Hôi Cẩu và Mãnh Hổ đều có chút khó hiểu.
Hồ Ly giải thích: “Các ngươi chỉ biết đoàn trưởng là thành chủ của một tòa
Danh Sách chi Thành, nhưng lại không biết, thật ra kiếp trước hắn là Cựu Thần
trong Thần Trụ Luyện Ngục, hơn nữa hình như địa vị còn rất cao."
"Thì ra là thế."
Hôi Cẩu và Mãnh Hổ bừng tỉnh.
Liễu Bình không hé răng, thầm nói hắn ta đâu chỉ có địa vị rất cao, thật ra là tối
cao trên toàn bộ Thần Trụ Luyện Ngục đấy.
Mãnh Hổ vỗ bả vai Liễu Bình thật mạnh một cái, nói với giọng điệu thân thiện:
“Quả nhiên đoàn trưởng không nhìn lầm người."
Hôi Cẩu nói: “Nếu Bạch Lang đã ngủ say, vậy chuyện tìm kiếm manh mối để ta
làm đi."
Hồ Ly cũng vỗ vỗ bả vai Liễu Bình, nói: “Chúng ta căn bản không thể nghe
được chuyện của ngươi, càng đừng nói đến đồng hành, nhưng đi tìm Cựu Thần
thì làm được đấy."
"Vậy làm phiền các ngươi, chuyện này nhất định phải tránh đi vạn tộc và tân
thần trong Luyện Ngục, tuyệt đối không thể bị bọn chúng phát hiện, nếu không
các ngươi khó giữ được an toàn đấy."
Liễu Bình dặn dò.
Ba người cùng gật đầu.
Hồ Ly nói: “Nếu có chuyện gì muốn nói, cứ nhắn lại trong Di Ngữ Trà Thất,
cần tiếp viện gì cũng có thể bổ sung trong đó."
"Được, chúng ta phân công nhau hành động đi."
Liễu Bình nói.
"Đi!"
Mãnh Hổ hô to một tiếng.
Ba người bay lên khoảng không hắc ám phía trên, dần dần biến mất khỏi tầm
nhìn của Liễu Bình.
Liễu Bình yên lặng suy nghĩ trong chốc lát.
Thời gian trôi qua lâu quá, mà toàn bộ Luyện Ngục đã lật đổ mọi thứ của Cựu
Nhật, tuyệt đối không cho phép Cựu Thần quật khởi lần nữa.
Chỉ sợ cả chuyện tìm được Chủ nhân Ba Hành trong ác mộng kia cũng không
phải việc đơn giản.
Nhưng không còn cách nào.
ố ấ
Muốn đánh thức đoàn trưởng thì phải trọng chấn sức mạnh của Luyện Ngục
Cựu Thần, chỉ có cách này mới có thể thực hiện mà thôi.
Liễu Bình không suy nghĩ tiếp nữa.
Hắn nhắm mắt lại, rút Hư Vô chi Nhận ra.
Bắt đầu từ lúc vừa rồi, hắn đã phát hiện hồn lực trên người mình đã hoàn toàn
chuyển hóa thành sức mạnh càng kỳ diệu nào đó.
Loại sức mạnh này không ngừng mang đến cho hắn một loại ảo giác: Nó có thể
giúp hắn làm được mọi chuyện.
Chẳng lẽ đây là sức mạnh Kỳ Quỷ? Liễu Bình nhẹ nhàng vung trường đao, nói
nhỏ một tiếng: “Trảm!"
Một đao xẹt qua hư không.
Trăm ngàn đao quang Mô hình hóa thành một đao, trực tiếp xuất hiện cách đó
hơn vài trăm thước, im hơi lặng tiếng cắt một lỗ hổng ra từ hư không, để lộ
quang ảnh hỗn loạn hủy diệt nằm ngoài hư không.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Sức mạnh Kỳ Quỷ - 1.”.
"Nghỉ ngơi và bổ sung đủ năng lượng thì có thể khôi phục sức mạnh Kỳ Quỷ."
Liễu Bình buông trường đao.
Dưới sự thôi thúc của sức mạnh Kỳ Quỷ, hàng trăm hàng ngàn đao quang vô
hình tự phát ngưng tụ thành một đao, nhẹ nhàng mà chém ra hư không, phơi bày
dòng chảy hỗn loạn của thời không phía sau hư không.
Uy lực của đạo này đã hoàn toàn vượt qua quá khứ! Nhưng mà... Hắn cứ cảm
thấy đao này thiếu một chút gì đó... Liễu Bình trầm tư một lát, bỗng mở miệng
nói: “Là tính chất đặc biệt."
Cũng như giao diện thao tác anh linh đã nói...
"Sức mạnh Kỳ Quỷ mới có thể bày ra tính chất đặc biệt chân chính trong linh
hồn người, giúp nó phóng ra oai thể dùng hiện của muôn vàn pháp tắc.”.
Một đao vừa rồi không có kết hợp tính chất đặc biệt của hắn, cũng không bày ra
thiên phú và tài năng của hắn.
Cần phải trộn lẫn những thứ siêu hình đó vào đảo thuật thì uy lực đao pháp mới
có thể càng mạnh, càng quỷ dị! Lúc này Liễu Bình lại không vội nghiên cứu thẻ
bài “Tuần Hành Ngày và Đêm"
kia.
Hắn lẳng lặng lơ lửng ở giữa không trung, nhắm mắt lại, dựng thẳng Hư Vô chi
Nhận ở trước ngực.
Chỉ nghe hắn mở miệng nói: “Đạo pháp của ta gom góp lại rồi chia thành hai
thức."
"Thứ nhất, lấy đao quang vô hình trảm thân, tên là Chân Không Trảm Pháp"
"Thứ hai, lấy niệm làm đạo để trảm thần hồn, tên là Ma Diện Niệm Đao"
ấ ấ
"Chúng đại diện cho tất cả trí tuệ, kỹ xảo và kinh nghiệm của ta, lấy sức mạnh
Kỳ Quỷ thúc giục sẽ trở nên càng uy lực hơn!"
"Còn về thức thứ ba, ta luôn cảm thấy hữu tâm vô lực..."
"Có lẽ nó cần đến sức mạnh Kỳ Quỷ, mới có thể phóng ra được."
Liễu Bình thúc giục sức mạnh Kỳ Quỷ cả người, để nó bám vào lưỡi đao, toàn
lực vung về phía trước.
Trong hư không, chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Người tiêu hao năm điểm
sức mạnh Kỳ Quỷ, sáng tạo ra đao thức hoàn toàn mới của chính mình."
"Mỗi một giây nó tồn tại, sẽ tiêu hao một điểm sức mạnh Kỳ Quỷ của ngươi."
Thế giới chợt lóe rồi biến mất.
Trong nháy mắt lưỡi đao vung tới, sau lưng Liễu Bình xuất hiện một mảnh hư
ảnh nguy nga hùng tráng.
Đó là một cây trụ thông thiên hoàn toàn cấu thành từ ánh hào quang kim sắc,
trên đó đứng đầy vô số tồn tại tư thế khác nhau và đang cầm trường đao trong
tay.
Cây trụ to lớn vô tận, kẻ cầm đao cũng gần như vô tận.
Chỉ nghe bọn họ giơ trường đao lên cao, cùng quát lên: “Trấn!"
Thiên Địa Vô Pháp Bí Trảm Tam Thức! Chỉ một thoáng, cây trụ khổng lồ tỏa ra
kim quang lan tràn, nhanh chóng xây dựng thành một thế giới.
Mà Liễu Bình lại thoát ly ra khỏi thế giới đó.
Không ai biết rốt cục trong thế giới kia đã xảy ra cái gì.
Có lẽ chỉ khi nào gặp phải kẻ địch, thức này mới có thể phát huy ra uy lực chân
chính của nó.
Đột nhiên.
Chỉ một thoáng, toàn bộ thế giới đã tiêu tán, quay về hư vô.
Hai chân Liễu Bình mềm nhũn, thiếu chút nữa đã rơi xuống từ giữa không
trung, may mà Yana ôm lấy hắn từ sau lưng.
"Đao vừa rồi kia thật sự rất mạnh, ta chưa bao giờ gặp qua đao pháp siêu phàm
thoát tục như vậy."
Yana hết sức tán dương.
Một thiếu nữ tai mèo nhảy ra từ hư không, bắt lấy tay Liễu Bình không ngừng
nói: “Dạy ta dạy ta dạy ta! Liễu Bình, người nhất định phải dạy ta chiều này!"
Liễu Bình cười khổ nói: “Thức này thật sự dạy không được, bởi vì nó là biểu
hiện của tính chất đặc biệt trong linh hồn ta, ngươi phải đi tìm được đạo thuộc
về của ngươi."
Ở hắn hiện giờ, trị số đại diện cho sức mạnh Kỳ Quỷ đã về không.
ấ ắ ỗ ấ
Chỉ mấy giây ngắn ngủn mà chiêu Thiên Địa Vô Pháp này đã hút rỗng tất cả
sức mạnh của hắn! Nhưng điều làm Liễu Bình để ý hơn là một chuyện khác.
Vì sao hắn dùng tính chất đặc biệt của linh hồn phóng thích chiều này, lại xây
dựng nên một thế giới? Những tồn tại cầm đao trên cây trụ khổng lồ kia lại đến
từ nơi đâu? Liễu Bình suy nghĩ nửa ngày mà vẫn không ra, nhịn không được thở
dài nói: “Rốt cục trước kia ta là người nào...”.
Hắn dứt khoát không nghĩ nữa, chỉ giương mắt nhìn nhìn Triệu Thiền Y.
Chỉ thấy thực lực của nàng ta đã đạt tới cấp 49.
"Cố lên, chỉ thiếu một bước thì người có thể mở ra sức mạnh Kỳ Quỷ rồi, Thiền
Y."
Liễu Bình nói.
"Được rồi, ta tiếp tục nỗ lực."
Triệu Thiền Y tiếc nuối thở dài, bay trở về sách thẻ lần nữa.
Yana ấn tay lên trên người Liễu Bình, nhẹ nhàng niệm chú ngữ, khiến thành
quang không ngừng đi vào thân thể hắn.
Liễu Bình dần dần khôi phục chút tinh thần.
"Đỡ hơn chưa?"
Yana quan tâm hỏi.
"Khá hơn nhiều, nghỉ ngơi một lát trước, sau đó chúng ta phải bắt đầu làm chính
sự."
Liễu Bình nói.
Hắn nhắm mắt lại rồi ngồi xuống ngay trên không trung, bắt đầu nghỉ ngơi.
Danh Sách Chương: