Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói vừa dứt.
Trên đầu hắn bỗng hiện ra một vòng quang hoàn ảm đạm.- - Mộng Yểm Hành
Giả! Liễu Bình không chút do dự mà ôm chặt nữ anh trong lòng lần nữa rồi đi
dọc theo bậc thang bước xuống bên dưới.
Hắn đi vào sâu trong mặt đất, bước vào lâu đài thế giới lần nữa.
Lúc này lại khác với trước đó.
Hắn trực tiếp đứng trong một gian phòng không người.- - Thế Giới chi Linh đã
biết hắn đến, đặc biệt an bài một căn phòng an toàn.
"Kế tiếp, chúng ta làm sao bây giờ?"
Giọng nói của cô bé lại vang lên lần nữa.
"Tìm một tồn tại Ác Mộng nguyên sinh, nó gọi là... Kẻ Săn Linh Hồn, để nó tới
nơi này."
Liễu Bình nói.
"Được."
Cô bé nói.
Đợi mấy phút sau.
Cánh cửa phòng đột nhiên mở ra, một con quái vật thân thể giống như bọ ngựa
đi đến.
"Kỳ quái, rốt cục danh sách bảo ta tới nơi này để làm gì?"
Nó lẩm bẩm.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Nó nhìn thấy Liễu Bình, cùng thời khắc đó, từng hàng chữ nhỏ đột nhiên xuất
hiện trước mắt nó: “Khiêu chiến đặc thù sắp bắt đầu."
"Ba,"
"Hai,"
"Một!"
Bá –– Liễu Bình và Kẻ Săn Linh Hồn cùng biến mất khỏi căn phòng.
Bọn họ trực tiếp xuất hiện trong một thế giới rộng lớn, không nhìn thấy bất cứ
tồn tại nào chung quanh.
Nơi này chính là nơi quyết đấu.
Kẻ Săn Linh Hồn vui cười một tiếng, đôi tay hóa thành lưỡi dao sắc bén thật
dài, liếm môi và nói: “Thì ra là đưa linh hồn cho ta, ta thực vừa lòng với an bài
này."
ế ấ ấ ể ễ
Nó biến mất khỏi vị trí cũ -- Cách đó mấy chục mét, thân thể Liễu Bình hơi lách
qua một bên, Bách Nạp Đao trong tay chém vào mảnh hư không nào đó.
Đao quang mãnh liệt phóng lên cao.
Thân thể Kẻ Săn Linh Hồn bị chặt đứt thành hai đoạn, được cuồng phong bao
bọc mà bắn văng ra vài trăm thước.
"Không... Làm sao ngươi biết..."
Nó không cam lòng mà nói.
Liễu Bình nói: “Ta biết đặc điểm của tất cả Ác Mộng Giả các ngươi, mặt khác,
ta muốn nói một tiếng xin lỗi, ta đang rất gấp."
Kẻ Săn Linh Hồn lập tức biến mất khỏi mặt đất, hóa thành một thẻ bài và xuất
hiện trên tay Liễu Bình.
Giọng nói của cô bé lại vang lên lần nữa: “Chúc mừng, người trở thành thẻ bài
Ác Mộng: Triệu hoán sư Kẻ Săn Linh Hồn.”.
"Ngươi đứng ở trí trí thứ năm trong danh sách thứ ba của bộ bài địa cung Ác
Mộng."
"Thật là xếp hạng tương đối thấp."
Liễu Bình nói.
"Cần ta an bài quyết đấu kế tiếp cho ngươi không? Nếu ngươi là người trở về từ
tương lại thì nhất định biết nhược điểm của rất nhiều Ác Mộng Giả."
Cô bé nói.
Liễu Bình khựng lại một giây, sau đó mở miệng nói: “Không, thân phận trước
mắt quá mức thấp kém, có lẽ sẽ đưa đến hiệu quả không tưởng được."
Hắn nhìn nhìn nữ anh trong lòng, nhẹ nhàng nói: “Thủy Thụ, hiện tại các ngươi
phải trốn một lát."
"Thu ta làm thẻ bài không phải là được rồi sao."
Nữ anh không mở mắt ra, chỉ nhẹ nhàng lẩm bẩm.
"Ngươi muốn trở thành một thành viên của bộ bài Vui Sướng sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đương nhiên, ta biết bộ bài Vui Sướng sẽ xuất hiện hoàn cảnh thích hợp cho
ta, để ta đi nghỉ ngơi đi."
Nữ anh nói.
Không đợi Liễu Bình nói cái gì, nàng trực tiếp mở miệng nói: “Nghe này, ta
thua bởi ngươi."
Phanh! Nàng hóa thành một thẻ bài và xuất hiện trong tay Liễu Bình.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một cái giường em bé hoa lệ, trên giường đặt đầy các
loại đồ chơi, thậm chí còn có một bình sữa đầy ấp.
Nữ anh thoải mái trở mình, tiếp tục ngủ say.
ễ ắ ấ ồ
Trong lòng Liễu Bình buông lỏng, hắn cất thẻ bài đi rồi mở miệng nói: “Đi, lập
tức mang ta đi đến căn phòng đánh số 11-1."
"Xin hãy xem bản đồ địa hình."
Cô bé nói.
Trên vách tường căn phòng nhanh chóng hiện ra từng đường cong màu đen, nó
không ngừng lan tràn, phác họa ra một bản đồ địa hình đơn sơ.
Liễu Bình nhìn mấy phút, sau đó yên lặng ghi tạc nội dung bản đồ trong lòng.
Hắn đẩy cửa đi ra ngoài.
Trên hành lang ven đường không có bất cứ Ác Mộng Giả nào.
Con đường mà Thế Giới chi Linh đưa ra đã cố tình tránh đi tất cả Ác Mộng Giả,
giúp Liễu Bình có thể trực tiếp đến nơi cần đến.
Liễu Bình bước nhanh đi tới, rất nhanh đã xuyên qua mấy căn phòng, đến căn
phòng trên cửa có đánh dấu “11-1"
kia.
Hắn đẩy cửa đi vào.
Chỉ thấy trong phòng có một tồn tại đang đứng -- Là Chấp pháp giả Hắc Ám.
Hắn ta đang đứng trên một cái bàn, đang tìm kiếm cái gì đó.
Thấy Liễu Bình đi vào phòng, hắn ta đột nhiên quay đầu lại, trên người phát ra
một luồng sát ý.
Chờ thấy rõ Liễu Bình chỉ là một Ác Mộng Giả thấp kém, hắn ta lại thu sát ý
lại, mở miệng hỏi: “Chuyện gì?"
Trong lòng Liễu Bình hiện lên vô số suy nghĩ.
Không ngờ vào thời khắc này, hắn ta đã đến nơi này, nhìn dáng vẻ là đang
chuẩn bị tìm kiếm mảnh vảy màu đen kia.
Hắn ta đã thành công chưa? Đột nhiên, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh
chóng hiện lên trước mặt Liễu Bình: “Chú ý!"
"Tuyến thời gian bắt đầu biến động kịch liệt."
"Có thứ gì đó đánh vỡ thế giới và lá chắn thế giới, đang đến từ thế giới song
song nào đó trong tương lai."
"Nó đã tiến vào chủ tuyến thời gian trước mắt!"
Thứ gì -- Có thứ gì có được sức mạnh như vậy? Còn có thể là ai! Không ngờ
Chấp pháp giả Hắc Ám lại đuổi theo từ thế giới song song.
Nó có sức mạnh khủng bố như vậy sao! Liễu Bình mở miệng nói: “Đại nhân, đã
xảy ra một chuyện rất kỳ quái, danh sách bảo ta đến trực tiếp bẩm báo với
ngài."
Chấp pháp giả Hắc Ám vừa nâng tay lên lại dừng lại.
"Nói."
Nó phun ra một chữ.
"Thế giới xuất hiện một ngài khác, đang ở trong lâu đài."
Liễu Bình nói.
"Ngu xuẩn, người đang lừa gạt ta sao? Làm sao lại có chuyện như vậy –– Từ từ!
Đó là cái gì!"
Chấp pháp giả Hắc Ám vốn mang đầy mặt khinh thường, nhưng thoáng cảm
ứng một chút thì sắc mặt lại thay đổi.
Nó bỗng nhìn lại một phương hướng.
Xuyên qua hư không, từng trận gọn sóng truyền đến, hắn ta như cảm nhận được
điều gì không thể tưởng tượng, cho nên khí tức khống chế hắn cũng quên mất.
Dòng khí bạo ngược bộc phát ra từ nó trên người, thổi Liễu Bình ngã lăn trên
mặt đất.
Chấp pháp giả Hắc Ám lại hoàn toàn không thèm nhìn hắn.
"Thật là một ta khác... Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"
Nó thấp giọng lẩm bẩm, thân thể chợt lóe rồi biến mất khỏi nơi đó.
Thừa dịp giờ khắc này, Liễu Bình bỗng nhảy dựng lên khỏi mặt đất, quát khẽ
nói: “Ra đây!"
Trong đông đảo vật phẩm được trưng bày trên tường, một tấm chắn đột nhiên
lắc lắc.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Đây là mảnh vảy chiến giáp của
ngươi, ngưng tụ thế giới người sáng tạo, ngày xưa người dùng nó để thăm dò cơ
chế chiến đấu của Linh và Ác Mộng."
"Ngươi có cảm ứng tự nhiên đối với những vật mà mình sở hữu."
"Ngươi phát hiện nó!"
Liễu Bình vẫy tay một cái.
Tấm chắn lập tức dừng lại trong tay hắn.
Hắn lật tấm chắn qua để nhìn, quả nhiên nhìn thấy một mảnh vảy dùng để trang
trí chỗ tay cầm.
Tìm được rồi! Đây là thời khắc khó tin cỡ nào!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK