Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ác Mộng chi Vương.
Trong chín trăm triệu bốn ngàn năm dài đằng đẳng, gã hủy diệt vô số thế giới,
ăn luôn vô số linh hồn chúng sinh.
Cho nên gã liên tục đạt được một loạt danh hiệu như “Kẻ thống trị chúng sinh
và vạn vật”, “Chúng Mộng chi Chủ”, “Vạn Vương chi Vương”, “Ý chí thế giới
vĩnh hằng không thể chiến thắng”.
Trên người gã có sức mạnh được tà ma giao cho.
Trong chín trăm triệu bốn ngàn năm, loại sức mạnh này đã lớn mạnh tới cực
hạn.
Cho nên, khi gã toàn lực phóng ra một kích -- Không có kẻ nào trong toàn bộ
thời đại ngày xưa có thể ngăn cản được.
Còn về chủ nhân của gã, vị tà ma kia.
Ả là kẻ cầm cờ của kỷ nguyên tiếp theo, chiến đấu với Liễu Bình trong những
năm tháng dài đằng đẳng tương lai, cuối cùng bị phong ấn bên trong chiến giáp.
Sức mạnh của ả đã thật lâu không được bổ sung.
Cho nên –– Trong nháy mắt đó, mọi chuyện đã bày ra hiện thực làm người ta
tuyệt vọng.
Tay Liễu Bình nhẹ nhàng xoay tròn.
Một công kích mãnh liệt đánh ra từ trong hư không, giáng thẳng vào trước ngực
nữ nhân.
Ả bị kích này đánh bay, thân thể lộn nhào vô số vòng ở giữa không trung -- Sau
đó thì nhẹ nhàng dừng lại trên cồn cát.
Không mất một sợi tóc.
Nữ nhân nghiêng đầu, đứng đằng xa đánh giá Liễu Bình.
Thời gian đã đến.
Bắt đầu từ giờ khắc này, do hắn sử dụng Đặc Hiệu Sư quá nhiều lần nên đã
không thể tiếp tục lừa ả nữa.
Nữ nhân nhìn Liễu Bình, mở miệng nói: “Từ lúc ta ra đời tới nay, đã từng vô số
lần nghiên cứu lũ chúng sinh giống như ánh chiều tà sắp chìm vào biển cả lịch
sử như các ngươi, ta biết tất cả ưu điểm của các ngươi, nhưng trước mặt ta,
chúng thật sự rất buồn cười, căn bản không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì
cho ta, thẳng đến hôm nay --"
Nữ nhân không có cảm xúc mà nói tiếp: “Thẳng đến vừa rồi, người học trộm
thuật đúc giáp của chúng ta, còn làm thủ hạ của ta tiến hành một kích như vậy
nhằm vào ta."
Ả ỗ ấ
Ả nâng tay lên, nhẹ nhàng vỗ tay và nói: “Trong tất cả lịch sử quá khứ, ngươi là
kẻ đầu tiên làm được điểm này, đáng để ta vỗ tay cho ngươi."
Liễu Bình thở dài và nói: “Tuy ta nghĩ mọi chuyện sẽ khá lý tưởng, nhưng kết
quả lại không đạt thành kỳ vọng vốn có, điểm này xin người thông cảm nhiều
hơn."
"Ngươi muốn giết ta?"
"Đúng vậy."
"Đó là chuyện không có khả năng xảy ra."
"Không nên nói chuyện quá chắc chắn như thế, hiện tại cuộc chiến mới bắt đầu
thôi."
Liễu Bình rút Bách Nạp Đạo ra từ bên hông, dẫm ra một loạt dấu chân trên mặt
cát, đi về hướng đối phương.
Nữ nhân đánh giá chung quanh, cười lạnh và nói: “Cấm tuyệt tất cả sức mạnh?
Ngươi biết làm vậy ngược lại sẽ mai táng chính ngươi không?"
Liễu Bình đúng lại.
Hắn lộ ra vẻ mặt xin lỗi, nói: “Thứ cho ta kiến thức hạn hẹp, là vì sao? Có thể
nói chi tiết hơn không?"
Nữ nhân nói: “Cái ngươi cấm tuyệt chính là tất cả sức mạnh của kỷ nguyên các
ngươi, nhưng không thể cấm tuyệt sức mạnh của ta."
"Chiêu đãi không chu toàn, ta lập tức cải tiến."
Liễu Bình nói.
Ý niệm của hắn khẽ động -- Chúng thần lập tức có cảm ứng.
Thượng để lập tức xuất hiện ở Thần Điện Vĩnh Dạ, nói với Pháo gia: “Thời
điểm sinh tử tồn vong của tất cả chúng sinh đã tới rồi, ngươi phải ra tay."
Pháo gia đứng lên từ trên ghế, chậm rãi nói: “Ta thật không nghĩ tới, lại trực
tiếp gặp gỡ tà ma...."
"Các ngươi nói vô nghĩa thật nhiều, ta tới trước!"
Công chúa yêu tinh Rita vội vàng nói.
Nàng ấn tay vào hư không, nhanh chóng niệm chú ngữ, than nhẹ: “Lấy tất cả
sức mạnh của nhất tộc yêu tinh ta, thúc giục Hỏa chi Thánh Lực, lệnh cho tất cả
pháp tắc kỷ nguyên lâm vào hỗn loạn --"
"Khi ta ra sức xây dựng thế giới, chúng phải nể mặt vuốt mũi ta!"
Ánh lửa màu đỏ thẫm phóng lên cao từ trên người nàng, chui vào hư không rồi
biến mất.
Thượng để nhìn về phía Đại Địa chi Mẫu Gaia.
"Sức mạnh của ta không đủ."
Gaia lắc đầu và nói.
ấ ế
"Dưới đại sa mạc mai táng tất cả thế giới chi chủ nữ tính, họ sớm đã hóa thành
anh linh, các nàng quay chung quanh người, chờ đợi giờ khắc báo thù này, đã
đợi chừng mấy trăm triệu năm rồi."
Thượng để trầm giọng mà nói.
Một ánh hào quang thánh khiết phát ra từ phía sau lão, chiếu sáng lên cả tòa
Thánh Điện.
Thượng để tiếp tục nói: “Đây là ta chính miệng nói ra, nó nhất định sẽ trở thành
sự thật trong lịch sử quá khứ, tuyệt đối không giả dối."
Pháo gia đứng bên cạnh lẳng lặng lắng nghe, lúc này động dung lên tiếng:
“Thần thánh chi danh toàn là do uy thể toàn năng, ngươi --"
Gaia cũng cảm ứng được cái gì đó, trên mặt lộ ra chấn động, lẩm bẩm nói: “Lão
nhân chết tiệt, người sống lại?"
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Một rồi lại một nữ tử thân hình duyên dáng nửa trong suốt lặng lẽ hiện ra.
Các nàng bay múa ở giữa không trung, sau đó sôi nổi đáp xuống, vờn quanh
Gaia, cùng lộ ra nụ cười.
"Các... Tỷ tỷ, lâu lắm rồi ta không gặp được các ngươi."
Khóe mắt Gaia thấm ra nước mắt trong suốt, chảy dài xuôi từ gương mặt.
Một nữ tử đáp xuống trước mặt nàng, dùng tay khẽ vỗ về mặt nàng, im lặng mà
nói: “Đã đến giờ."
Thượng để mở miệng nói với giọng điệu uy nghiêm: “Lấy sức mạnh của ta,
lệnh cho tất cả linh hồn tử vong sống lại vào ngày nay, quay về thánh trụ, thành
tựu mảnh đất duy nhất –– Gaia, đã đến lúc!"
Tất cả nữ tử quay chung quanh Gaia cùng niệm tụng chú ngữ không rõ.
Gaia đứng bất động, trường bào không gió mà tự động phất phới, bay vào cơ thể
rồi lộ ra quang huy kim sắc -- Nàng vừa khóc thút thít, vừa nâng cao giọng mà
nói: “Lấy sức mạnh của tỷ muội chúng ta, lệnh cho thế giới do tứ thánh trụ tạo
thành cướp đoạt hiệu lực của tất cả pháp tắc!"
Kim quang lập tức phóng lên cao, giống như hỏa chi thánh quang xuyên thấu hư
không, biến mất tăm hơi.
Thượng để nhìn về phía Pháo gia.
Pháo gia mắng: “Đáng chết, ta còn tưởng có thể trốn thêm một thời gian, sao
người lại đột nhiên đặt hết tiền đặt cược vậy hả.”.
"Chuyện tới hiện giờ rồi thì người đừng giả bộ nữa, như vậy không phải khá tốt
sao?"
Thượng để mỉm cười và nói.
"Sức mạnh của ta chỉ có phá hư, hủy diệt, sợ hãi."
Pháo gia lẩm bẩm.
ắ ế
"Từ khi người ưu ái Khoa Kỹ Trắc, ta đã biết là ngươi –– một khi chúng sinh
tìm được lợi ích từ khoa học thì người nhất định sẽ làm bọn họ phải trả hàng
trăm vạn lần phá hư, hủy diệt và sợ hãi để bồi thường tất cả những gì họ đoạt
được."
Thượng đế nói.
Ánh mắt Pháo gia trở nên hung ác, miệng lại nói: “Không có cách nào, nếu kỷ
nguyên chung kết thì ta cũng sẽ xong đời."
Sau lưng lão bỗng mở ra một đôi cánh rách tung toé, bị từng đợt sương mù lượn
quanh, nhìn có vẻ tràn ngập sự yên tĩnh và chung kết nào đó.
Pháo gia giơ tay lên giữa không trung, quát khẽ: “Lấy sức mạnh của ta, khiến
cho thế giới chỉ có bạo lực thuần túy có thể hủy diệt tất cả."
Oanh -- Một quang huy màu xanh của gió phóng lên cao từ trên người lão, bay
vào sâu trong hư không.
Sức mạnh Tam Thánh trụ Hỏa, Địa, Phong bắt đầu công minh.
Chúng cùng nhau kêu gọi loại sức mạnh cuối cùng trên hư không trung -- Thủy
chi Thánh Trụ! Thượng để mở miệng nói: “Ban đầu cho dù chúng ta có dùng
hết toàn lực, cũng không thể cấm tuyệt sức mạnh của tà ma."
"Nhưng Liễu Bình đã do thám biết được thuật đúc giáp của kỷ nguyên tiếp
theo."
"Lấy sức mạnh toàn tri của ta và thuật đúc giáp dưới đây, hãy đi nhìn trộm, nắm
giữ, suy đoán tri thức của kỷ nguyên tương ứng, có được pháp môn kỷ nguyên
có hiệu lực nhằm vào tà ma này."
"Đó là sức mạnh mà chúng sinh hoàn toàn không thể nắm giữ."
"Nhưng mà ta nói ——”.
Cả người thượng để tỏa ra hào quang vạn sắc mênh mông như biển sao, vô tận
vô biên, bỗng nâng giọng mà nói: “Nó lập tức phải có hiệu lực!"
Tinh quang vô tận hiện ra màu nước thâm trầm, hóa thành một cự trụ cao vút
tản ra phù văn tri thức vô tận, xông lên không trung.
Tứ thánh tru hình thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK