Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm ầm ầm ——
Sâu bên trong sương mù truyền đến từng đợt chấn động thật lớn.
“Nó sắp tới!” Norton lớn tiếng nói.
Chỉ thấy chung quanh quảng trường, những quái vật hình người đó đã hoàn toàn
bị Triệu Thiền Y giết sạch.
“Nhân cơ hội này, hãy để chúng ta nhìn xem cái tên kia rốt cục ghê gớm đến
mức nào!” Triệu Thiền Y vẩy máu tươi trên trường đao đi, lạnh lùng nói.
Mọi người nín thở chờ đợi.
Bỗng nhiên, một giọng nói nhu hòa vang lên: “Cho dù không đánh thắng thì vẫn
phải chiến đấu một trận, nếu không chẳng phải là được cứu uổng công hay sao.”
Mọi người quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy hài cốt thiên sứ kia chậm rãi cúi thấp đầu xuống.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Từng sợi từng sợi cơ bắp đột nhiên sinh ra chung quanh hài cốt, thiên sứ lập tức
trở nên có máu có thịt, sống lại lần nữa.
Một đôi cánh chim trắng tinh mở ra hai bên.
Hư không mở ra, áo giáp quang minh đã rách nát ầm ầm tản ra, hóa thành một
loạt những cấu kiện, khoác lên trên người thiên sứ.
Đây là một thiên sứ nam tính thân hình thon dài.
Thiên sứ tùy tiện triệu hồi.
Một thanh trường kiếm thủy tinh hiện ra từ hư không, bị hắn ta nắm chặt trong
tay.
“Ta khôi phục một chút sức mạnh...” Thiên sứ nói với mọi người đang nhìn hắn.
….
Thiên sứ từ từ đi đến bên cạnh Liễu Bình, giơ trường kiếm lên.
Từng ánh hào quang phát ra từ trường kiếm rồi hóa thành những ngọn gió mãnh
liệt.
“Đừng khẩn trương, nơi này chỉ là cửa vào thế giới, sẽ không có quái vật quá
mức cường đại tiến đến.” Thiên sứ nói.
“Ngươi muốn chiến đấu cùng ta sao?” Liễu Bình hỏi.
Trên người thiên sứ tỏa ra từng luồng quang huy thánh khiết.
Trên đỉnh đầu hắn ta hiện ra một vòng quang hoàn trắng tinh.
ầ ố ẩ
“Ta là thiên sứ trận doanh thần thánh, là thiên đích của một số tà ám và dơ bẩn,
hơn nữa chúng nó phong ấn ta nhiều năm như vậy... Thù này nhất định phải
báo!” Thiên sứ căm hận nói.
Liễu Bình gật gật đầu, ánh mắt nhìn lại vào hư không.
Chỉ thấy trên bản đồ xuất hiện một điểm đỏ, đang nhanh chóng vọt vào quảng
trường từ một nơi xa xôi.
Bên cạnh điểm đỏ có mấy hàng đánh dấu:
“Mẹ của linh hồn dơ bẩn.”
“—— Nó quá cao ngạo và tự cho là đúng, nếu không phải nể mặt nó có năng
lực độc đáo trong phương diện chiếm lĩnh trận địa thì ta đã sớm ăn nó.”
“Trên thực tế, thân thể của nó quá mức yếu ớt.”
Liễu Bình hơi giật mình.
Mấy phút sau, hắn mới phản ứng lại.
Không sai.
Đại khái đây chính là bình luận mà Ma Vương kỳ quỷ để lại trên bản đồ.
Nó đang đánh giá thủ hạ của mình.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Sương mù mở ra hai bên.
Một con quái vật to lớn lơ lửng ở giữa không trung xuất hiện.
Nhìn nó có hơi giống một nhân loại nữ tính phóng đại, nó mặc một bộ váy dài
bện thành từ vô số xương khô.
Đầu và thân hình của con quái vật được tạo thành từ xương cốt đen nhánh, trong
hốc mắt lộ ra quang diễm hắc ám.
Nó quan sát thiên sứ và Liễu Bình, lấy một giọng điệu trịch thượng kẻ cả khinh
thường nói: “Thiên Sứ trưởng Audley và một tên vô danh, tội danh tự tiện phá
hư thế giới của các ngươi đã được thành lập, hiện tại đi chết đi.”
Nó vươn ngón tay xương thon dài ra, cách không điểm nhẹ.
Một hắc quang từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh về hướng thiên sứ.
Thiên sứ hừ lạnh một tiếng, vung mạnh thanh kiếm thủy tinh ra, chống lại trực
diện với hắc quang ——
Rầm!
Một tiếng trầm đục vang lên.
Thiên sứ bị hắc quang đánh bay ra ngoài, lăn mấy vòng rồi đứng lên lần nữa,
bày ra một tư thế tiêu sái.
“Chỉ dựa vào bản lĩnh này mà cũng muốn giết ta? Thẻ Bài Sư, ta yểm hộ ngươi,
ngươi lên ——” Đôi tay hắn ta không ngừng phát run, lại lớn tiếng nói như vậy.
ễ ế ề
“Được!” Liễu Bình khẽ quát một tiếng, đánh về hướng quái vật.
Quái vật lại chém ra một hắc quang nhắm vào người Liễu Bình.
Thân thể Liễu Bình chợt lóe, tránh khỏi hắc quang, ai ngờ hắc quang đột nhiên
quay đầu lại, đánh trúng sau lưng hắn.
Liễu Bình lập tức bị đánh bay, lăn mấy vòng rồi dừng lại trước mặt Mẹ của linh
hồn dơ bẩn, hán “A” một tiếng ngã xuống đất rồi chết.
Quái vật lộ ra vẻ mặt hài hước, nhìn về phía thiên sứ rồi nói: “Hiện tại, chỉ còn
lại một mình ngươi.”
Thiên sứ nhìn thi thể của Liễu Bình, lại nhìn về phía quái vật.
“Chẳng lẽ... Ngươi là Mẹ của linh hồn dơ bẩn trong truyền thuyết sao?” Hắn ta
không thể tin mà hỏi.
“Là ta.” Quái vật đáp.
“Chuyện này không có khả năng! Vì sao người rời khỏi nơi sâu bên trong thế
giới?” Thiên sứ nói.
“Lâu lắm không giết chóc —— Thiên sứ, ngươi biết kết cục của mình là cái gì
không?” Quái vật vừa nói vừa vung mạnh cánh tay lần nữa.
“Chờ một chút.” Thiên sứ hét lớn.
“Thế nào? Muốn thực hiện một lần sám hối trước khi chết à?” Quái vật nói.
Vẻ mặt của thiên sứ trở nên nghiêm nghị.
Hắn ta buông thanh kiếm thủy tinh, lại tháo quang hoàn thánh khiết trên đỉnh
đầu xuống.
Chỉ thấy hai cánh của hắn ta rung lên, đã biến thành cánh chim màu đen trong
nháy mắt.
“Đây là sức mạnh hắc ám... Ngươi đang làm gì?” Quái vật nghi ngờ hỏi.
Thiên sứ lại lấy ra một quang hoàn màu đen rồi đặt lên đỉnh đầu lần nữa.
Hắn ta lại cầm lấy thanh kiếm thủy tinh kia, nhẹ nhàng run lên ——
Trường kiếm hoàn toàn biến thành đen nhánh.
“Dựa theo mệnh lệnh của Ma Vương, không được tùy ý giết chết tất cả những
tồn tại sa đọa đến trận doanh hắc ám —— Hiện tại chúng ta là một phe, ngươi
không thể ra tay với ta!” Thiên sứ nghiêm mặt nói.
Tay quái vật đang giơ lên cao cao lại đột nhiên ngừng lại giữa không trung.
“—— Thiên sứ hắc ám! Ngươi đã sa đọa?” Nó khó hiểu hỏi lại.
“Lần trước ta vốn muốn đầu nhập vào, nhưng chuôi chủy thủ này đâm quá
nhanh, ta còn chưa kịp nói chuyện thì đã bị phong ấn rồi.” Thiên sứ hắc ám nói.
Quái vật có chút sững sờ.
Nhìn chung thì nó chưa bao giờ nhìn thấy tình hình như vậy.
ế
Dị biến đột nhiên sinh ra ——
Chỉ thấy dưới đất truyền đến một giọng nói: “Ra tay.”
Trong chớp nhoáng, hư không hiện ra những sợi tơ chi chít, giống như một cái
mạng nhện hoàn toàn bao vây lấy quái vật ngay giữa không trung.
Một tiếng quát mềm mại vang lên.
Triệu Thiền Y hung hăng bổ xuống đầu quái vật.
Quái vật muốn vung vẩy ngón tay xương, lại bị một con chó cường tráng như
trâu cắn vào ngón tay.
Libertas xuất hiện sau lưng quái vật, hai thanh đoản kiếm trong tay bốc cháy lên
ngọn lửa sôi trào, không ngừng đâm mạnh vào con quái vật.
Norton cầm một thanh pháp trượng trong tay, đứng đằng xa quát: “Không gian
chấn động!”
Yana rơi xuống từ trên đầu quái vật, đôi tay tỏa ra thánh quang lộng lẫy, tung
một quyền đánh vào đầu nó.
Chỉ trong nháy mắt.
Mọi người hoàn thành đợt tấn công đồng loạt.
Liễu Bình cũng đã đứng lên, khẽ cười nói: “Trao đổi vị trí, lại đến một lần.”
Sức mạnh vô hình tỏa ra từ quang hoàn sáng tối luân phiên trên đầu hắn.
—— Sức mạnh kêu gọi bốn mươi mét!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK