Số lượng ma quỷ chi chít che trời quay chung quanh Liễu Bình.
“Có lẽ ngươi nói thật, lại nói với ta là đang nói dối —— Ta đã từng gặp kẻ tự
cho là thông minh như vậy.” Bộ xương khô ba đầu nói.
“Phải không?” Liễu Bình cười nói.
“Thôi được, ta cứ chờ ở chỗ này hai mươi phút, nếu ngươi nói thật thì hai mươi
phút sau chính là ngày chết của ngươi.”
“Vậy ngươi cứ chờ đi.” Liễu Bình lắc đầu nói.
Hắn lại nâng tay lên lần nữa, phóng ra một vệt thánh quang, ra dáng ra hình mà
trị liệu vết thương trên người bộ xương khô.
Phía bên kia.
Yana xuyên qua tầng mây, lại nhìn xuống mặt đất phía dưới.
“Một nơi xa lạ...”
Nàng vừa lật tay thì đã nhẹ nhàng tung ra thẻ bài được giấu phía dưới chuôi đao
U Ảnh kia.
Phanh!
Mèo trắng chợt xuất hiện.
“Sao lại thế này? Rõ ràng ta đang ngủ mà, Liễu Bình đâu?” Mèo trắng hoang
mang trợn to hai mắt, hỏi.
Yana không nói lời nào, chỉ nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên bất động:
“Ngươi thông qua thăm dò phát hiện địa vực không quen biết.”
“Giá trị kinh nghiệm của ngươi gia tăng 2%.”
Yana xem xong thì nhìn về phía Triệu Thiền Y.
Lúc này mèo trắng đã tỉnh táo lại, cũng nhìn hư không và nói: “Có giá trị kinh
nghiệm vào túi à, thật tốt.”
Yana không nhìn nàng, chỉ lạnh lùng nói: “Liễu Bình giao ngươi cho ta, bảo ta
mang ngươi nhanh chóng tăng lên cấp bậc tiếp theo, để tránh lại chịu nổi khổ
Thiên Kiếp.”
Mèo trắng ngẩn ra, lập tức cười nói: “Tỷ tỷ tốt bụng, ngươi xem chúng ta nên áp
dụng biện pháp gì mới có thể giúp ta nhanh chóng tăng cấp bậc lên đây?”
Yana nói: “Tốc độ của ta rất nhanh, có thể mang ngươi đi du lịch thế giới xa lạ
này, thông qua thăm dò mà không ngừng tích góp kinh nghiệm, nhanh chóng
thăng cấp —— Liễu Bình và ta đều cảm thấy đây là phương pháp an toàn nhất.”
ố ấ ắ ấ
“Tỷ tỷ tốt bụng, vậy còn chờ gì nữa, chúng ta xuất phát đi!” Mèo trắng gấp
không chờ nổi mà nói.
Trên mặt Yana không có biểu cảm, chỉ nói: “Ta bay rất nhanh, e là ngươi sẽ sợ.”
Mèo trắng cười nhạo nói: “Ta là tu hành giả của Yêu tộc, phi hành chỉ là ngựa
quen đường cũ với ta thôi, không cần lo lắng.”
“Thật sao? Ngươi sẽ không sợ?” Yana hoài nghi hỏi lại.
“Thật sự, ngươi chỉ cần bay thôi! Ta nói vậy đó!” Mèo trắng cam đoan.
Khóe miệng Yana nhếch lên một độ cong quỷ dị.
“Nhưng không trung rất lạnh, ngươi chịu được không?” Nàng hỏi.
“Chút chuyện cỏn con thôi, ta thường xuyên phi hành, chẳng qua hiện giờ đang
trong Thiên Kiếp cảnh nên không dám hành động thiếu suy nghĩ thôi.” Mèo
trắng nói.
“Vậy chúng ta đi chứ?” Yana hỏi.
“Đi!” Mèo trắng nói.
“Đây là do ngươi yêu cầu...”
Yana duỗi tay bắt lấy sau cổ con mèo trắng, cả người bỗng tỏa ra từng luồng
kim quang thánh khiết lộng lẫy.
Mèo trắng như phát hiện điều gì, há mồm kêu lên.
Oanh!
Kim quang đột phá lá chắn âm thanh, xuyên thấu trời cao chỉ trong nháy mắt,
sau đó bay đi không thấy tăm hơi đâu nữa.
Đợi chừng một giây sau.
“Méo ——————”
Hư không mới vang lên tiếng thét thê lương chói tai của con mèo trắng kia.
...
Đế Đô.
Nghĩa địa hoàng gia.
Trên không.
“Rõ ràng ngươi bị sinh vật thể chiến đấu dạng Z mang vào mảnh sương mù kia,
tại sao có thể đuổi theo nhanh như vậy được chứ?” Liễu Bình nói.
“Ta vốn định trực tiếp bắt lấy tất cả thẻ bài danh sách, nhưng không ngờ lại xuất
hiện một Thẻ Bài Sư nhân loại như ngươi, nếu không sao ta lại bị một sinh vật
thể chiến đấu cỏn con ngăn cản kia chứ?”
Bộ xương khô ba đầu cười lạnh nói: “Ở thời đại quá khứ nào đó, ta chính là một
trong những Ma Vương mạnh nhất!”
ễ
“Cho nên bóp nát trái tim cũng không có ảnh hưởng gì à? Có đau không?” Liễu
Bình quan tâm hỏi.
“Cái tên vô tri này... Sau khi ta bị phong ấn, ta dần dần đạt được một loại năng
lực, đó chính là sức mạnh tiến hóa vô cùng khủng bố.” Bộ xương khô ba đầu
vốn đang lấy ngữ điệu cười nhạo để nói.
Nhưng giọng điệu của nó dần dần trở nên thong thả: “Khi ngươi bóp nát trái
tim, đúng là thực lực của ta bị hao tổn lớn, nhưng ta nhanh chóng không cần trái
tim cũng có thể mạnh lên...”
Nói tới đây thì nó trầm mặc.
Tĩnh mịch.
Toàn bộ không trung là một mảnh tĩnh mịch.
Liễu Bình chỉ cảm thấy không thể hiểu được, lên tiếng hỏi: “Đây là chuyện tốt,
chúc mừng ngươi.”
Bộ xương khô ba đầu đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hắn.
Nó hạ giọng: “Thì ra ngươi cũng không biết cái gì.”
Một thẻ bài xuất hiện trong tay nó.
Liễu Bình nhìn chăm chú vào, chỉ thấy trên thẻ bài kia có vẽ một bình thủy tinh
tràn ngập chất lỏng màu máu.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên bên cạnh thẻ bài:
“Máu Thánh Linh.”
“Một trong những thẻ bài trung tâm Lưu Vong, thứ tự là chín.”
Vẻ mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc, hắn nói: “Thì ra ngươi đã tìm được một
thẻ bài trung tâm rồi.”
Bộ xương khô ba đầu nói: “Không sai, nhưng nếu ta muốn trở lại Luyện Ngục
thì cần có được toàn bộ thẻ bài danh sách trung tâm —— Ta đoán ngươi cũng
muốn có được tất cả thẻ bài, cho nên chúng ta đều sẽ không lui bước.”
“Ngươi muốn nói cái gì?” Liễu Bình hỏi.
Bộ xương khô ba đầu như đã hạ quyết tâm, nó quát lên: “Không còn cách nào,
ta không thể kéo dài nữa —— Tới quyết thắng bại đi, ta lấy ra chỗ dựa thần vị
ngày xưa của mình để đưa ra khiêu chiến Đăng Thần với ngươi!”
Uy thế khổng lồ phát ra từ trên người nó.
Chỉ nghe nó âm trầm cười nói: “Tuy phát động cuộc chiến Đăng Thần sẽ làm
thực lực của ta tổn hao nhiều, nhưng muốn chiến thắng ngươi và những thủ hạ
của ngươi vẫn không thành vấn đề.”
“Trong cuộc chiến Đăng Thần, cô bé Thánh kỵ sĩ kia của ngươi sẽ không chạy
thoát được nữa.”
Bộ xương khô ba đầu nắm lấy lá bài Máu Thánh Linh kia, cười điên cuồng và
nói: “Đến đây đi, ta bằng lòng hao phí sức mạnh để phát động cuộc chiến Đăng
ầ
Thần này!”
Cứ như có một đấu trường thật lớn xuất hiện.
Hình như là cảm ứng nào đó ——
Quanh người Liễu Bình dâng lên ánh sáng nhàn nhạt.
Chỉ thấy trong hư không có một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng xuất hiện:
“Trên người ngươi có mang theo một cuộc chiến Đăng Thần liên quan đến thần
vị tra tấn.”
“Một vị thần linh không thể đồng thời kiêm nhiệm hai thần vị, đó là khinh nhờn
đối với quy tắc.”
“Bởi vậy ——”
“Cuộc chiến Đăng Thần do đối phương khởi xướng đã bị ngưng lại.”
Tất cả quang ảnh hư ảo lập tức biến mất.
Liễu Bình đứng tại chỗ, không có bất cứ biến hóa gì.
Bộ xương khô ba đầu giơ đôi tay lên cao, nhất thời không kịp phản ứng.
“...” Liễu Bình.
“...” Bộ xương khô ba đầu.
“Hình như hành động của ngươi không được tổ chức thành công.” Liễu Bình
nhún vai nhận xét.
Bộ xương khô ba đầu liên tục lui về sau vài bước, thất thanh quát lên: “Chuyện
này không có khả năng, vì sao ngươi có thể từ chối cuộc chiến Đăng Thần của
ta!”
Liễu Bình nhìn nó, lại nghĩ đến một chuyện khác.
“Sau khi mất đi trái tim, nó không cần trái tim cũng có thể mạnh lên... Đây rõ
ràng là một chuyện đáng được ăn mừng, vì sao nó như bị buộc tới tuyệt cảnh
vậy chứ...”
Danh Sách Chương: