Một đòn này, được chiến trường do thế giới bên trong tạo ra tiếp nhận, sau khi
chiến trường bị hủy diệt, lại đổi thành do toàn bộ thế giới bên trong tiếp nhận.
Liễu Bình đứng dậy, nhìn về phía lâu đài đang sụp đổ kia.
Nếu như hắn không kịp kích hoạt "Luân Chuyển", có lẽ hắn đã chết bởi đòn
công kích vừa rồi.
Hắn nhìn về phía không trung.
Chấp pháp giả Hắc Ám đang cầm theo một cái đầu, đang đặt nó trở lại cổ của
mình.
"Vậy mà có thể ngăn cản một đòn của ta, không thể không thừa nhận, ngươi
đúng là một sứ giả hợp cách."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
Liễu Bình đeo Trấn Ngục đao trên lưng, tiện tay nắm chặt, lôi Bách Nạp đao ra,
nói: "Ta biết người rất mạnh, thế nhưng sự mạnh mẽ của ngươi đã vượt ra khỏi
phạm vi nhận biết của ta, chuyện này không thích hợp."
"Ồ? Làm sao lại không thích hợp?"
Chấp pháp giả Hắc Ám hỏi.
"Thực lực của ngươi vượt xa khỏi tất cả Ác Mộng giả chúng ta, mà nơi đây chỉ
là tấm thẻ bài Ác Mộng thứ hai: Địa cung Ác Mộng mà thôi, tới cùng thì ngươi
là ai?"
Liễu Bình hói.
"Ta đã nói rồi, khi người sắp chết, chúng ta mới có thể trò chuyện về chuyện
này."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
Nó vung cánh tay lên, cách không tấn công.
Sương mù vô cùng vô tận lại ngưng tụ lần nữa, lao tới từ bốn phương tám
hướng, dùng toàn lực đập về phía Liễu Bình.
Âm! Toàn bộ thế giới bên trong nứt vỡ, Liễu Bình bị đánh bật khỏi thế giới bên
trong từ những khe nứt, bay ra ngoài như đạn pháo.
Trong nháy mắt, hắn xuyên qua toàn bộ Địa cung Ác Mộng, bị đánh tới hư
không hắc ám, không ngừng rơi xuống dưới Thần trụ.
Trong chớp mắt.
Hắn bỗng rơi vào trong một thế giới nào đó trên Thần trụ Hư Không.
Đây là một thế giới có văn minh cấp cao, kiến trúc chủ yếu của tộc Tinh Linh,
rất nhiều sinh vật cấp cao xuyên tới xuyên lui, trong thân thể bọn chúng đều tản
ra ánh sáng nhạt.
ễ ề
Liễu Bình vừa mới đứng vững, lập tức rút Bách Nạp đao ra chém về phía
trước... Một ánh đao hừng hực nối liền đất trời xuất hiện, chém thế giới thành
hai đoạn, mà tại chính giữa lưỡi đao, thân hình Chấp pháp giả Hắc Ám xuất
hiện.
Nó nâng một cánh tay lên, đẩy nhẹ ánh đao đi.
Ánh đao chệch hướng, lướt qua bên cạnh người nó.
"Đạo thuật rất tuyệt, ta có thể cảm thấy lực lượng của người đang dò xét điểm
yếu của ta, thế nhưng vô dụng, các ngươi đứng trước mặt ta chỉ là sâu kiến, tựa
như chúng sinh vậy."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
"Thế nhưng người đã bại lộ."
Liễu Bình nói.
Chấp pháp giả Hắc Ám đang định ra tay, nghe lời này bỗng dừng lại, hỏi với vẻ
hứng thú: "Ta bại lộ?".
"Đúng vậy, ta đoán ngươi cũng không phải thủ hạ của tồn tại vĩ đại, bởi vì
chênh lệch về mặt thực lực giữa chúng ta quá rõ ràng."
Liễu Bình nói.
"Thế nhưng trừ việc tuyệt vọng chờ đợi bị giết chết ra, ngươi còn có thể làm gì
nữa chứ?"
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
Liễu Bình liếc nhìn Giao diện trước mặt mình.
Đó là Giao diện thuộc về sứ giả.
Hắn cách không vươn tay, tất cả thẻ bài Ác Mộng lại trở về trên tay của hắn.
"Tę."
Hắn nói.
Ngay sau đó, tất cả quái vật trên thẻ bài Ác Mộng đều phát ra những tiếng gào
thét đau đón.
Ngọn lửa sinh ra, thiêu đốt thẻ bài thành tro bụi.
Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trên giao diện chuyên thuộc "sứ giả": "Ngươi kích
hoạt Hiến tế linh hồn."
"Ngươi đang triệu hoán tồn tại vĩ đại, chuẩn bị báo cáo tình huống nơi này cho
nó biết."
Một luồng gợn sóng dị dạng càng ngày càng mãnh liệt.
Nó lượn quanh người Liễu Bình, phóng xạ ra bốn phương tám hướng.
Chấp pháp giả Hắc Ám cách không đánh ra một quyền.
Thủy triều hắc ám vô tận lao tới, đâm mạnh lên người Liễu Bình.
ế ề ắ
Toàn bộ thế giới đều bị hủy diệt trong nháy mắt.
Liễu Bình rơi xuống phía dưới, rất nhanh lại tiến vào trong một thế giới khác
phần lớn là hoang mạc.
Thế nhưng thế giới này cũng không thể chịu đựng đòn tấn công vừa rồi, trong
nháy mắt đã nát vụn, tro tàn cùng mảnh vụn bay tán loạn.
Liễu Bình tiếp tục rơi xuống dưới, liên tục đâm xuyên năm thế giới trên Thần
trụ, mới có thể miễn cưỡng dừng lại được.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Năng lực Luận Chuyển' của người tiếp tục có tác dụng, làm cho đòn công kích
đều chuyển dời qua hư không cùng thế giới thừa nhận.]
Cả người Liễu Bình xoay tròn, chém một đao về phía bầu trời.
Thế giới phát ra ánh kim xuất hiện, bên trong có một tòa tháp cao, trên đó có vô
số tồn tại đang cầm trường đao, cùng chém về phía chân trời.
Thiên Địa Vô Pháp - Bí Trảm Tam Thức! Toàn bộ thế giới đều nhộn nhạo bay
lên, như một vùng biển vô tận chảy ngược vậy, cuốn Chấp pháp giả Hắc Ám
vào trong đó.
Trong nháy mắt, tất cả đều yên tĩnh.
Liễu Bình thở dốc vài hơi, nghiêm túc nói: "Ta chính là người mang sứ mệnh,
xin mời ngài giáng lâm nơi đây!"
Ầm... Ánh sáng cùng sương mù dày đặc xuất hiện sau lưng của hắn, hóa thành
dáng hình hình thể chồng chất lên nhau.
Một cảnh tượng khổng lồ dần dần trở nên rõ ràng.
Nó tựa như là một người khổng lồ, thế nhưng đầu của nó trống rỗng, ánh sáng
tựa ảo mộng từ nơi đó phát ra, chiếu rọi hư không vô tận cùng thế giới.
Vô số con mắt dựng thẳng xuất hiện trong ánh sáng, yên lặng nhìn chằm chằm
Liễu Bình.
"Chuyện gì..."
Người khổng lồ phát ra âm thanh gần như vĩnh hằng, thanh âm của nó lưu lại tại
đây, hóa thành phù văn Ác Mộng trong hư không.
Liễu Bình nâng đao chỉ về phía chân trời, nói: "Có một tên rất kỳ quái, ta hoài
nghi nó sẽ phá hoại chuyện của ngài."
Vô tận con mắt trong hư không cùng di động, nhìn về nơi mà Liễu Bình đang
chỉ.
Một bóng đen vừa lúc xuất hiện.
Chấp pháp giả Hắc Ám.
Nó lơ lửng giữa không trung, trên gương mặt lộ ra vẻ thỏa mãn.
"Một đao khá xuất sắc đấy, ta đã hủy diệt vô số văn minh, thế nhưng từ xưa tới
nay ta vẫn chưa từng gặp qua loại trảm pháp kỹ nghệ có thể đạt tới trình độ như
vậy..."
"Ta đã hưởng thụ thêm một lát, nên mới tới trễ, xin lỗi rồi."
Người khổng lồ phía sau Liễu Bình nhẹ nhàng trôi nổi giữa không trung, nói:
"Hóa ra là ngươi."
Chấp pháp giả Hắc Ám cũng nói: "Đúng vậy, ta tới nơi đây sớm hơn người
nhiều, chiếc Thần trụ này là của ta."
Người khổng lồ im lặng nửa ngày, nói: "Thân thể của ngươi... đã dung nạp 10%
lực lượng của ngươi, ta cần phương pháp giáng lâm của ngươi."
"Ta muốn chiếc Thần trụ này."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
"Một phương pháp giáng lâm, đã muốn đổi một chiếc Thần trụ hoàn chỉnh?"
Người khổng lồ cười lạnh hỏi.
Chấp pháp giả Hắc Ám buông tay, nói: "Trong chúng sinh, làm gì có tồn tại nào
có thể ngăn cản 10% lực lượng của chúng ta cơ chứ?"
Người khổng lồ không nói gì cả.
"Học xong phương pháp giáng lâm của ta, ngươi có thể không cần chờ đợi thủy
triều Ác Mộng, có thể làm giống như ta, săn bắt linh hồn trên những Thần trụ bị
phát hiện."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói.
"Chiếc Thần trụ này, không giống với những Thần trụ khác."
Người khổng lồ nói.
"Khác nhau nơi nào?"
Chấp pháp giả Hắc Ám hỏi.
"Nó cao hơn, phồn vinh hơn."
Người khổng lồ nói.
"Thì sao chứ?"
"Để lại cho ta 30%."
"Được."
Chấp pháp giả Hắc Ám nói xong, cúi đầu nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Sứ giả
của ngươi rất không tệ."
Người khổng lồ cũng rất hài lòng, nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Ngươi đã làm
rất tốt, ta nên ban thưởng cho ngươi cái gì đây?"
"Tồn tại vĩ đại, nếu như ngài nguyện ý ban Địa cung Ác Mộng cho ta, ta sẽ cảm
thấy vô cùng vinh hạnh và kích động."
Liễu Bình nói.
"Để ta ngẫm lại đã."
ổ ồ
Người khổng lồ nói.
Liễu Bình thi lễ, rồi yên lặng chờ đợi, trong đầu bỗng vang lên giọng nói đầy
hận ý của Người khổng lồ: "Cái tên khốn này đánh cắp Địa cung Ác Mộng,
thừa dịp ta chưa thể tới Thần trụ, dự định thiết lập mai phục tại thẻ bài Ác Mộng
để phục kích ta."
Danh Sách Chương: