Liễu Bình đang lẳng lặng suy nghĩ thì phía sau bỗng xuất hiện bảy tám nam
nhân cầm súng trong tay.
"Các ngươi muốn dùng sách này à?"
Liễu Bình lui qua một bên.
"Không, thật ra chúng ta muốn tìm ngươi."
Một nam tử giơ súng tự động trong tay lên.
Liễu Bình nhìn thoáng qua.
Không tồi, thế giới này đã đột phá hạn chế súng lục, súng ống phát triển rất
nhanh.
Có Quyển Sách Đáy Biển trợ giúp, bọn họ thành lập nên một thế giới sau khi
văn minh bị hủy diệt, hơn nữa còn ham thích cải tạo thân thể.
Vì sao phải cải tạo thân thế? Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì mấy người đối diện
lại mở miệng: “Hắc hắc, đã trễ thế này còn có người tới tìm Quyển Sách Đáy
Biển, có thể thấy là một kẻ nhát gan."
"Tên người nhất định có tiền -- Tốt nhất là vàng!"
"Giao hết tiền ra đây, đừng giả bộ có được cơ thể nhân tạo cường đại, vừa rồi ta
đã rà quét, thân thể ngươi là phàm nhân triệt triệt để để."
Mấy người đó bao vây lấy Liễu Bình.
Liễu Bình mỏi mệt thở dài, ấn tay lên Quyển Sách Đáy Biển lần nữa.
"Lãnh một ít vàng đi."
Hắn yên lặng nói trong lòng.
Quyển Sách Đáy Biển chấn động, trên trang sách nhanh chóng hiện ra một hàng
chữ nhỏ: “Ngài cần bao nhiêu?"
Liễu Bình nói: “Có thể giải vậy là đủ rồi."
"Tuân mệnh."
Tất cả chữ nhỏ biến mất.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Không trung bỗng xuất hiện một ánh hào quang
vàng rực rỡ, trông có vẻ nguy nga như núi.
Ầm ầm ầm ầm! !! Núi vàng rơi ầm xuống, hung hãn mà giáng xuống quảng
trường, làm cuồng phong và bụi đất bay tung lên.
Liễu Bình ngẩn ra một lát, nhịn không được mà nói: “... Ta chỉ muốn một chút
vàng giải vây để tống cổ bọn họ thôi."
Một hàng chữ nhỏ xuất hiện trên Quyển Sách Đáy Biển: “Đã giải vây."
ễ ể ể ấ
Liễu Bình nhìn Quyển Sách Đáy Biển, lại nhìn ngọn núi vàng cao ngất trong
mây kia.
"Lại đè chết người... Ai, vì sao ta nói là “lại"
chứ?"
Liễu Bình lẩm bẩm nói.
Hắn lắc đầu, nhìn thoáng qua ngọn núi vàng kia.
Ma thuật Kỳ Quỷ-- Vô! Chỉ một thoáng, không thấy núi vàng đâu nữa.
Trên quảng trường khôi phục một mảnh yên tĩnh.
Danh Sách Chương: