Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùm!
Lại một phát súng nữa.
Thiếu nữ nhấn nhẹ vào hư không.
Tất cả cảnh tượng thay đổi, hóa thành cánh đồng tuyết cạnh vách núi.
Thiếu niên kia bị đẩy bay ra ngoài, rơi xuống vách núi sâu thăm thẳm.
Mà thiếu nữ lại đón nhận viên đạn kia.
Tất cả cảnh tượng dừng lại bất động.
Thiếu nữ quan sát cảnh tượng này, nói nhỏ: "Dựa theo giao ước, ta không giết
hắn, lần này ngươi hài lòng rồi chứ?"
Cô đứng tại chỗ bất động, con ngươi bỗng tan rã, rồi lại ngưng thần lại.
"Hài lòng." Cô nói.
"Hài lòng thì tốt, tiếp đó, ngươi cứ đứng ngoài quan sát là được." Cô lại nói.
Thiếu nữ mỉm cười, đi tới trước mặt Minh Thương, đặt tay lên ngực của hắn ta.
"Xin lỗi, ta chỉ làm việc theo lệnh mà thôi, thực sự không nghĩ tới sẽ đắc tội
ngài, xin hãy tha cho ta một mạng!" Minh Thương nói nhanh.
Thiếu nữ không để ý tới hắn ta, nói: "Xin kết nối với Danh Sách."
Trong hư không, không có bất cứ âm thanh nào cả.
Một lát sau...
Thiếu nữ nói tiếp: "Danh Sách trước mắt, dựa theo hiệp định tại trận chiến tranh
cuối cùng, ngươi cần phải kiểm tra sóng linh hồn của ta ngay lập tức, hưởng
ứng chỉ lệnh của ta theo độ ưu tiên cấp bậc tuyệt mật, đây là mệnh lệnh!"
Một giây...
Hai giây...
Ba giây.
Sương mù vô tận bỗng nhiên xuất hiện bốn phía.
Mà tại nơi sâu trong vùng sương mù, có một tòa nhà chọc trời bỗng xuất hiện.
Một giọng điện tử vang lên:
"Bộ bài số 9-2571, Danh Sách loại lưu giữ văn minh, tên là 'Thành phố Cơ
Giới'."
"Mời ngài kiểm duyệt."
Thiếu nữ gật đầu, nói nhỏ: "Từ giờ trở đi, sẽ do ta tới tiếp quản."
Bộp...
ế
Một tiếng vang lên.
Đầu Minh Thương nổ tung, cả người ngã xuống đất.
...
Liễu Bình liên tục leo lên trong bóng đêm vô tận.
Mỗi khi hắn nhấc chân lên, phía trước sẽ có một bậc thang xuất hiện.
Cuối cùng.
Bậc thang cũng tới cuối.
Ý chí hùng hồn yên lặng xuất hiện, hóa thành sương mù vô tận, tạo dựng thành
bốn chiếc mặt nạ khổng lồ, giống với bức tượng bốn mươi mét kia.
Bốn chiếc mặt nạ xuất hiện trước mặt Liễu Bình.
Một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình:
"Đây là bốn gương mặt cấu tạo nên thế giới, bọn chúng ẩn chứa toàn bộ bí mật,
là những thứ vĩnh hằng không thể hiểu rõ."
"Lựa chọn đi."
"Dùng nguyện vọng rõ ràng nhất của ngươi để lựa chọn."
Liễu Bình yên lặng lắng nghe.
Dùng...
Nguyện vọng...
Để lựa chọn con đường.
"Ta chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy, thế nhưng nếu như phải nói nguyện
vọng hiện tại của ta là gì, đó chính là cứu vớt những người thân bên cạnh ta..."
"Giải cứu bọn họ trong nguy nan."
Ý chí hùng hồn kia lại nói:
"Cứu người khác, mà không phải để bản thân mình mạnh lên."
"Đây chính là nguyện vọng của ngươi?"
Liễu Bình nói rất tự nhiên: "Đúng, hiện tại ta không có năng lực cứu bọn họ,
thật vất vả mới lên cấp 10, đương nhiên hi vọng thu hoạch loại năng lực có thể
giúp đỡ ta cứu vớt người khác."
"Về phần mạnh lên, thu hoạch tri thức và bí mật, thậm chí những chuyện khác
nữa, chính ta cũng có thể chậm rãi thực hiện được."
"Ta hi vọng cứu vớt người bên cạnh."
Ý chí kia hỏi lại: "Ngươi xác định?"
"Xác định." Liễu Bình nói.
Ba trong bốn chiếc mặt nạ chầm chậm lùi lại rồi hòa vào bóng tối phía sau, dần
dần biến mất.
ế ố
Chiếc mặt nạ còn lại thì xoay một vòng giữa không trung, hạ xuống trước mặt
Liễu Bình.
Lúc này...
Chiếc mặt nạ trở nên rõ ràng.
Vẻ bề ngoài của nó hoàn toàn trống không, không có bất cứ thứ gì trang điểm,
chỉ ở vị trí hốc mắt có màu đỏ tươi.
"Đây là cái gì?"
Liễu Bình khó hiểu hỏi.
"Nghi thức kết thúc..." Ý chí hùng hồn kia nói tiếp: "Ngươi đang tiến vào tình
cảnh nguy hiểm nhất, ngươi cần phải đeo mặt nạ của ngươi lên, rời khỏi Thần
trụ Vĩnh Dạ, trở lại thế giới của ngươi."
Liễu Bình căng thẳng.
Chẳng lẽ Hoa Tình Không xảy ra vấn đề gì rồi?
Trong hư không, một màn sáng xuất hiện, thể hiện cảnh tượng phía bên ngoài.
Liễu Bình quan sát một lượt, đeo mặt nạ lên, nói: "Xin đưa ta trở về."
Ngay sau đó...
Một lực đẩy cực lớn đánh tới, đẩy bay hắn ra ngoài, rơi vào trong bóng đêm vô
tận.
...
Cuồng phong gào thét.
Liễu Bình vẫn liên tục rơi xuống phía dưới.
"Liễu Bình!"
"Mau tỉnh lại! Nếu không sẽ ngã chết đó, Liễu Bình!"
Lilith lo lắng hét lên.
Bỗng nhiên...
Một tấm thẻ bài lặng yên xuất hiện, hóa thành Nữ Yêu Rừng Rậm.
Nàng cùng rơi xuống với Liễu Bình, nói: "Không còn kịp nữa rồi, nơi này là nơi
phong ấn vương quốc Ceylon, ở nơi này ta không thể sử dụng những lực lượng
khác, chỉ có thể mở phong ấn ra rồi thả hắn đi vào!"
"Vậy thì để hắn đi vào đi!" Lilith vui vẻ nói.
"Thế nhưng... khi hắn đi vào, sẽ làm cho thời gian lưu động, hai đồng đội của
hắn thậm chí là cả hắn cũng sẽ bị Tù phạm giết chết!" Nữ Yêu Rừng Rậm thở
dài nói.
"Cái gì? Vậy thì phải làm sao bây giờ?" Lilith nói với vẻ tuyệt vọng.
Một giọng nam bỗng vang lên.
"Không sao."
ỗ ề ễ
Hai cô gái bỗng nhìn về phía Liễu Bình.
Hắn đã tỉnh lại, một vòng sáng trên đỉnh đầu hắn liên tục tản ra quầng sáng xen
kẽ cả bóng tối lẫn ánh sáng.
"Nữ sĩ, xin hãy mở phong ấn ra đi, chúng ta tiến vào phong ấn!"
Hắn nói.
Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy hiện lên:
[Ngươi đã hoàn thành việc tiến hóa tại Thần Trụ khi lên tới cấp 10, thu được
một loại phát triển nào đó không giống bình thường.]
[Quầng sáng Kỵ sĩ của ngươi đã được thăng cấp.]
[Ngươi thu được mũ miện ban đầu thuộc về chính ngươi...]
[Mũ miện không biết chưa được đặt tên: ]
[Hiệu quả cố định: Lực Hiệu Triệu Trong Vòng Bốn Mươi Mét (Thứ cấp).]
[Thuyết minh: Ngươi có thể triệu tập vật phẩm cùng tồn tại có linh hồn trong
vòng bốn mươi mét, để nó xuất hiện tại bất cứ vị trí nào trong vòng bán kính
bốn mươi mét với tâm điểm là chính ngươi.]
..
Bên dưới vách núi.
Toàn bộ thế giới đóng băng bắt đầu vặn vẹo.
Tất cả băng sương giống như sóng gió sôi trào, nhanh chóng xoay tròn, hóa
thành một lốc xoáy thật lớn.
“Làm sao mới có thể tránh khỏi tù nhân sao?” Liễu Bình vừa đáp xuống thì lập
tức lớn tiếng hỏi.
Nữ Yêu Rừng Rậm nói: “Hồ nước trong rừng —— Chúng ta phải tiến hành
nhảy đến tuyến thời gian trong hồ nước, đi tìm thẻ bài tiếp theo —— Ngươi
phải khiến cho tù nhân không thể đuổi theo đến hồ nước!”
“Có lẽ ngươi nên bỏ xuống hai gã đồng bạn kia, nếu không mọi chuyện sẽ
không kịp nữa rồi!”
Liễu Bình nhìn xuống lốc xoáy thật lớn phía dưới.
“Có lẽ không cần.” Hắn lớn tiếng đáp.
Nói xong, hắn duỗi tay kéo một cái, lập tức rút ra một mũi nhọn thật dài màu
xám đậm.
—— m Trùng Chi Thương, kiếm Diệt Tuyệt Lục Ma Hạp Cốc!
Thanh kiếm này chỉ còn cơ hội sử dụng một lần, nhưng Liễu Bình đã đút cho nó
đủ thi trùng.
Nó đã mang theo sức mạnh sát thương tù nhân!
Trong nháy mắt tiếp theo.
ễ ố
Liễu Bình rơi vào trong lốc xoáy băng sương thật lớn kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK