Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Oanh -- Liễu Bình mang theo mọi người dùng lại trên nền tuyết cách đó mấy
trăm dặm.
"Tại sao lại không đi tiếp?"
Bằng Dạ hỏi.
"Bọn chúng nhất định sẽ đuổi theo."
Liễu Bình nói.
"Cho nên phải chuẩn bị chiến đấu?"
Đại hỏi.
"Không."
Liễu Bình tùy tiện lấy ra một quả cầu thủy tinh không ngừng phát ra tiếng cảnh
báo sắc nhọn, sau đó nói: “Chúng ta có khách tới chơi."
Trên không trung hiện lên một ánh hào quang, dừng lại ở đối diện ba người.
Chỉ thấy đây là một người toàn thân được che kín vải đen, gã giơ đôi tay lên và
nói: “Các vị, ta là sứ giả của Mộng Cảnh, vì để Mộng Cảnh càng cân bằng, cho
nên mới xuất hiện ở chỗ này."
Gã nhìn thoáng qua cầu thủy tinh trong tay Liễu Bình, khen ngợi: “Một vật
không tồi, có thể phá hủy bầu không khí lên sân khấu của ta, còn phát hiện tung
tích của ta, đã rất ít có người làm được điều này."
"Ngươi là người phương nào? Tới làm gì?"
Liễu Bình cất thủy tinh cầu đi và nói.- - Khen vậy không phải vô nghĩa sao, quả
cầu thủy tinh này là thứ được Mộng Yểm La Vương cất chứa.
Tất cả Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể hoàn thành Mộng Cảnh có cơ hội nhất
định trở thành Ác Mộng.
Tồn tại mạnh nhất trong Ác Mộng mới có thể được gọi là chúa tể Ác Mộng.
Mà Mộng Yểm La Vương là loại tương đối cường đại trong đám Ác Mộng.
Thứ nó cất chứa đương nhiên không đơn giản.
"Nói ngắn gọn, các ngươi kích hoạt một tình tiết riêng, đó là ma mới sắp bị ma
cũ đuổi giết."
Người bịt mặt nói.
"Vậy thì thế nào?"
Băng Dạ hỏi.
"Mỗi khi chuyện như vậy xảy ra, chúng ta sẽ nhận được nhiệm vụ -- ta là người
của trận doanh Cân bằng, vì duy trì cân bằng của toàn bộ Mộng Cảnh, làm mọi
ế ế
chuyện không đến mức rơi vào chém giết và hủy diệt vô chừng mực, ta có nghĩa
vụ tới mở ra Hệ thống trận doanh cho các ngươi."
Người bịt mặt nói.
Gã ra tay như điện, phất tay rải xuống mấy chục thẻ bài, để mặc nó bay xuống
mặt đất.
"Thời gian không còn nhiều lắm, các người mới, dựa theo trực giác lựa chọn
một thẻ bài đi, mỗi một thẻ bài đều đại diện cho một Hệ thống trận doanh."
Người bịt mặt thúc giục.
"Ta không biết người đang nói gì, nhưng ba chúng ta phải ở bên nhau."
Đại theo bản năng mà nói.
"Rất tốt, vậy thời gian của các ngươi lại nhiều thêm một chút –– xin cho một
người thay mặt các ngươi đưa ra lựa chọn là được."
Người bịt mặt nói.
Ba người nhìn nhau.
Lúc này mọi người đều biết những người đó lập tức sẽ đuổi đến, cũng biết thời
gian cấp bách.
Có vẻ người áo đen trước mắt là tới hỗ trợ -- Băng Dạ nói: “Đây rõ ràng là tùy
tiện rút mà, sao có thể coi như lựa chọn kia chứ?"
"Yên tâm, người chỉ có thể rút được thẻ bài Hệ thống trận doanh phù hợp với
tính chất đặc biệt của ngươi –– xin mau đưa ra lựa chọn, nếu không các ngươi
sẽ mất đi khả năng phản kháng, nhiệm vụ Mộng Cảnh của ta cũng sẽ thất bại."
Người bịt mặt khẩn trường nói.
Bên tại Liễu Bình bỗng vang lên tiếng nói mớ của Andrea: “Ngươi đi rút đi...
Liễu Bình."
Trong lòng Liễu Bình khẽ động, đứng ra và nói: “Hai vị tỷ tỷ, để ta tới rút là
được, trên người ta có nhiều thứ tốt, có lẽ sẽ rút trúng một thẻ bài thích hợp."
Hai nàng nghĩ cũng phải.
Nếu trên người Liễu muội muội có thứ có thể gia tăng độ may mắn hoặc tăng
lên sức mạnh nào đó, vậy để nàng tới rút bài là thích hợp nhất.
"Được, ngươi rút đi."
Băng Dạ nói.
"Giao cho ngươi."
Đại cũng nói.
Liễu Bình đi lên trước, tùy ý nhìn một lượt qua đống thẻ bài, bỗng bị một thẻ
bài đen nhánh hấp dẫn.
Hắn đi lên trước, lật thẻ bài kia ra.

Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ thủy uyên đen nhánh vô tận, sâu dưới thủy uyên có
ba pho tượng đứng sừng sững.
Cẩn thận nhìn lại, ba pho tượng kia chính là Liễu Bình, Băng Dạ và Đại.
"Được rồi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, các ngươi đã đạt được Hệ thống trận
doanh”, không đến mức vừa xông lên đã bị giết chết."
Người bịt mặt nói xong thì thân thể chợt lóe rồi xông lên không trung, nhanh
chóng biến mất tăm hơi.
Liễu Bình, Băng Dạ, đại cùng ngơ ngẩn.
"Hắn cứ đi như vậy sao?"
Băng Dạ lẩm bẩm nói.
"Hình như chúng ta là nhiệm vụ của hắn, trừ cái này ra, hắn cũng không muốn
chọc thêm phiền toái."
Liễu Bình nhún vai và nói.
Bông tuyết dần bay xuống, cấu trúc thành từng hàng chữ nhỏ trước mặt ba
người lần nữa: “Chỉ một Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể không thể chống lại hệ
thống thế giới đa trọng."
"Vì cân bằng của Mộng Cảnh, đặc biệt trợ giúp các ngươi tiến hành lựa chọn hệ
thống trận doanh."
"Trận doanh của các ngươi là:"
"Vực sâu."
"Kỹ năng trận doanh: Vực Sâu Thành."
"Khi các ngươi kề vai chiến đấu, chỉ cần còn một Thế Giới chi Chủ không chết
thì những người khác sẽ bảo tồn tia sinh cơ cuối cùng."
"-- Chỉ có hệ thống thế giới mới có thể đối kháng hệ thống thế giới."
"Tái bút:"
"Nếu các ngươi đạt được thẻ bài Mộng Cảnh, từ giờ trở đi, chúng sẽ thống nhất
chuyển hóa thành thẻ bài hệ thống Vực sâu”."
Tất cả chữ nhỏ bất động.
Liễu Bình nhanh chóng xem xong, gật đầu và nói: “Đặc tính của trận doanh này
quá trọng yếu –– thậm chí nó còn mang tính quyết định, khó trách Mộng Cảnh
sẽ phái người tới giúp chúng ta lựa chọn một trận doanh."
Băng Dạ như nhớ tới cái gì, bỗng lấy ra một thẻ bài.- - Đó là thẻ bài Mộng Cảnh
mà nàng lấy được lúc hoàn thành sự kiện đầu tiên.
"Quả nhiên nó có biến hóa."
Băng Dạ bày thẻ bài ra cho hai nàng xem.
Chỉ thấy trên thẻ bài hiện ra hải triều vô biên, mãnh liệt xuyên qua mặt đất, trực
tiếp phá tan một cái chắn thế giới, tiến vào một thế giới khác.
"Thẻ bài: Quy uyên."
"Thẻ bài Mộng Cảnh, hệ vực sâu."
"Sử dụng thẻ bài này có thể vượt qua tất cả thủ đoạn hạn chế, lập tức làm đồng
bọn của người xuất hiện ở cạnh ngươi."
Băng Dạ quét qua vài lần, sau đó đưa nó cho Liễu Bình.
"Băng Dạ tỷ?"
Liễu Bình khó hiểu mà hỏi.
"Ngươi nhỏ nhất, tuy rằng có không ít bảo bối, nhưng thực lực yếu nhất, đợi lát
nữa nếu đánh không lại, kêu gọi ta tới giúp người một tay!"
Băng Dạ không cho phân trần, trực tiếp nhét thẻ bài vào tay hắn.
Không trung bỗng truyền đến một tiếng kêu to.
Chỉ thấy sáu bảy ánh hào quang đáp xuống chỗ ba người.
"Không ngờ các ngươi đã lựa chọn trận doanh, ha ha ha, nhưng vậy thì đã sao
chứ?"
Ngọ nhìn chằm chằm vào Đại.
Băng Dạ tiến lên một bước chắn ở phía trước Đại.
"Giết!"
Ngọ quát.
Chỉ một thoáng, mọi người biến mất khỏi nền tuyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK