nhân đang mở một buổi yến hội, nhưng nếu
các ngươi tới rồi thì ta sẽ xin chỉ thị của chủ nhân, xem nên xử lý chuyện của
các ngươi như thế nào."
Nói xong thì lập tức đóng cửa lại lần nữa.
Lúc này mưa rơi tí tách, trong cánh cửa truyền đến âm nhạc du dương, thậm chí
còn có thể nghe thấy tiếng nói nhỏ, vui cười của không ít người.
Thời gian tử vong của Delia càng ngày càng gần.
"Trở về đi, trở lại thời khắc của ngươi, Long tộc lập tức sẽ khiêu khích chủ
trang viên."
Delia nói.
"Andrea cảm thấy ta có cơ hội đánh cắp thi thể của ngươi?"
Liễu Bình hỏi.
"Ngươi chưởng quản sức mạnh Kỳ Quỷ mạnh nhất: Lừa gạt, chỉ có người mới
có khả năng làm được -- có lẽ ngươi có thể lừa gạt mọi người trong trang viên,
mang thi thể của ta đi."
Delia nói.
Bỗng nhiên, giọng nói của lão giả vang lên: “Chủ nhân, bọn họ tới."
Một tiếng nói tràn ngập vui cười theo đó mà vang lên: “Nữ nhân kia đáng chết."
"Đúng vậy."
Lão giả nói.
Đầu của Delia lập tức bị bổ xuống, thân thể chậm rãi ngã xuống đất.
Cùng lúc đó.
Liễu Bình chỉ cảm thấy một sức mạnh cực lớn bỗng túm một cái, kéo hắn ra
khỏi mảnh thời gian quá khứ này, trong nháy mắt đã trở lại tương lai -- Hắn
bỗng mở to mắt.
Doanh địa yên tĩnh.
Chỉ có những khúc củi cháy trong lửa trại thỉnh thoảng phát ra tiếng vang tách
tách.
ấ Á
"Rõ ràng ngủ rất say, là gặp Ác Mộng à?"
Con thỏ quan tâm hỏi.
"Không có việc gì... Chỉ sợ ta còn cần ngủ tiếp trong chốc lát..."
Liễu Bình ngáp một cái, lại khép hai mắt lại lần nữa.
Qua thêm mấy phút.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt lặng lẽ hiện lên: “Long tộc đã chuẩn bị ổn thoả."
Toàn bộ thế giới lại rút đi lần nữa.
Liễu Bình phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc xe ngựa, chung quanh là các
nam nữ mặc lễ phục.
"Liễu Bình, chào ngươi."
Người cầm đầu có đeo một cái mặt nạ ác quỷ ngủ say.
"Chào ngươi."
Liễu Bình nói.
Ánh mắt hắn xẹt qua mặt bọn họ.- - Những người này hoặc là đeo mặt nạ xương
khô, hoặc là đeo mặt nạ ánh trăng, đều là những tồn tại từng có qua lại với
Andrea.
Thì ra chúng nó chính là Long tộc!
"Thời gian cấp bách, người thay lễ phục này, chờ người tiến vào trang viên thì
yến hội cũng vừa bắt đầu, chúng ta sẽ phát động công kích để dẫn chủ trang
viên kia đi."
Long tộc đeo mặt nạ ác quỷ nói.
"Sau đó ta sẽ đi trộm thi thể"
Liễu Bình nói.
"Đúng vậy."
Đối phương gật đầu và nói.
Liễu Bình bắt đầu thay quần áo, miệng tiếp tục hỏi: “Vì sao Andrea muốn làm
như vậy?"
"Không ai biết, nhưng chúng ta lựa chọn tin tưởng nàng."
Long tộc đeo mặc nạ ác quỷ trầm miên nói.
"Vì sao?"
"Bởi vì nàng thức tỉnh rồi, nàng là Linh đi xuống từ Thánh Giới-- nàng là hy
vọng duy nhất."
Lời này không sai! Hắn đã tìm cô bé thật lâu.
Liễu Bình nhanh chóng mặc xong lễ phục, nhìn qua cũng ra bài ra bản.
Đối phương đưa thiệp mời và một cái mặt nạ thỏ cho hắn.
"Đêm nay là vũ hội hoá trang, Linh của ngươi là Vĩnh Dạ Linh Chủ, cho nên
chúng ta chế tạo mặt nạ này."
"Ta là ai?"
Liễu Bình đeo mặt nạ lên, hỏi.
"Một Long Vương cực ác-- Năng lực tìm kiếm tài bảo mạnh hơn bất cứ con
rồng nào -- yên tâm, nó đã chết."
Đối phương nói xong thì gật gật đầu với hắn, sau đó cùng bọn họ biến mất tăm
hơi.
Xe ngựa tiếp tục chạy một khoảng cách hướng về phía trước, ngừng ở cổng
trang viên.
"Hoan nghênh ngài, thưa khách nhân tôn quý."
Ở cửa trang viên, một người hầu mở cửa xe, nho nhã mà nói.
Liễu Bình nhìn thiệp mời trong tay, bỗng lộ ra nụ cười, mở miệng nói: “Thời
tiết hôm nay thật là tốt, có đúng không?"
Người hầu ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung.
Mây đen cuồn cuộn, sấm sét ầm ầm.
Mưa to đã sắp tới.
"Đúng vậy, thưa các hạ."
Người hầu lễ phép nói.
Lúc này Liễu Bình mới vừa lòng gật gật đầu.
Hắn xuống xe ngựa, phong độ nhẹ nhàng mà đi đến trang viên.
Doanh địa.
Aland ngồi phía bên kia lửa trại, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Liễu Bình.
Con thỏ ngồi xổm trên vai Liễu Bình đang đánh bài với Lilith, quay đầu lại liếc
hắn ta một cái, nói: “Tiểu tử ngươi có bị bệnh hay không, vì sao cứ nhìn chằm
chằm vào Liễu Bình của chúng ta vậy?"
"Không phải,"
Aland lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu xa, “Ta cứ cảm thấy nếu hắn ngủ thì nơi này
không quá an toàn."
"Đương nhiên không an toàn, nơi này là Chí Ám chi Đế, là nơi sâu nhất của
Vĩnh Dạ, có cái gì bay tới từ hư không cũng có khả năng."
Con thỏ nói.
"Trước đó hắn hỏi ta, có phải bức thiết cần bảo vật đổi công huân hay không, ta
nói là..."
Aland chậm rãi nói, ánh mắt nhìn vào giao diện quân viễn chinh, nhìn một hồi
lâu, sau đó bỗng duỗi tay túm một cái -- Chỉ thấy một người máy hình người
toàn thân màu trắng xuất hiện trước mặt hắn.
"Đây là gì?"
Lilith tò mò hỏi.
"Hủy diệt giả chiến đấu hình thức tự vận hành, binh khí cường đại của Khoa Kỹ
Trắc, đổi nó cần một ngàn năm trăm điểm công huân."
Aland nói xong thì ra lệnh cho người máy hình người nọ: “Mệnh lệnh duy nhất:
Bảo hộ nam nhân đang ngủ say đối diện ta."
Người máy màu trắng chậm rãi xoay người, quét qua Liễu Bình một cái, sau đó
nói: “Đã ghi vào đặc thù của sóng điện não, bắt đầu tuần tra."
Đầu của nó bỗng mở toang, bắn ra vài luồng ánh sáng rồi đánh vào mấy chỗ
không đáng chú ý trong doanh địa.
Tiếng nổ liên tục vang lên.
"Tai hoạ ngầm và dụng cụ nhìn trộm đã được quét sạch."
Người máy phát ra giọng nói lạnh nhạt mà ẩn chứa sát ý.
"Kỳ quái, hình như thái độ của nó thay đổi.
Con thỏ tràn đầy đề phòng mà đánh giá người máy và nói.
"Nó trực tiếp liên thông với danh sách quân viễn chinh, có quyền tự chủ cực
cao."
Aland nói.
Người máy mở miệng nói: “Trong đội tiền trạm trước mặt, có một người bố trí
bom thuật pháp hẹn giờ tàng ẩn trong doanh địa, tên họ là Trương Thường Cửu,
chú thuật sư."
“Hành vi này vi phạm kỷ luật của quân viễn chinh, nên tiến vào ao chuyển hóa."
"Hành động bắt giữ đã được hình thành."
"Chấp hành!"
Oanh –– Người máy hóa thành một ánh lưu quang rồi lao ra khỏi doanh địa, bay
vút hướng về phía Đông.
Trong doanh địa.
"Thực lực của người máy này như thế nào?"
"Nếu dùng vũ khí lạnh, có thể đánh ngang tay với ta, nếu toàn dùng vũ trang thì
ta đánh không lại nó."
Aland nói.
Con thỏ lẩm bẩm: “Quả nhiên có chút tác dụng."
"Người máy này chơi vui ghê, thả thêm mấy con ra đi."
Lilith vui vẻ nói.
"Ta đã tiêu hết tất cả điểm công huân, không thể đổi nữa, trừ phi Liễu Bình lại
lấy ra một ít trân bảo hiểm có để ta đổi công huân."
Aland nói.
"Bỏ đi, thật ra cũng đủ dùng, chúng ta chờ đi, có lẽ hắn sẽ không ngủ lâu lắm."
Con thỏ nói.
"Ta cũng cảm thấy như vậy."
Aland nói.
Trong doanh địa lại khôi phục an tĩnh lần nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK