Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Yana, ngươi vô dụng."
Medea lạnh lùng mà nói.
"Đúng vậy."
Yana cúi đầu nói.
Medea nắm chặt ma thạch trong tay, trong mắt hiện ra dục vọng mãnh liệt.
Bà ta hô hấp dồn dập vài lần, sau đó cất ma thạch đi.
Không được.
Hiện tại còn chưa thể ăn tên này.
Chờ chuyện của Aldrich kết thúc, bà ta đặc biệt đi cảm tạ hắn, sau đó thì hành
động ngay.
Đây mới là biện pháp thích hợp nhất! Còn về chuyện đêm nay-- Phải nhanh
chóng tìm được một cô dâu tương tính thích hợp cho Aldrich.
Dù sao bà ta cũng là chủ nhân nơi này, cũng là mẹ của Aldrich, bà ta có tư cách
lên tiếng trong chuyện hắn chọn lựa phối ngẫu.
Nhất định phải tìm được một cô dâu thích hợp! Medea đã đưa ra quyết định, mở
miệng nói: “Aldrich, người đi ra ngoài trước."
"Thưa vâng."
Aldrich đi theo bà ta rời khỏi căn phòng này.
Chỉ còn lại Yana đứng ở chỗ cũ, vẻ mặt có chút mờ mịt và không biết làm sao.
Đấu tranh lâu như vậy, thậm chí nàng còn không tiếc mạng sống, nhưng vẫn
không có cách nào chạy thoát lòng bàn tay của chủ mẫu.
Mắt thấy đã tới hoàn cảnh tuyệt vọng, ai ngờ lại quanh co lòng vòng.
Chủ mẫu thu lấy ma chú tình yêu khỏi người nàng.
Kế tiếp thì sao? Bà ta sẽ tha nàng, hay là -- Một cây gai độc màu sắc tươi đẹp
đột nhiên thoáng hiện trong hư không, lập tức đâm xuyên qua ngực Yana.
Yana lập tức phun ra một búng máu.
Cả người nàng không ngừng run rẩy, miễn cưỡng duỗi tay chém ra một vật
thánh quang.
Miệng vết thương bắt đầu khép lại.
Đáng tiếc, cây gai độc kia vẫn chưa rút đi, vẫn xỏ qua ngực nàng, đâm thật sâu
vào vách tường sau lưng nàng.
"Chủ mẫu..."
Trên tay Yana lại thả ra một vật thánh quang, hoang mang nhìn về phía Medea.

Medea vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Yana.
"Ta đã tìm khắp vô số mảnh đất gieo trồng nhân loại, thu lấy người và muội
muội ngươi từ trong đó ra, toàn lực bồi dưỡng, làm thiên phú và tài hoa của
người được thể hiện ra, cuối cùng cũng bước lên thần vị..."
"Có lẽ người cảm thấy, ta tiểu phí khí lực lớn như vậy bồi dưỡng ngươi, sao lại
nhẫn tâm giết chết ngươi?"
"Chủ mẫu, cầu xin ngài, chỉ cần ngài tha cho ta, ta nguyện ý làm mọi chuyện để
bán mạng cho ngài."
Yana nói nhỏ một câu.
Medea dán lên mặt nàng, nhẹ nhàng ngửi ngửi khí tức trên người nàng.
"Sức mạnh pháp tắc Tra Tấn, sức mạnh thánh kỵ sĩ thuần khiết, hương thơm xử
nữ... Ta hận không thể lập tức ăn ngươi."
Bà ta thoáng lui về phía sau một bước, chờ dục vọng mãnh liệt kia dần dần bị
ngăn chặn mới tiếp tục nói: “Đáng tiếc ta vừa ăn một lĩnh chủ ma quỷ, cũng
không sợ người khác phát hiện, chỉ có hai vị đại lão kia, bọn họ nhất định sẽ
biết..."
"Cho nên người còn có thể sống lâu trong chốc lát."
Medea nói xong thì từ từ đi đến hướng cửa.
"Giãy giụa đi, Yana –– Người đã từng là thánh kỵ sĩ, hiện tại là nữ thần Tra Tấn,
lại không thể không gánh chịu sự tra tấn của ta."
"Sau khi người hao hết tất cả sức mạnh, ta sẽ đến thăm ngươi."
Cánh cửa mở ra.
Medea đi ra ngoài.
Yana bị cây gai độc đủ mọi màu sắc kia đóng đinh trên tường, không thể nhúc
nhích, chỉ có thể không ngừng phóng thích thánh quang kéo dài tánh mạng.
"Không... Ai tới... Ai tới giúp ta một chút..."
Nàng thấp giọng rên rỉ.
Bên kia.
Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.
Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọn
lựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."
Liễu Bình không nói tiếp.
Tương tính -- Cái gọi là trong tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụ
như rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụ
một người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọn
họ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.
Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thì
cũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.
ỗ ế ề
Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -
Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗng
chợt lóe.
Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát động
Thương Khuy Thiên Đạo."
"Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo Luân
Hồi và quẻ thuật của bản thân ngươi."
"Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương"
"Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phí
thêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện ––"
Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.
Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.
Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.
Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta.
"Thế nào?"
Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi.
"Ăn hết toàn bộ."
Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.
Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chết
chóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen.
"Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."
Lão giả tóc bạc nói.
"Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."
Medea khụy người thi lễ.
"Rất tốt."
Lão giả tóc bạc nói.
Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.
Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ như
máu.
Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.
Trên lưng Liễu Bình thẩm ra một luồng hơi lạnh.
Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này là
muốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !! Không.
Không chỉ như vậy.
Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... Liễu
Bình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.
ầ ẩ
Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.
Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ác
và bất lành, nhất định phải tránh đi.
Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đã
cảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việc
này nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khi
Liều Bình nhấp = ngụm rượu.
Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.
Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từ
tầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, không
ngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổi
ta và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."
Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.
Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chi
tiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Như
vậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc --- Một tiếng đập cửa vang
lên.
"Mời vào."
Lão giả tóc bạc nói.
Cánh cửa mở ra.
Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào.
"Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."
Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.
Liễu Bình nhìn lướt qua bà ta.
Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.
Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý."
"Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đá
ma chú tình yêu."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK