Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tên bàn, sách thẻ mở ra.
Từng thẻ bài bay lên, không ngừng thoáng hiện trong tay lão giả tóc bạc.
"Hắc Ám tiên sinh, thẻ bài này của người rất ghê gớm, cả ta cũng mong muốn
có được."
Lão giả tóc bạc nửa nghiêm túc, nửa nói giỡn mà cất tiếng.
"Ngươi có thể thử xem –– nhưng ta khuyên người, kiếm khí trên người nàng đã
đến viên mãn, chính là đẳng cấp vượt qua kiếm tiền, tâm nguyên như một, linh
hồn bất diệt, sẽ không bị người khác nô dịch."
Liễu Bình tán thưởng.
"Ta nhớ chúng ta đã đánh cược."
Lão giả tóc bạc nói.
"Đúng vậy."
Liễu Bình nói.
"Hiện giờ hạo kiếp sắp tới, ta thật sự muốn nắm mấy thẻ bài của người trong
tay... Vậy nghiêm túc một chút đi."
Lão giả tóc bạc duỗi tay kéo một cái, lập tức rút ra một thẻ từ những thẻ bài
không ngừng thoáng hiện đó.
Lão ta nhìn chăm chú vào thẻ này bài.
Chỉ thấy chung quanh thẻ bài lượn lờ sương đen không thể tan đi, trên đó có vẽ
một bộ thiết quan nặng nề được khắc vô số phù văn ma quỷ.
Một khí tức chẳng lành phát ra từ thiết quan.
"Loại cảm giác này..."
Liễu Bình lẩm bẩm, sắc mặt bỗng biến đổi, nghiêm nghị nói: “Trên tay người có
sinh vật Ác Mộng?"
"Đúng vậy, vì nghiên cứu chúng, toàn bộ Luyện Ngục chúng ta hao hết sức của
chín trâu hai hổ mới bắt được một con."
Lão giả tóc bạc nói.
"Dùng tay! Ác Mộng là không thể chiến thắng, ngươi có thể đạt được nó, nhất
định là có nguyên nhân khác."
Liễu Bình nói.
"Yên tâm, chúng ta trải qua vô số lần thất bại, đã đạt được một lần thành công
duy nhất này -- hiện tại là thời khắc nó đánh thắng ván bài cho ta."
"Ngươi căn bản không hiểu sức mạnh Ác Mộng rốt cuộc khủng bố đến cỡ nào!
Thật đáng chết!"
ễ ắ
Liễu Bình mắng.
Lão giả tóc bạc làm như không nghe thấy, chỉ nhìn chằm chằm vào Lý Trường
Tuyết ở trong sân, trong mắt hiện lên một tia tham lam.
"Kiếm Thần của Lục Đạo Luân Hồi đáng để ta đánh cược một phen, đi thôi!"
Thẻ bài kia bị lão ta tung ra, bay vào thế giới thu nhỏ đó.
Phanh -- Thẻ bài phát ra một tiếng vang nhỏ, hóa thành thiết quan trầm trọng,
ầm ầm đáp xuống một ngọn núi nhỏ.
Cái nắp quan tài trực tiếp bị một sức mạnh thật lớn xốc bay.
Một tồn tại người bình lung lay bò ra từ quan tài, nhìn về phía Lý Trường Tuyết
trong sa mạc Trong mật thất.
Medea phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng.
Ở dưới chân bà ta, Ma Vương tên là Barnes kia đã chỉ còn lại là một tấm da.
"Tha... Tha cho ta... Cầu xin ngươi."
Tấm da kia miễn cưỡng mở miệng nói.
Medea phát ra tiếng cười như chuông bạc, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve
lớp da của Ma Vương kia.
"Ngươi cho rằng thiếu nợ ngân hàng mà có thể không trả hay sao?"
"Vị đại nhân vật kia đã sớm nguyền rủa ngươi, đáng thương người đến chết mới
biết được hối hận, nhưng không kịp nữa rồi --”.
"Thật ra người nên cảm tạ ta, ta đang giúp người trả nợ –– Dùng mạng của
ngươi."
Medea nói xong thì ngón tay nhỏ dài đã biến thành lại trảo, dùng sức nắm một
cái.
Da Ma Vương lập tức hóa thành một thứ chất lỏng, hoàn toàn tràn vào thân thể
bà ta.
Mà đôi mắt bà ta cũng càng sáng ngời.
"Mới Barnes thôi mà đã ăn ngon như vậy... Vậy sức mạnh trên người mấy con
đàn bà Đen Tối, Tuyệt Vọng kia sẽ càng thơm ngọt."
Medea đứng lên rồi đi ra ngoài cửa..
Bỗng bà ta như nhớ tới cái gì, liếc nhìn vào trong phòng một cái.
Yana vẫn bị gai độc đâm xuyên qua thân thể đóng đinh trên tường.
"Bầu không khí dùng cơm tuyệt đến cỡ nào-- Yana, để khen thưởng, ta sẽ ăn
ngươi cuối cùng."
Medea nói xong thì đẩy cửa đi ra ngoài.
Phanh! Cánh cửa đóng lại.
Qua mấy phút.
ế
Cánh cửa im hơi lặng tiếng mở ra.
Nữ sĩ Thống Khổ lặng lẽ lắc mình tiến vào, bước nhanh đến trước mặt Yana,
nhìn gai độc trên ngực nàng.
"Muội muội à, người thật thảm, có cần ta tới cứu người hay không?"
Nữ sĩ Thống Khổ cười như không cười mà nói.
"Ngươi vào bằng cách nào? Vì sao ngươi có thể tiến vào mà không làm kích
hoạt kết giới?"
Yana mở to hai mắt, không thể tin mà nói.
"Nói ra thì rất dài, hiện giờ toàn bộ trang viên đã tới thời khắc sắp hạ màn, mà
ta cần người trợ giúp ngay bây giờ."
Nữ sĩ Thống Khổ nói.
"Ta đã sắp chết, người muốn ta giúp người thế nào?"
Yana chịu đựng đau đớn mà nói.
"Dùng mạng của ngươi."
Nữ sĩ Thống Khổ rút một thanh chủy thủ ra, nhẹ nhàng liếm láp lưỡi đao.
Trên mặt Yana bỗng hiện ra nụ cười.
"Hả? Ngươi cười cái gì?"
Nữ sĩ Thống Khổ chần chờ mà hỏi.
"Vận mệnh của ta chỉ có tử vong, nếu cuối cùng có thể giúp ngươi, vậy đến đây
đi."
Yana thoải mái mà nói.
Nữ sĩ Thống Khổ thoáng trầm mặc, thấp giọng đáp lại: “Là phụng hiến của
thánh kỵ sĩ sao? Ngươi thật làm ta ghê tởm."
"Ghê tởm?"
"Đúng vậy, ở thời đại như vậy, chỉ có ngụy trang thành ma quỷ mới có thể sống
sót, sau đó chờ đợi cơ hội... Người như ngươi không biết cách bảo vệ bản thân
chút nào cả, thật là quá ghê tởm..."
Chủy thủ giơ lên -- Lúc hạ xuống, nó lại cắt lên cây gai độc kia.
Bên kia.
Liễu Bình ngồi ngay ngắn bất động, vẻ mặt như thường, trong lòng lại nhanh
chóng suy nghĩ đối sách.- - Sẽ không sai.
Thi thể kia chính là một loại sinh vật Ác Mộng.
Hắn và chúng đã chiến đấu rất nhiều thế, tuyệt đối không nhận sai! Sinh vật Ác
Mộng quen ăn mòn văn minh và thế giới, lấy chúng sinh làm thức ăn, có vô số
thủ đoạn để công phá tất cả hàng rào.
ằ ể ố ế ố
Lão giả tóc bạc lại nghĩ rằng có thể khống chế cục diện? Lão ta sống lâu quá, lại
quá tham lam, mưu toan lấy kinh nghiệm của mình để đối mặt với cục diện
chưa bao giờ xuất hiện.
Kết cục không cần nói cũng biết! Vấn đề hiện tại là, làm sao hắn dẫn theo mọi
người thoát khỏi đây... Liễu Bình đang nghĩ ngợi thì trước mắt bỗng hiện ra
từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Xin hãy chú ý!”.
"Thẻ bài: Kiếm tu Lý Trường Tuyết đang gia nhập tổ bài của ngươi, xin hỏi
người có đồng ý hay không?"
Liễu Bình nhìn thoáng qua trong sân.
Lý Trường Tuyết đeo mặt nạ Ác Qủy, không thấy rõ vẻ mặt, lại hơi gật đầu
hướng về phía hắn.
"Đồng ý."
Liễu Bình nói.
Vừa dứt lời.
Lý Trường Tuyết gỡ mặt nạ Ác Qủy xuống, để lộ khuôn mặt mỹ lệ mà tràn ngập
anh khí.
"Triệu Thiền Y, Lạc Tinh Thần, kế tiếp chúng ta phải cùng nhau chiến đấu."
Nàng ta nói với hai người còn lại.
"Kiếm tu xung phong ở phía trước, ta yểm hộ ở bên cạnh, Lạc Tinh Thần phóng
thích thuật pháp ở phía sau."
Triệu Thiền Y nói.
"Không thành vấn đề."
Lạc Tinh Thần nói.
Ba người nhanh chóng thương lượng.
Lý Trường Tuyết bỗng lật tay qua, cái mặt nạ Ác Qủy kia lập tức biến mất.
Cùng lúc đó.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt bỗng nhảy ra, hiện lên trước mắt Liễu Bình:
“Kiếm tu Lý Trường Tuyết đặt một thẻ bài vào trong sách thẻ."
"Ngươi đạt được thẻ bài: Địa Ngục chi Diện."
"Mặt nạ này đến từ mười tám tầng Địa Ngục của Hoàng Tuyền đạo, là mặt quỷ
thần, rất có lại lịch."
"Ngươi cần lấy một loại sức mạnh hạt giống Lục Đạo Luân Hồi khác mới có thể
sử dụng và phóng ra sức mạnh chân chính của nó."
"Ngươi có muốn dung hợp sức mạnh hạt giống Lục Đạo Luân Hồi mặt tà ác và
mặt nạ này lại với nhau, hiện hóa ra năng lực mới hay không?"
Liễu Bình nao nao.
ố ồ ồ
Hai loại hạt giống Lục Đạo Luân Hồi, một loại dung hợp với quẻ thuật rồi cho
ra đời “Thượng Khuy Thiên Đạo”.
Một hạt giống khác thiên hướng với mặt tà ác, lại có thể dung hợp với mặt nạ
này? Vậy sẽ cho ra đời năng lực gì? Mặc kệ.
Hiện tại hắn chỉ có Luyện Khí kỳ, đang rất cần năng lực cường đại vượt qua
cảnh giới để dùng, vậy mới có khả năng phá giải cục diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK