Chân Aldrich mềm nhũn, lập tức quỳ xuống, nhưng hắn ta cũng nhạy bén, vội
vàng thuận thể hành đại lễ.
"Cảm tạ đại nhân, cảm tạ cha nuôi."
Hắn ta liên tục nói.
Liễu Bình đang muốn nói tiếp thì trước mắt bỗng hiện lên từng hàng chữ nhỏ
thiêu đốt: “Thiết bị tống xử lý sự vụ Hoàng Tuyền tại đây báo cáo:"
"Tất cả chúng sinh trong thế giới tu hành đã được siêu độ xong, chỉ còn lại hai
người chưa được siêu độ."
"Thứ nhất, Triệu Thiền Y!"
"Dựa theo ý chí của người và ước nguyện của nàng, nàng sẽ ở lại bên cạnh
người, cùng người chiến đấu."
"Thứ hai, ? ??"
"Thành viên này đã nhận ra mọi biến hóa vào khoảnh khắc hai tuyến thời gian
chồng lên nhau, được chúng thần Địa Ngục đồng ý, đang trở lại đây từ tương
lai."
-- Cái quỷ gì? Là có ý gì? Hình như đã biết hắn suy nghĩ cái gì, lại thấy từng
hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi đang viết lại lịch sử lần
nữa, bởi vậy đông đảo người tu hành chết đi có thể được siêu độ trước;"
"Nhưng trong đoạn lịch sử mà người của quá khứ từng viết ra, có một người tu
hành thiên tự trác tuyệt đã khai sáng rất nhiều cục diện không bình thường ở
tương lai xa xôi, người tu hành này cảm ứng được biến hóa trong thời đại quá
khứ, bởi vậy đang chạy về đoạn lịch sử này."
“Xin chờ đợi."
Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng rối rắm cả lên.
Sẽ là ai đây? Nhưng lúc này không tiện suy nghĩ nữa, dù sao thì lão già đối diện
cũng không dễ lừa gạt.
"Được rồi, Aldrich, người đi ra ngoài trước, chúng ta còn phải bàn một vài
chuyện."
Liễu Bình lạnh nhạt nói.
"Thưa vâng."
Aldrich miễn cưỡng đứng dậy, nghiêng ngả lảo đảo rời đi.
Phanh! Hắn ta đóng cửa lại, đứng ở ngoài cửa, lấy tay chống lên vách tường, im
lìm mà thở hổn hến.
Không sai.
ắ ấ ấ ắ ầ ầ
Hắn ta sinh ra bất phàm, từ lúc còn rất nhỏ đã bắt đầu như có thần linh bảo hộ,
mọi chuyện hoàn toàn thuận ý.
Hiện tại xem ra, tất cả mọi chuyện đều là quỹ đạo vận mệnh đã định ra sẵn.
Sớm muộn gì hắn ta cũng một bước lên trời!
"Ngươi có khỏe không?"
Bên tai truyền đến một giọng nữ.
Aldrich bỗng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người lên tiếng là tên tùy tùng kia của
cha nuôi.
Tuy rằng nàng ta đeo mặt nạ, thấy không rõ dung nhan, nhưng chỉ cần nhìn
dáng người duyên dáng và giọng nói động lòng người của nàng ta thì Aldrich
biết ngay không tầm thường.
Huống chi trên người nàng ta còn tỏa ra uy thể cường đại, làm cả chúng ma quỷ
và thần linh vừa rồi đều có chút kiêng kị.- - Nhân vật như vậy mà chỉ là tùy tùng
của cha nuôi.
Hắn ta thật sự sắp một bước lên trời! Aldrich đang có chút lâng lâng, lại bỗng
nhớ tới một chuyện.
Hôn lễ.
Hôn lễ đáng chết tổ chức vào ngay buổi tối hôm nay! Không được, phải lập tức
đi tìm chủ mẫu, nói cho bà nghe chuyện ở nơi này.
"Ta không có việc gì, xin lỗi không tiếp được."
Aldrich gật gật đầu về phía Lạc Tinh Thần, chạy như bay đến cuối hành lang
giống như một cơn gió.
Lạc Tinh Thần yên lặng nhìn dáng vẻ điên khùng của hắn ta, mãi đến khi hắn ta
hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, nàng mới hơi lắc lắc đầu.
Chậc –– Người này đã tẩu hỏa nhập ma, sắp quên mất mình là ai.
Lần này không biết Thỏ Tử lại đang làm cái quỷ gì.
Lừa người ta thành dáng vẻ như thế này.
Vậy xem ra, hiển nhiên Thủ Tử cũng đã hoàn toàn nghiêm túc.
Hồi tưởng lại từng cảnh tượng quá khứ, Lạc Tinh Thần không khỏi thở dài.
Tuy rằng Thỏ Tử mất hết thực lực, nhưng hình như cũng không thèm để ý chút
nào, thậm chí có vẻ càng phấn khởi.
Không có cách nào.- - Hắn là một diễn viên trời sinh, cũng là cao thủ lừa gạt
tuyệt thế.
Danh Sách Chương: