Một lát sau... Một giọng nói điện tử vang lên: "Các đoạn DNA của mọi sinh vật
đã bắt đầu phiên mã."
"Bắt đầu gieo rắc hạt giống thực vật trên mặt đất."
"Bắt đầu chăn nuôi các loại động vật, và cũng lựa chọn thời điểm thích hợp để
phóng sinh."
Liễu Bình vỗ tay, nói: "Niệm quý đều biến mất, từ giờ trở đi, thế giới mặt đất lại
thuộc về chúng sinh."
"Nghe người nói như vậy, mọi nguy cơ đều đã được giải quyết rồi nhỉ."
Mỹ nữ tóc đen nói.
Liễu Bình lại đưa lên từng hàng mệnh lệnh, nói tiếp: "Không rõ lắm, ta luôn
cảm thấy mọi chuyện cũng sẽ không đơn giản như vậy."
Hắn vừa dứt lời.
Bỗng nhiên cảm giác một trận hoa mắt.
Cảnh tượng bốn phía biến mất hoàn toàn, ngay cả Mỹ nữ tóc đen đều dùng tốc
độ như chậm thực nhanh đi xa khỏi tầm mắt của hắn.
Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Liễu Bình giơ tay lên, lại phát hiện trên tay mình có
lít nha lít nhất phù văn màu đen xuất hiện, đang xoay tròn liên tục.
Vẻ mặt Mỹ nữ tóc đen biến đổi, nói nhanh: "Cẩn thận, có tồn tại nào đó trong
thế giới Kỳ Quỷ đang tìm ngươi!"
"Tìm ta?".
Liễu Bình vừa nói xong, toàn bộ thế giới đều biến mất.
Trong bầu trời tăm tối, tiếng sấm sét liên tục vang lên, mưa to rơi xuống như
trút.
Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trước cổng của một trang viên, mà hai
cánh cửa sắt lại đang từ từ mở ra.
Một người đứng trong bóng đêm sau cổng, nói: "Người Báo Tang, nghe nói gần
đây người làm không tệ, vào đi."
Liễu Bình nhìn về phía người kia.
Toàn thân người kia đều bị bóng đêm bao phủ, chỉ có thể lờ mờ thấy được quần
áo của hắn ta ướt sũng, không ngừng có nước từ trên người rơi xuống, từng
chiếc xúc tu nhọn hoắt xuất hiện trong bóng đêm, lại rụt về rất nhanh.
Trên đỉnh đầu người kia có hai dòng chữ lơ lửng:
[Chức nghiệp giả Kỳ Quỷ: Người Giữ Cửa]
[? ??]
Lại có từng hàng chữ nhỏ khác hiện lên:
[Tuyến thời gian hiện tại: Không thể xác định.]
[Tọa độ hiện tại: Không thể xác định.]
[Mỏ neo thời không: Luật nhân quả.]
[Ngươi bị tác động bởi luật nhân quả như sau, cho nên mới xuất hiện ở đây:]
[Bất cứ Kỳ Quỷ giả nào nếu có thể thăm dò tới một Thần trụ hoàn toàn mới,
hoàn chỉnh, có dấu hiệu đặc biệt, cũng tránh thoát tình cảnh bị Ác Mộng sơ thủy
xóa bỏ, sẽ được dịch chuyển tới nơi đây một lần.]
[Xin chú ý, thân phận hiện tại của ngươi chính là Người Báo Tang.]
Liễu Bình đọc xong, cũng hiểu được nguyên nhân ra sao.
Mình nhận lấy thân phận của Người Báo Tang, cho nên cũng kế thừa nhân quả
trên người gã ta.
Xem ra chính mình trở thành Người Báo Tang, lại thành công sống sót sau đòn
công kích kia.
Cho nên mình mới có thể xuất hiện tại nơi này.
Đây là một loại sàng chọn kinh khủng bực nào cơ chứ! Dù ngươi có nguyện ý
hay không, tóm lại, chỉ cần ngươi đạt thành điều kiện tiên quyết, đều sẽ xuất
hiện tại nơi này.
Thế nhưng là... Mình tiếp thu rất nhiều ký ức của Người Báo Tang.
Thế nhưng lại không có bất cứ thông tin nào liên quan tới trang viên này cả! Đó
là vì sao? Tâm tư Liễu Bình rất sinh động, ánh mắt cũng liếc nhìn về phía
Người giữ cửa.
Một giọng nói âm u truyền tới từ Người Giữ Cửa"
"Đi đi, đây là vinh hạnh của ngươi."
Liễu Bình bỗng nhiên cảm thấy thân thể của mình không bị mình kiểm soát.
Giống như có một luồng lực lượng rất mạnh đang hấp dẫn chính mình, thậm chí
còn điều khiển ý nghĩ của mình, làm cho mọi thứ của mình đều bị khống chế
lại.
Trong nước mưa, hắn vô ý thức bước chân bước vào trong trang viên.
Loại cảm giác này tựa như... Thân thể biến thành người khác.
Hắn đi qua một con đường nhỏ đầy bùn đất, rồi dùng bước trước cửa trang viên
đèn đuốc sáng trưng.
Lúc này, tại bậc thang trước cửa trang viên có một vài người đang quỳ.
Hai người đàn ông mặc áo giáp trong số đó cúi thấp đầu, không có bất cứ cử
động nào.
Một thi thể mặc một bộ trường bào hoa lệ quỳ gối trong nước bùn, cái đầu cũng
không có ở đây, hai tay vẫn giơ cao cao, làm ra bộ dáng đang cầu xin vậy.
ầ ề ấ ắ
Trên đỉnh đầu của bọn họ đều có một hàng chữ nhỏ rất ngắn gọn:
[Thi thể]
Một người còn sống duy nhất là một cô gái đứng thẳng trong mưa.
Nàng mặc một bộ áo choàng màu đen, che đi cả dáng người lẫn khuôn mặt, chỉ
lộ ra đôi mắt tản ra ánh sao sáng ngời.
Thấy Liễu Bình đi tới, cô gái nhỏ giọng hỏi: "Người Báo Tang?"
"Đúng"
Liễu Bình nói xong, ngậm miệng lại.
Hắn không biết cái gì, cũng không nhận ra bất cứ người nào, trong thời điểm
này tốt nhất là nên ngậm miệng, không nói bất cứ thứ gì.
Cô gái kia thấy hắn không nói thêm câu nào, nên tiếp tục trò chuyện: "Ta còn
nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, ta đã từng mời người uống rượu... không
nghĩ tới thời gian trôi qua nhanh như vậy."
"Đúng vậy."
Liễu Bình phụ họa.
"Có gì cần hỗ trợ thì hãy tới tìm ta."
Người kia lại nói.
"Được."
Liễu Bình thuận theo, thuận tiện liếc nhìn nàng ta.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên đỉnh đầu nàng ta:
[Danh hiệu bị ẩn giấu.]
[Nàng ta chỉ ẩn giấu mọi thứ trước mặt người, cho nên tạm thời ngươi không
biết nàng ta là ai.]
Liễu Bình cẩn thận suy tư một lần, bỗng nhiên cảm thấy mỗi lời nói cử động
của cô gái này đều ẩn chứa thâm ý.
Lúc này, một ông lão tóc trắng thò đầu ra khỏi cửa trang viên.
"Yên lặng."
Ông lão nói.
Hai người cùng im lặng.
"Chờ đợi tại nơi đây... chủ nhân đang mở tiệc, thế nhưng các ngươi đã tới thì ta
sẽ đi xin chỉ thị của chủ nhân, xem xem nên giải quyết chuyện của các ngươi
như thế nào."
Ông lão nói.
Ông ta lại đóng cửa lại.
Hai người cùng nhìn về phía cửa lớn của trang viên.
ề ế
Lúc này, mưa rơi tí tách, từ trong cửa truyền ra tiếng âm nhạc du dương, thậm
chí còn nghe được rất nhiều tiếng nói tiếng cười của mọi người.
Bỗng nhiên, giọng nói của ông lão vang lên: "Chủ nhân, bọn họ tới."
Một giọng nói cười đùa vang lên: "Cô nàng kia đáng chết!"
"Vâng."
Ông lão đáp.
Liễu Bình bỗng cảm thấy có chất lỏng văng lên mặt mình.
Hắn quay đầu nhìn lại, lại thấy đầu của cô gái kia đã bị chém xuống, toàn bộ
thân thể chậm rãi ngã xuống đất.
Trong âm thầm, nàng ta đã chết mất.
Liễu Bình ngẩn người.
Kết quả khi bị dịch chuyển tới, chính là bị giết chết hay sao? Lúc này, giọng nói
của ông lão kia lại truyền tới: "Nàng ta nắm giữ khá nhiều lực lượng Kỳ Quỷ,
thậm chí còn có một vài lực lượng kết nối tới không-thể nói, chủ nhân, có lẽ
nàng ta còn có cơ hội phục sinh."
"Hì hì hì, đó mới là thú vui, chờ nàng ta sống lại, ta muốn nàng ta tới đây nhìn
thấy thi thể của nàng ta, sau đó lại giết thêm một lần nữa."
Giọng nói kia nói với vẻ tùy tiện.
"Như vậy, Người Báo Tang thì sao?"
Ông lão hỏi.
Giọng nói kia ho nhẹ, lớn tiếng nói: "Người Báo Tang?"
"Dạ."
Liễu Bình đáp.
"Ngươi làm không tệ, có thể tránh thoát đòn công kích của Ác Mộng sơ thủy,
đáng giá được ta coi trọng... ta sẽ trả lại cho ngươi một cái tay khác."
Giọng nói kia nói.
Bùn đất trước mặt Liễu Bình bỗng trồi lên.
Một bàn tay máu thịt be bét chui ra khỏi mặt đất, lại được cơn mưa tẩy rửa nên
có vẻ sạch sẽ hơn chút.
Một vài dòng chữ hiện lên trên Giao diện Anh Linh:
[Bàn tay Báo Tang.]
[Bàn tay này hội tụ lượng lớn lực lượng Kỳ Quỷ, có thể phóng ra lực lượng Báo
Tang']
[Chú ý:]
[Trong bàn tay này ẩn chứa một loại luật nhân quả khác, có thể khống chế người
bất cứ lúc nào.]
Danh Sách Chương: