Chỉ thấy một tay áo phấp phới ánh sáng ngũ sắc mở ra từ cánh tay hắn, hóa
thành hắc động Chỉ một thoáng.
Tất cả dung nham biến mất.
Một cái đầu rồng rít gào giáng xuống.
Liễu Bình cầm đao liên tục chém ra mấy chục đao quang, ngăn trở cự long cắn
xé.
Mặc kệ cự long tiến công thể nào, hắn cũng đứng trên dung nham lù lù bất
động, tranh thủ thời gian cho Đại Địa chi Mẫu và bọn tỷ muội của nàng.
"Vô dụng, nghênh đón tuyệt vọng đi!"
Hội Tẫn chi Hình quát.
Có lẽ là đã thăm dò xong nên hai cái đầu rồng còn lại cũng cùng lao xuống.
Cả người Liễu Bình run lên, trường đao trong tay đột nhiên chém ra một đao
quang mang theo lối điện.
Oanh -- Đao quang hung hăng đánh vào ngực con rồng ba đầu, trực tiếp đánh
nó lui về phía sau một chút.
Đạo pháp Kỳ Quỷ sơ cấp: Chiến Trảm! Cùng với -- Uy năng của Bách Nạp
Đao: Sơ Ngữ Tru Tinh! Đao này trực tiếp đánh đuổi đối phương, nhưng cũng
thành công khơi dậy hung tính của nó.
"Tên đáng chết, ngươi căn bản không phải bằng hữu của Long tộc chúng ta!"
Con rồng ba đầu phẫn nộ rít gào.
"Ta thật sự là bằng hữu của Long tộc, nhưng người và ta có quan niệm không
hợp nhau, nghe này, nếu người từ bỏ suy nghĩ hủy diệt thế giới thì chúng ta vẫn
có thể làm bạn bè."
Liễu Bình nói.
Con rồng ba đầu gắt gao nhìn chằm chằm hắn, thấp giọng mà nói: “Người cho
rằng chỉ có người mới có thế giới chỉ thuật?"
Trong hồ dung nham, từng thẻ bài tản ra hào quang màu lửa đỏ bay ra, cùng
ghép nối ở giữa không trung.
"Đừng để nó hoàn thành ghép bài -- Hon nữa lúc này chỉ có thể dùng thẻ bài cắt
ngang hành động của nó!"
Thượng đế quát.
Liễu Bình lập tức lấy sách thẻ ra.
Tùng trang sách được lật qua trong tay hắn-- Rốt cuộc ai mới có thể ngăn cản
hành động ghép bài ở đối diện? Đột nhiên.
ế
Hai thẻ bài cùng bay lên từ trang sách, phát ra hai tiếng vang nhỏ “Phanh"
"Phanh"
ngay trên không trung.
Hai vị nữ thần Tra Tấn và Thống Khổ đáp xuống, trên tay mỗi người cầm một
con trường xà màu đen không ngừng uốn éo, giống như roi dài bị vứt ra, cách
không quát về hướng thẻ bài đỏ rực ở giữa không trung kia.
Bá bá bá bá bá bá -- Các nàng ra sức vung mạnh roi dài, quất dữ dội đến mức
trên thẻ bài đối diện truyền đến từng đợt kêu rên thống khổ.
Thẻ bài tản ra hồng quang sôi nổi tản ra, một đám thần linh trên ngọn lửa muốn
phá vỡ thẻ bài, tiến đến ứng chiến.
"Đáng chết!"
Con rồng ba đầu mở to sáu đồng tử dựng thẳng ra nhìn lại hai vị nữ thần.
"Các nàng không ngăn được Long Đồng Thuật!"
Thượng để nói.
Liễu Bình quát: “Thu ––"
Hai cô nàng Tra Tấn và Thống Khổ lập tức hóa thành thẻ bài, lại bay trở về sách
thẻ lần nữa.
"Vô dụng, ngươi không thể ngăn cản thuật của ta."
Con rồng ba đầu ồm ồm mà nói.
Những thẻ bài ngọn lửa đó lại tụ tập ở giữa không trung lần nữa, chuẩn bị ghép
nối lại với nhau.
"Gaia, còn chưa xong sao?"
Liễu Bình thấp giọng mà hỏi.
"Được rồi!"
Gaia lập tức nói.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Thời gian nán lại thế giới
trước mắt đã kết thúc, cần súc tích đủ sức mạnh lần nữa mới có thể tiến vào
chiến đấu tiếp."
"Thế giới được thay đổi thành: Cẩm Tuyệt chi Địa."
"Thế giới Cấm Tuyệt đã đến!"
Tất cả quang ảnh trở nên mơ hồ, tựa như ảo mộng lặng lẽ đi xa.
Một thế giới hoàn toàn mới triển khai chung quanh Liễu Bình và Hội Tẫn chi
Hình.
Ánh nắng gay gắt chiếu rọi.
Trong gió tràn đầy khí tức khô ráo và hoang vu.
ắ
Đưa mắt nhìn ra.
Toàn bộ thế giới chỉ có sa mạc mênh mông vô bờ.
Liễu Bình ngáp dài ngáp ngắn, đặt mông ngồi xuống cồn cát, nhìn lại phía đối
diện.
Chỉ thấy Hôi Tẫn chi Hình cảnh giác nhìn khắp chung quanh.
"Đây... Chính là thế giới của ngươi?"
Nó hỏi.
"Đúng vậy, tới nơi này thì thả lỏng lại đi, sức mạnh tận thế sẽ không có hiệu lực
ở chỗ này, người sẽ không bị nó tiêu diệt."
Liễu Bình nói.
Hội Tẫn chi Hình mở to sáu đồng tử dựng thẳng, quan sát qua lại khắp sa mạc,
thấp giọng mà nói: “Đúng vậy... Hình như nơi này cấm tuyệt tất cả sức mạnh."
Liễu Bình cắm trường kiếm vào mặt cát bên cạnh, lấy ra một điếu thuốc rồi
châm lửa, sau đó nói: “Cho nên chúng ta nói chuyện đi."
Hội Tẫn chi Hình nhìn cồn cát cao cao và nam nhân hút thuốc trên cồn cát kia,
tiếp tục thử hỏi: “Tuy rằng cấm tuyệt tất cả quy tắc, nhưng nơi này của ngươi có
thể dùng phương thức vật lộn để phân chia thắng bại."
"Đúng vậy, không sai."
Liễu Bình nhún vai và nói.
Trong lòng Hội Tẫn chi Hình cũng bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm hắn và nói:
“Ta có thân thể Long tộc, sức mạnh đánh nhau siêu việt tất cả chúng sinh, người
dựa vào cái gì mà cảm thấy có thể thắng ta?”.
"Nhìn xem hàm răng của ngươi đi."
Liễu Bình nói.
Hôi Tẫn chi Hình mở miệng ra, ba cái đầu nhìn răng nanh trong miệng nhau.
Những cái răng đó đã bị hủy diệt hơn phân nửa.
Đây là kết quả chiến đấu của hai bên ở thế giới dung nham của Hội Tẫn chi
Hình.- - Trừ tà ma ra, bất cứ tồn tại nào khác cũng chỉ có thể dựa vào vật lộn để
đánh với Liễu Bình, hình như có chút không thể tưởng tượng.
Liễu Bình lười biếng nói: “Võ công trong thiên hạ xuất phát từ tay ta, giết một
con rồng không có sức mạnh siêu phàm nào chỉ là việc nhỏ với ta mà thôi."
"Cho nên... Ngươi muốn ta táng thân ở nơi đây?"
Hội Tẫn chi Hình hỏi.
"Ta đưa người tới thế giới của ta không phải vì thắng ngươi."
Liễu Bình phun ra một vòng khói rồi nói.
"Vậy thì vì sao?"
ẫ
Hội Tẫn chi Hình hỏi.
"Từ bỏ tất cả ý niệm hủy diệt điên cuồng đi, vẫn còn kịp –– Nể mặt ngươi là
Long tộc và ta là bằng hữu của Long tộc, đáp ứng ta đi, thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Số mệnh của ta sớm đã dự kiến sẽ có một thế giới hủy diệt tất cả của ta, cho
nên ta phải giành trước một bước, hủy diệt tất cả thế giới!"
Hội Tẫn chi Hình nói.
"Không nhìn ra được người còn rất mê tín."
Liễu Bình ngâm điếu thuốc và nói.
"Ta dự kiến được tất cả!"
"Nhưng người đã sống hàng tỉ năm, có thế giới nào đối phó được ngươi đâu?"
"Là bởi vì ta vẫn luôn đối phó tất cả thế giới."
"Chậc, không đánh được không, thực lực của người mạnh như vậy, thật ra có
thể làm rất nhiều chuyện, không cần luôn sống trong sợ hãi, bị nó nô dịch."
"Đi chết đi!"
Hôi Tẫn chi Hình phát ra tiếng hô rung trời, xông về hướng Liễu Bình đang
ngồi trên cồn cát.
Liễu Bình dụi tắt tàn thuốc vào nền cát, thở dài và nói: “Thật đáng tiếc -- Mọi
chuyện kết thúc."
Cồn cát sau lưng hắn-- - Cát vàng cuồn cuộn theo cuồng phong xông lên không
trung, tràn qua biển cát kéo dài phập phồng, chúng che trời, cắn nuốt tất cả ánh
sáng và mọi thứ.
Biển bão cát đã tới.
Hôi Tẫn chi Hình bỗng dừng lại, ánh mắt nhìn chăm chú vào biển cát không
ngừng tới gần, hoảng hốt nói: “Hình như ta... từng nhìn thấy cảnh tượng này
trong tiên đoán."
"Ngươi còn một cơ hội cuối cùng để lựa chọn."
Liễu Bình nói.
Vẻ mặt Hôi Tẫn chi Hình lập tức đanh lại, trầm giọng mà nói: “Ta đã chờ đợi
hàng tỉ năm, lần này, ta nhất định sẽ chiến thắng vận mệnh."
Liễu Bình không nói gì.
Cuồng phong bạo ngược gào thét vang vọng tứ phương.
Trong nháy mắt biển cát rơi xuống-- Liễu Bình chống trường kiếm, đứng lên từ
cồn cát, nhẹ nhàng nói: “Đến đây đi, nghênh đón vận mệnh của ngươi."
Thế giới hóa thành hắc ám triệt để.
Danh Sách Chương: