Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đại sảnh phiêu đãng âm nhạc du dương.
Tên chủ vị của chiếc bàn dài yến hội, một hắc ảnh hình người đang ngồi đó.
Vị trí hai bên đã có bảy tám vị khách, họ đều mặc trang phục lộng lẫy, đeo các
loại mặt nạ, nói nhỏ khe khẽ với nhau trong tiếng nhạc du dương.
Lúc Liễu Bình đi vào đại sảnh, mọi người đều nhìn về phía hắn.
Hắc ảnh hình người kia mở miệng nói: “Hoan nghênh ngươi, Long Vương,
không biết người mang đến tin tức tốt gì cho ta."
Liễu Bình nói: “Ngài cần cái gì, ta sẽ mang đến cái đó, thưa các hạ."
Hắn nhìn đối phương.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Trên đầu đối phương lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Chủ nhân trang viên
Ác Mộng."
"Thuyết minh: Ngắt lấy tất cả vật có giá trị trong chư thiên vạn giới."
Hắc ảnh hình người này là chủ trang viên.
Nó cười rộ lên, nói: “Người làm ăn đều nói như vậy, nhưng ta thật sự có việc
cần đến ngươi, mời vào ghế."
Liễu Bình gật gật đầu, ngồi xuống trước cái bàn.
"Tiếp tục đề tài vừa rồi đi."
Chủ trang viên nói với một nữ tử đeo mặt nạ.
"Các hạ, chủ nhân của bọn ta muốn ba mươi linh hồn có thể cất chứa sức mạnh
Kỳ Quỷ, chỉ cần nghi chịu buông lỏng tay, chủ nhân sẽ chi trả thù lao phong
phú."
Nữ tử nói nhỏ một câu.
"Ba mươi cái? Quá nhiều, nó ăn không hết nhiều như vậy, hơn nữa ta một lần
cho ba mươi cái thì các tồn tại khác sẽ có ý kiến."
Chủ trang viên nói.
Nữ tử đặt một cái túi màu đen lên bàn rồi đẩy đến trước mặt chủ trang viến.
Chủ trang viên liếc nhìn cái túi kia một cái, nói: “Người đâu, mang nàng đi lựa
chọn linh hồn."
"Đa tạ sự khẳng khái của ngài."
Nữ tử hành lễ với chủ trang viên, sau đó lui xuống đi theo người hầu.
Chủ trang viên ra hiệu cho một người khác mở miệng nói chuyện.
ề Á ế
Người kia nói: “Triều Ác Mộng chưa đến, nhưng chủ nhân chúng ta đã đạt được
sự ủng hộ của một vài ma quỷ––Ngài là người giám thị điểm trọng yếu của thời
không, ngài xem có phải sắp xếp cho, để người của chúng ta thông qua trạm
kiểm soát đó, đi bàn bạc với Luyện Ngục và những ma quỷ đó hay không."
"Chuyện này không hợp quy tắc, nếu các ngươi giành trước chiếm lĩnh mấy thế
giới tầng Luyện Ngục, vậy thu hoạch của chủ nhân nhà ngươi sẽ nhiều hơn các
tồn tại khác."
Chủ trang viên nói.
"Các hạ, xin ngài xem qua."
Người kia lấy ra một mật hàm, nhẹ nhàng đặt trước mặt chủ trang viên.
Chủ trang viên mở mật hàm ra nhìn nhìn, trầm ngâm rồi nói: “Như vậy à... Vậy
ta nói trước một câu, có vấn đề gì thì người của các ngươi phải tự xử lý."
"Đương nhiên, chúng ta có thể tự xử lý."
Người nọ nói.
Chủ trang viên lấy ra một mặt dây chuyền tinh xảo, đưa cho người nọ và nói:
“Đây là tín vật thông đạo, người đâu, dẫn hắn đi thông đạo nhìn xem, thuận tiện
nói với thủ vệ một tiếng."
"Đa tạ đại nhân."
Người nọ cẩn thận nâng lấy mặt dây chuyền, bỏ nó vào một cái hộp rồi cất đi.
Hắn lại hành lễ, sau đó rời khỏi đại sảnh, đi sâu vào trang viên dưới sự dẫn dắt
của người hầu.
Liễu Bình âm thầm ghi tạc trong lòng.
Đúng vậy, chủ trang viên trấn thủ thời không, cho nên đến giờ phút này mà hắn
cũng không dám dùng sức mạnh Trấn Ngục.
Lỡ như bị nó bắt lấy thì xong đời.
Chỉ có Long tộc, cũng không biết dùng biện pháp gì mà có thể để hắn nhìn thấy
toàn bộ chuyện này.
Lúc này chủ trang viên nhìn về phía người thứ ba.
"Chủ nhân, đây là tiền lời sắp tới trang viên, xin ngài xem qua."
"Hừm.”.
Chủ trang viên nang một tấm da dê lên mà nhìn.
Lúc này trước bàn ăn còn lại bốn người đeo mặt nạ.
Chủ trang viên bỗng nói: “Long Vương, hiện tại có thể nói ra tin tức của
ngươi."
"Có một tên cầm dù đen, hơn phân nửa thi thể của hắn được chôn ở chỗ này."
Liễu Bình nói.
"Ồ? Ngươi biết chuyện này?"

Chủ trang viên cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Đúng vậy, có người muốn nửa thi thể kia, chỉ cần ngài ra giá thì tiền không
phải vấn đề."
Liễu Bình nói.
Đó là thi thể của Kẻ Báo Tang.
Lúc ấy Liễu Bình là “Kẻ Báo Tang”, đã bị truyền tống lại đây, bởi vì làm việc
không tồi nên được chủ trang viên trả lại một bàn tay -- Hơn phân nửa cái xác
của Kẻ Báo Tang vẫn đang được mai táng ở chỗ này.
"Ý ngươi là Kẻ Báo Tang đúng không, hắn là một tên không nghe lời, thể mà
còn có người muốn thi thể của hắn?"
Chủ trang viên chán chường mà nói.
"Đúng vậy, ta cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng đối phương ra giá rất cao, cho nên
ta đành cổ tới một chuyến."
Liễu Bình nói.
Hắn nhìn ra cửa sổ.
Trên bãi cỏ bên ngoài có vô số những mộ bia được dựng thẳng.
Tuy trên mộ bia trống rỗng, nhưng Liễu Bình cũng đã phát động “Kiến Văn
Như Thần”, tự nhiên có thể nhìn thấy từng hàng chữ nhỏ trôi nổi trên những mộ
bia đó.
Các Kỳ Quỷ Giả bị giết chết đều được mai táng tại đây.- - Hẳn thi thể của Kẻ
Báo Tang và Delia đều ở chỗ này.
"Vụ làm ăn nhỏ như vậy... Nói xem, rốt cuộc là bao nhiêu tiền mà có thể mời
được người làm thuyết khách."
Chủ trang viên nói.
"Trên Luyện Ngục Thần Trụ có một ngân hàng, gọi là ngân hàng Ngọc Diễm, vị
tồn tại kia nói, chỉ cần ngài bằng lòng đưa thi thể của Kẻ Báo Tang cho hắn thì
hắn sẽ lấy ra ba phần tài phú của toàn bộ ngân hàng."
Liễu Bình nói.
Cuối cùng chủ trang viên cũng có chút hứng thú, cười nói: “Quả nhiên là tin tốt,
ta biết ngân hàng kia, ba phần không đủ, cho ta năm phần.”.
"Quyền hạn của ta nhiều nhất là cho bốn phần rưỡi, nếu ngài kiên trì muốn năm
phần thì ta sẽ trở về hỏi một tiếng."
Liễu Bình nói.
"Sức mạnh Kỳ Quỷ trên người Kẻ Báo Tang rất mạnh, có khi ta cũng sẽ bảo hắn
đi làm việc thay ta, cho dù coi hắn là trái cây rồi ăn luôn thì cũng có cơ hội đạt
được một lần tấn chức, cho nên thấp nhất là năm phần, một đồng cũng không
thể thiếu."
Chủ trang viên nói.

"Ta có thể xem hàng không?"
Liễu Bình hỏi.
"Được, người đâu, dẫn hắn đi ra bãi cỏ, đào mộ địa thứ bảy lên.
Chủ trang viên nói.
Một người hầu đi tới.
"Đa tạ các hạ."
Liễu Bình đứng dậy, đi theo người hầu ra bên ngoài.
Phía sau, chủ trang viên đặt câu hỏi với người đeo mặt nạ tiếp theo: “Được rồi,
nói về vụ làm ăn của chúng ta đi."
"Vâng, đại nhân, tình huống là như thế này..."
Người nọ bắt đầu nói tiếp.
Liễu Bình không nghe tiếp mà đi theo người hầu ra đại sảnh, đi thẳng một mạch
đến bãi có.
“Xin chờ một lát, chúng ta lập tức khai quan."
Người hầu kia nho nhã nói.
"Được."
Liễu Bình đứng một bên, nhìn người hầu cầm một cái xẻng gỗ rồi đào đất.
"Vì sao không trực tiếp mở ra?"
Hắn nhịn không được mà hỏi.
"Trừ chủ nhân ra thì chúng ta đều phải lao động như người thường ở trang
viên."
Người hầu nói.
Lông mày Liễu Bình nhíu lại.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Đối phương đang tiến
hành hình thức lao động bình thường."
"Hơn một trăm loại sức mạnh Kỳ Quỷ bao phủ trên mộ địa đang nằm trong
trạng thái im lặng, không bị kích phát."
Thì ra là thế.
Chỉ khi dùng phương thức của người thường thì mới có thể tránh đi tất cả sức
mạnh cảnh giới.
Như vậy -- Thi thể của Delia đâu? Liễu Bình lơ đãng nhìn lướt qua tất cả mộ
bia.
Trên mỗi một mộ bia đều hiện ra chữ nhỏ, đánh dấu thi thể mà nó mai táng.
Nhưng lại không có Delia....
Đúng rồi, trên thi thể nàng ta có Thánh Linh chi thuật: “Hư Ảo chi Khu”.
Chỉ sợ lúc này, đã không còn ai nhớ nàng được mai táng tại đây.
Ngay cả chủ trang viên cũng không nhớ rõ! Liễu Bình đang yên lặng suy nghĩ,
bên tai bỗng vang lên một giọng nói: “Liễu Bình, ta ở dưới lòng đất phía bên
trái cách ngươi hai mươi mét, ở bên thi thể của Delia."
-- Là Andrea! Đây là giọng nói của cô bé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK