Trong nhà ăn trừ bọn Liễu Bình ra thì còn mấy bàn công nhân khác đang dùng
cơm.
Lúc này tất cả mọi người dùng động tác trên tay lại.
Một sự yên tĩnh rợn người im hơi lặng tiếng lan tràn trong nhà ăn.
Liễu Bình nhìn khắp chung quanh, thầm thở dài trong lòng.- - Những người này
chỉ là tồn tại tầng dưới chót.
Cái gọi là Ác Mộng chi Khu, chỉ là quần áo lao động của bọn họ.
Bọn họ cũng sống trong nơm nớp lo sợ, sẽ vì sai lầm của bản thân mà bị ném
vào “Vườn trái cây”, biến thành lương thực của các đại nhân vật vào bất cứ lúc
nào.
Như vậy, rốt cục là dạng tồn tại gì mà luôn coi linh hồn thành trái cây để ăn
chứ? Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, chợt thấy trên giao diện của mình xuất hiện
một nhắc nhở phù mới: “402187, bộ phận thiết kế chức nghiệp đang kêu gọi
người."
"Sắp truyền tống."
Liễu Bình lập tức nói với thụ nhân và người lùn: “Bên ta gặp phải chút chuyện,
chỉ sợ không thể ăn với các ngươi."
"Đi đi, ngươi vừa phải viết kịch bản vừa là chức nghiệp thiết kế, bận rộn hơn
chúng ta nhiều."
Thu nhân nói.
Người lùn cũng gật gật đầu với hắn.
Liễu Bình không kịp nói gì nữa, đã trực tiếp biến mất khỏi nơi đó.
Lúc hắn đến, trong phòng hội nghị to lớn đã ngồi đây người.
Một nam tử bụng phệ đứng trên đài, tằng hắng giọng rồi nói: “Được rồi, hôm
nay có tăng ca đột xuất, các ngươi cần hợp tác thiết kế một đoàn đội chức
nghiệp chiến đấu có năm trăm người, phải bảo đảm khi những chức nghiệp đó
phối hợp với nhau thì thực lực mạnh gần đạt tới hạn mức cao nhất tương ứng
với Ác Mộng chi Ủng sơ cấp."
"–– Được rồi, bắt đầu đi."
"Trước 12 giờ tối, mỗi người đều phải lấy ra một phương án."
"Bắt đầu!”.
Liễu Bình nhìn khắp chung quanh.
Chỉ thấy tất cả mọi người clicực kỳ mở giao diện, bắt đầu vội vàng tiến hành
phối hợp chức nghiệp.
ắ ấ
Giao diện trước mặt hắn cũng xuất hiện từng hàng danh mục chi chít, bên trong
có viết vô số tên chức nghiệp.
Đoàn đội chức nghiệp chiến đấu gồm năm trăm người...
"Chủ quản, có thể hỏi một chút là phải hoàn thành nhiệm vụ dạng gì không?"
Có người lớn tiếng hỏi.
"Chuyện này cũng không có gì cần giấu giếm, có vài đại nhân vật phải tiến hành
săn thú, yêu cầu con mồi có năng lực phản kháng nhất định."
Chủ quản kia nói.
"Trực tiếp bắt chước một chút không phải là được rồi sao."
Một người khác nói.
"Không được, tốt nhất là các ngươi thiết kế vài chức nghiệp mới, các vị đại
nhân vật đều muốn tìm chút kích thích."
Chủ quản nói.
Mọi người hiểu rõ trong lòng.
Không còn ai lên tiếng, mọi người đều yên lặng điều giao diện ra, bắt đầu thiết
kế chức nghiệp mới.
Liễu Bình cũng điều ra giao diện thiết kế của mình, căn cứ vào nhắc nhở của
giao diện thao tác anh linh, hắn nhìn lại một loạt những công năng....
Năm trăm người.
Một lần săn thú phải giết chết và ăn luôn linh hồn của năm trăm người? Hơn
nữa toàn bộ quá trình còn phải có chức nghiệp mới, vậy mới có thể làm quá
trình săn thú có vẻ thú vị và kích thích.
Một ngọn lửa thiêu đốt lặng lẽ sinh ra, dần dần trở nên điên cuồng, tàn phá toàn
bộ trái tim.
Nhưng vẻ mặt Liễu Bình lại hết sức bình tĩnh.
Một rồi lại một chức nghiệp cường đại hiện lên từ hồi ức của hắn.
Trong những chức nghiệp đó, có một số loại do chính hắn từng đảm nhiệm,
cũng có một vài loại là hắn từng gặp được.
Nếu... Có tồn tại nào muốn tiến hành săn giết linh hồn nhân loại... Vậy để bọn
chúng hưởng thụ cho vui vẻ đi.
Liễu Bình dựa theo nhắc nhở của giao diện thao tác anh linh, clicực kỳ mở từng
mục công năng, bắt đầu thiết kế chức nghiệp mới.
Muốn hoàn thành chuyện này thì đầu tiên là phải chiến thắng các thiết kế sư
chung quanh, để chức nghiệp của hắn trổ hết tài năng.
Hắn nhanh chóng tiến hành thiết kế, hoàn thành một loạt chức nghiệp, đồng thời
tiến hành sao lưu.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
ố
Rốt cuộc 12 giờ tôi cũng tới.
Mọi người đều trình thiết kế lên, lẳng lặng chờ đợi kết quả.
"402187, người thiết kế thế nào?"
Một thiết kế sư bên cạnh hỏi.
"A, làm chơi mà thôi."
Liễu Bình nói.
"Ngươi là người thiết kế ra pháp sư cận chiến, lần này cho dù không được chọn
thì hẳn cũng sẽ được một số điểm không tồi."
Tên thiết kế sư kia cười nói.
"Hy vọng là thế."
Liễu Bình nói.
Trên đài đột nhiên vang lên một giọng nói: “402187! Thiết kế của ngươi đã đột
phá sát đến Ác Mộng chi Ủng sơ cấp, phía trên chọn dùng phương án của
ngươi!"
Liễu Bình lại có vẻ rất bình tĩnh.
Hắn là người duy nhất thật sự chiến thắng Ác Mộng chí Ủng sơ cấp.- - Hắn
từng chiến đấu vô số đời, hiểu biết đối với các chức nghiệp hơn xa khả năng lý
giải của chức nghiệp giả bình thường.
Cho dù là thiết kế sư nào thì cũng không hiểu biết chức nghiệp và chiến đấu hơn
hắn! Chủ quản tuyên bố: “402187, thù lao của ngươi là --100 điểm công huân!"
Mọi người vỗ tay hoan hô, sôi nổi lộ ra vẻ mặt hâm mộ ghen ghét.
Có người còn đỏ cả mắt.
Trước mặt bao người, Liễu Bình đứng lên, cười và nói: “Ta thực vinh hạnh."
Chủ quản tán thưởng: “Ừm, thái độ không tồi, xem ra ngày mai có thể cho
người càng nhiều nhiệm vụ, hiện tại mọi người giải tán, tan tầm!"
Mọi người sôi nổi hóa thành ánh hào quang, truyền tống rời khỏi phòng họp.
Liễu Bình cũng về tới chỗ ở của mình.- - Đó là một căn phòng nhỏ chỉ có mười
mấy mét vuông.
Hắn cởi giày, trực tiếp lên giường, ngồi dựa tường và bắt đầu lẳng lặng chờ đợi.
Đây là một cơ hội.
Nếu nơi này là tầng dưới chót, vậy phải tìm kiếm phương pháp mới để tới gần
địa vị của những đại nhân vật đó! Hắn bò lên trên từng bước như vậy thì đến
ngày nào đó có thể biết rõ tất cả mọi thứ ở nơi này.
Vào thời khắc nào đó.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Bản thảo thiết kế của ngươi
đã được tiếp nhận, đang vũ trang một đám linh hồn."
ố ồ
"Số lượng linh hồn: 500."
"Lừa gạt bắt đầu có hiệu lực."
"Các ngươi giết mấy tên?"
"Mười lăm tên."
"Mười một tên."
"Chín tên."
"Một đám rác rưởi, ta giết hai mươi mốt tên."
Người hỏi chuyện nói.
"Hừ, hôm nay trạng thái của ta không tốt, bọn 0901 giết càng nhiều, đã lên tới
mười tám rồi, rất nhanh sẽ đuổi kịp ngươi."
"Đang muốn so đấu với bọn họ đây, cuối cùng nhất định là ta giết nhiều nhất."
Kẻ nói lời này là một nam sinh có mái tóc ngắn màu vàng, chừng mười sáu
mười bảy tuổi, ánh mắt trong trẻo, vóc dáng cao gầy, khi nói chuyện mang theo
cảm giác rất ngạo mạn.
Hắn ta đứng lên bên mép dòng suối, quan sát mọi nơi, bỗng cười rộ lên: “Ta đi
về phía Bắc, các ngươi đừng lại đây đoạn đầu người với ta."
Mấy tên đồng bạn nhìn nhau, buồn bã ỉu xìu đáp lại.
Danh Sách Chương: