Họ đi nhanh.
Ba người tiếp tục đi vội trong thông đạo.
Chẳng qua lần này khoảng cách giữa bọn họ đã kéo ra càng xa.
Hơn mười phút sau.
Hình như phía trước xuất hiện một vài thứ, nhưng toàn bộ thông đạo tràn ngập
sương mù, cho nên bọn Liễu Bình chỉ có thể nhìn thấy một ít hình dáng mơ hồ.
Delia giành trước mà bay vút lên, nhanh chóng xem xét tình huống.
"An toàn -- Đến đây đi."
Nàng ta vẫy tay về phía hai người và nói.
Liễu Bình và Aland nhìn nhau.
Hai người này, một người không dám dùng bất kể chiêu thức nào trong tập hợp
thiết lập, một người cống hiến luôn cả bội kiếm tùy thân ra để thay bằng một cái
nón xanh.- - Hiện giờ chỉ có thể để Delia đi ở trước mặt.
Bọn họ đi dọc theo thông đạo bước đến bên cạnh Delia, chỉ thấy nơi này có một
cái bàn, chung quanh có đặt mấy cái ghế dựa làm bằng đá.
Ở trên bàn có bày một vài thứ.
"Để ta nhìn xem -- Túi nước sạch, lương khô, binh khí và giáp cụ bình thường,
hẳn nơi này là một điểm tiếp viện tạm thời."
Aland kiểm tra vật phẩm, miệng thì nói.
Hắn ta xách lên một thanh đoản kiếm đơn sơ từ trên bàn, nói với giọng điệu
ghét bỏ: “Kiếm này cũng quá bình thường."
"Được rồi, có thể tìm được một thanh kiếm cũng đã là chuyện đáng được ăn
mừng."
Delia nói, sau đó đưa một bộ áo giáp da cho Liễu Bình.
Liễu Bình nhận lấy áo giáp da, khoác nó lên người rồi tùy tiện hoạt động thân
thể, cảm thấy không bị gò bó chỗ nào cả.
Một giọng nói bỗng vang lên trong đầu hắn: “Phía dưới cái bàn có một cục đá
hình thoi, lột nó ra, bên trong là một viên bảo toàn hình rồng, người đặt bảo
toàn vào cái ô ngầm ở ba tấc dưới nách bên trái của áo giáp da thì có thể kích
hoạt sức mạnh của nó."
"Ngươi là ai?"
Liễu Bình yên lặng hỏi.
"Ta là con rồng chủ trì nơi này, trên tay người có chiếc nhẫn kia, chứng minh
người đã được con rồng nào đó tán thành -- cho nên ta giúp người một phen."
Giọng nói kia nói xong thì không vang lên nữa.
Liễu Bình im lặng không lên tiếng mà cong lưng, ánh mắt đảo qua đống đá lởm
chởm trên mặt đất, quả nhiên nhìn thấy một khối đá hình thoi.
Hắn nhặt khối đá hình thoi kia lên rồi nhẹ nhàng vẫn về một cái.
Mặt ngoài cục đá lập tức bị về ra một lớp da, để lộ viên đá quý tỏa ra ánh sáng
không ngừng chớp tắt nằm bên trong.
Delia và Aland đều nhìn qua.
Aland học dáng vẻ của Liễu Bình, nhặt một cục đá trên mặt đất rồi nhẹ nhàng
ẩn.
Bang! Cục đá nổ thành một đống bụi.
"Làm sao người biết trong tảng đá kia là đá quý?"
Aland không cam lòng mà hỏi.
"Người tu hành chúng ta có thần niệm, đảo qua là có thể nhìn thấy rất nhiều vật
che giấu."
Liễu Bình mặt không đổi sắc mà nói dối.
Aland và Delia lập tức tin.
"Người tu hành thật sự có ưu thế ở phương diện này."
Aland liếc nhìn viên đá quý kia một cái, không khỏi thở dài và nói.
Liễu Bình yên lặng cất đá quý đi.- - Sau khi không thể dùng chiêu thức trên tập
hợp thiết lập, hắn đã dùng “Lừa gạt"
càng ngày càng thuận buồm xuôi gió.
Một lát sau.
Lúc mọi người chuẩn bị thỏa đáng, tiếp tục lên đường, hắn mới nhét khối đá
quý kia vào áo giáp da, đặt vào cái ô ngầm ở ba tấc dưới nách bên trái.
Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện ra: “Bên trong áo giáp
da này có tuyên khắc ba mươi hai phù văn sức mạnh của Long tộc."
"Dưới sự điều khiển của đá quý, phù văn sức mạnh của Long tộc đã được kích
hoạt."
"Ngươi đạt được trang bị:"
"Áo giáp da hình rồng bổ sung năng lượng"
"Bất cứ đòn công kích nào có khả năng cấu thành uy hiếp sinh mệnh đối với
người cũng chỉ đánh bay ngươi ra ngoài, do đó hóa giải đi lực sát thương chủ
yếu của đòn công kích, hơn nữa giúp người kéo ra khoảng cách."
"Sử dụng số lần: Ba lần."
Thứ tốt! Vào thời khắc mấu chốt thì thứ này có thể cứu mạng! Trong lòng Liễu
Bình yên ổn chút, tăng nhanh tốc độ bước tới, đuổi kịp Aland và Delia phía
trước, tiếp tục đi vội vào sâu trong thông đạo.
Dọc theo đường đi, không còn đụng phải người nào nữa.
Chẳng lẽ -- Thật ra người đến nơi này vốn không nhiều lắm? Ba người đều có
chút nghi ngờ.
Bỗng nhiên, Delia giật mình, nhíu mày và nói: “Hình như nơi này có năng
lượng nào đó đã che chắn danh sách của chúng ta."
Liễu Bình nhìn lại hư không, chỉ thấy quả nhiên danh sách quân viễn chinh kia
đã biến thành màu xám.- -Rốt cuộc nguyên lý của nơi này gì mà lại có thể che
chắn danh sách? Hắn hơi cảm thấy hứng thú, đang muốn dò hỏi giao diện thao
tác anh linh thì lại thấy mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện ra: “Chú ý!"
"Đã tiến vào phạm vi chú trận cấm pháp cỡ lớn đặc thù nào đó của Long tộc."
"Trừ bổn danh sách ra thì hầu như tất cả danh sách đều rơi vào trạng thái che
chắn, không thể phát huy bất cứ tác dụng gì."
Liễu Bình theo bản năng ấn tay lên chuôi đao.
Nếu không có danh sách quân viễn chinh tiến hành theo dõi tiểu đội, vậy nơi
này có xảy ra chuyện gì cũng chẳng lạ.
"Mặc kệ nó, chúng ta đi!"
Aland lướt qua Delia, tiếp tục đi vội vào sâu trong thông đạo.
Liễu Bình và Delia nhìn nhau, đành đi theo cùng bay vút vào trong đó.
Chỉ chốc lát sau.
Thông đạo đã tới điểm cuối, phía trước rộng mở thông suốt, thì ra là một quảng
trường.
Trên quảng trường sớm đã có một đội người khác đang chờ ở đây.
"Hoan nghênh các ngươi."
Cầm đầu là một tráng hán đầu trọc cả người xăm hình, gã đánh giá ba người và
nói.
"Các ngươi là ——"
Delia nghi ngờ nói.
Tráng hán đầu trọc nói: “Chúng ta giết sạch tất cả những người có ý đồ tiến vào
bảo khổ Long tộc, trước mắt chỉ còn đội các ngươi, nếu hiện tại các ngươi từ bỏ
thì chúng ta có thể để các ngươi chết đi mà không bị tra tấn."
Delia bật cười và nói: “Các ngươi cũng chỉ có ba người, dựa vào cái gì cảm thấy
có thể giết chết chúng ta?"
Nàng ta duỗi tay nắm chặt một cái vào hư không.
Chỉ thấy vô số những sao trời ngưng tụ đến, hóa thành một thanh chiến phủ đầy
sao dài hơn năm mét trên tay nàng ta.
"Pháp sư cận chiến... Còn có đẳng cấp cao như vậy..."
Mày tráng hán đầu trọc giật giật, vẻ mặt trở nên nặng nề.
ế ề ế
Pháp sư cận chiến là chức nghiệp chuyên về chiến tranh cực kỳ trứ danh, lúc
đánh nhau cực kỳ hung hãn, cực kỳ khó chơi.
Gã lại nhìn về phía Aland.- - Chỉ nhìn chăm chú vào Aland thì trong lòng sẽ
cảm nhận được dự báo tử vong.
Tại sao lại như vậy? Ánh mắt tráng hán đầu trọc rơi xuống, nhìn thấy thanh
kiếm bên hông Aland.
Người dùng kiếm -- Là kiếm tiền của Tu Hành Trắc? Hay là Kiếm Thánh ma
pháp trắc, hay là Kiếm Thánh cổ tộc của hoang man trắc? Mặc kệ là loại nào
cũng khó đối phó.
Bọn họ ra tay thì sẽ gặp sinh tử.
Tráng hán đầu trọc thở dài, ánh mắt dừng lại trên người thiếu niên cuối cùng
kia....
Tên này đang run rẩy.
Là có bệnh? Hay là sợ hãi? Ba người này thật là một tổ hợp kỳ quái.
Tráng hán đầu trọc có chút do dự.
Đánh lên thì nhất định thực thảm thiết.
Nhưng mà, bảo khố Long tộc gần ngay trước mắt, lúc này mà lùi bước thì về
sau đừng ra lăn lộn nữa.
Delia và Aland nhìn nhau, trong lòng cũng có suy nghĩ tương tự.
Ngay vào lúc hai bên giằng co-- Chỉ thấy thiếu niên cả người run rẩy kia mở
miệng nói: “Thật ra có một biện pháp giúp chúng ta đều có thể cùng tiến vào
bảo khố Long tộc."
Mọi người đều có chút bất ngờ.
"Phương pháp gì?"
Tráng hán đầu trọc hỏi.
"Chỉ có một đội người có thể thông qua nơi này, có đúng không?"
Liễu Bình nói.
"Không sai."
Tráng hán đầu trọc gật đầu và nói.
"Chúng ta tạo thành một đội không phải là được rồi sao?"
Liễu Bình nhún vai và nói.
Tráng hán ngây người.
Đúng vậy.
Vì sao không sớm nghĩ tới biện pháp đơn giản như vậy?
Danh Sách Chương: