Liễu Bình giơ tay lên, làm cho lực lượng Kỳ Quỷ càng mạnh mẽ hơn.
Bàn tay kia bắt đầu cử động, năm ngón tay như từng con rắn độc, duỗi về các
hướng trong vùng biển, giống như đang chờ đón điều gì đó.
Liễu Bình bỗng nắm chặt tay lại.
Tất cả lực lượng đều thu hồi, không tiết lộ ra bất cứ thứ gì.
Năm ngón tay kia cũng theo đó mà cứng lại, chậm rãi thu hồi, trở nên tĩnh mịch
như lúc ban đầu.
"Bàn tay này có thể cảm nhận được lực lượng của ta..."
Liễu Bình trầm ngâm, ý nghĩ trong lòng lại càng mãnh liệt hơn.
Hắn lùi về sau một bước, làm cho mình tỉnh táo lại.
Mình đã từng làm Ma Chủ, đã thử qua vô số thủ đoạn của cả hai phe chính tà,
cũng biết cái gì là nguy hiểm chân chính.
Thế nhưng nói thật.
Mình còn chưa từng chơi qua đoạt xá.
Trong tình huống bình thường, đoạt xá cũng không phải là chuyện có hàm
lượng kỹ thuật gì.
Thậm chí rất nhiều thư sinh đều biết đoạt xá là như thế nào, viết ra nhiều câu
chuyện còn mạo hiểm kích thích hơn nhiều quá trình đám yêu tà đoạt xá.
Thế nhưng hiện tại, đối tượng mình định đoạt xá lại là một bàn tay.
Mình thật sự muốn đoạt xá bàn tay này sao? Liễu Bình như ngừng thở.
Có nên thử một lần hay không? Có thể chết ngay lập tức hay không? Mặc kệ!
Chiến giáp này có thể thả ra lực lượng phong ấn bất cứ lúc nào, mà cơ hội đang
bày trước mắt mình.
Mình muốn thấy rõ lực lượng chân chính của quái vật này! Liễu Bình vươn tay,
chạm tới bàn tay kia.
Ma thuật Kỳ Quỷ...
"Hữu Vô"
chi thức! Lực lượng kỳ quỷ bàng bạc từ trên người hắn tản ra, liên tục đổ vào
trong bàn tay kia.
Bàn tay run rẩy lẩy bẩy, điên cuồng giãy dụa, muốn phá vỡ vô tận phù văn đang
trói buộc mình ra.
Ý nghĩ Liễu Bình hơi chuyển, nhìn về phía những phù văn kia, nói: "Tản ra!"
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
ế
[Tại dòng thời gian quá khứ, ngươi đã từng là chủ nhân của chiến giáp này, chịu
ảnh hưởng từ ý chí của ngươi, toàn bộ phù văn trói buộc trên chiến giáp đều bị
mở ra.]
[Chú ý, bàn tay này sắp thu hoạch được sự tự do!]
Liễu Bình điều chỉnh lực lượng kỳ quỷ của bản thân, phóng xuất toàn bộ ra
ngoài, vây xung quanh bản thân mình.
Ngay sau đó... Toàn bộ phù văn đang quấn quanh năm ngón tay kia đều tản ra,
liên tục trở về trong chiến giáp, ẩn giấu trong từng miếng vảy nhỏ.
Cuối cùng, bàn tay kia cũng lấy lại được sự tự do.
Bọn chúng bỗng nắm chặt lấy Liễu Bình, siết chặt hắn vào trong lòng bàn tay.
"A!"
Liễu Bình hét lớn với vẻ đau đớn, liên tục điều chỉnh khí tức của bản thân, làm
cho khí tức và bàn tay tạo thành một loại cân bằng huyền diệu.
Tình cảnh hiện tại chính là điều khiển hoặc là bị điều khiển.
Nếu như mình không thể điều khiển đối phương, sẽ bị đối phương nhìn ra sơ
hở... Mình sẽ bị nó bóp nát.
Tai mắt mũi miệng của Liễu Bình đều có máu tươi chảy ra, thế nhưng hắn vẫn
duy trì sự tỉnh táo của bản thân.
Hắn cố gắng nhớ lại cảm giác đã từng dẫn dắt đối phương khi trước.
Nhẹ chút.
Lại nhẹ hơn chút.
Đúng vậy, chính là như thế này... Ngươi là ta! Vô vàn cảnh tượng hiện lên trong
đầu hắn, hiện ra vô số ký ức cùng tri thức.
Những thứ này đều thuộc về Người cầm dù.
Thế nhưng giờ phút này... Liễu Bình quát lớn: "Ngươi chính là ta!"
Năm ngón tay.
Từng ngón từng ngón buông lỏng dần.
Bọn chúng dần dần hóa thành một luồng sáng đen, hoàn toàn dung nhập vào cơ
thể của Liễu Bình.
Nửa người trên của Liễu Bình hiện ra vô số phù văn màu đen.
Lực lượng dư thừa lại chuyển hóa thành một chiếc dù đen, bị hắn nắm chặt
trong tay.
Trong khoảnh khắc đó, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:
[Hiện tại, thân phận đã thay đổi.]
[Ngươi thu được thân phận Kỳ Quỷ: Người Báo Tang, đồng thời kiêm cả thân
phận: Ma Thuật sư.]
[Chú ý!]
[Một lần tấn công được giữ lại nhằm vào 'Người Báo Tang' sắp xảy ra!]
[Lần tấn công này sẽ phá hủy toàn bộ thể sinh mạng.]
[Nếu như trên người người vẫn còn giữ lại dù chỉ là một tia sức sống, sức sống
của người và toàn bộ thế giới này đều bị cướp đi, ngươi cũng bị tiêu diệt trong
thời đại này.]
Hư không lấp lóe.
Phía trên Hải uyên, có một luồng sáng trắng bỗng dưng xuất hiện.
Luồng sáng mênh mông xuyên thấu mặt biển, ngưng tụ lại thành một con rắn
ánh sáng cực dài, lao thẳng về phía Liễu Bình.
"Không thể tránh né... mà lại chắc chắn phải chết!"
Trong đầu Liễu Bình trống rỗng, chỉ còn lại ý niệm này trong đầu mà thôi.
Chính mình vừa mới tiếp nhận luồng lực lượng này, còn chưa biết nên vận dụng
như thế nào, đã phải chịu đựng sự tấn công mãnh liệt như vậy, cũng bởi vậy mà
bị tiêu diệt hay sao? Hắn vô ý thức giơ tay lên, dự định ngăn cản con rắn ánh
sáng kia.
Ngay sau đó... Chiến giáp màu đen cũng bắt đầu sáng lên, tản ra sức mạnh vô
cùng vô tận.
Ầm!
Nước biển chấn động, toàn bộ đều xông thẳng lên bầu trời, làm cho Hải uyên
sâu không thấy đáy hóa thành một vùng đất hoang vu không còn giọt nước.
Chiến giáp khổng lồ đưa tay ra.
Động tác của nó giống y như đúc động tác của Liễu Bình, chộp về phía rắn ánh
sáng kia.
Đây là tất cả lực lượng mà Liễu Bình của quá khứ lưu lại! Chiến giáp này vừa
động, làm cho Liễu Bình lấy lại tinh thần.
"Nếu ngày xưa ta đã có thể làm được tới bước này, như vậy hiện tại ta làm sao
lại không thể chứ?"
Hắn phấn chấn tinh thần, phất tay thả ra lực lượng kỳ quỷ vô tận, dùng toàn lực
đón đỡ con rắn do ánh sáng trắng ngưng tụ mà thành kia.
Ma thuật Kỳ Quỷ - Vô Thức! Nếu từ đằng xa nhìn lại, sẽ trông thấy một bộ
chiến giáp đầu đội trời chân đạp đất dùng tay ngăn đón một con rắn ánh sáng
khổng lồ.
Cùng lúc đó, hư không sụp đổ liên hồi, hóa thành hắc ám vô tận.
Cảnh tượng này, hầu như tương đương với Vua Kỳ Quỷ trong quá khứ và
Người cầm dù cùng đón đỡ con rắn ánh sáng kia! Trong hư không, một giọng
nói bỗng vang lên: "Làm tốt lắm! Cuối cùng cũng tới giờ phút này, chúng ta tới
giúp ngươi!"
Một người đàn ông và một người phụ nữ hiện lên.
Người đàn ông đứng trên bờ vai của chiến giáp, hai tay hợp lại với nhau, cao
giọng nói: "Vợ à, giúp ta chút!"
Người phụ nữ đưa tay đặt giữa hai tay của người kia, quát khẽ: "Quốc gia
Huyền Bí!".
Một thế giới bỗng mở rộng ra, hút rắn ánh sáng, chiến giáp khổng lồ, hai người
nam nữ kia vào bên trong.
Chỉ còn Liễu Bình một người còn lơ lửng giữa không trung.
Giọng của người phụ nữ kia văng vẳng truyền tới: "Chúng ta dùng huyền bí và
thời gian vô tận, lại thêm ma thuật cùng lực lượng kỳ quỷ đời trước của ngươi,
mới có thể tạm thời kiềm chế đòn công kích này."
"Chúng ta chỉ có thể kéo dài hai ngày mà thôi!"
"Trong vòng hai ngày này, người cần phải nghĩ cách tiêu trừ đòn công kích này,
nếu không cả người và chúng ta đều phải chết tại nơi này!"
"Đây là kẻ địch vượt xa sự tưởng tượng của ngươi, cũng là cơ hội duy nhất của
người và chúng ta."
Danh Sách Chương: