Hắn ta đi đến trước mặt đội viên thứ hai, mở miệng nói: “Thánh Điện Thuẫn kỵ
sĩ, mỗi lần chiến đấu người luôn chắn ở đằng trước, tuy không có lấy được điểm
gì, nhưng trong lòng ta hiểu rõ, nếu không có người thì cuộc chiến sẽ không tiến
hành thuận lợi như vậy."
“Cho nên tuy ngươi chỉ có 153 điểm, nhưng trong mấy lần săn thú cỡ lớn, ta
làm đội trưởng sẽ cho ngươi thêm một chút điểm -- Vậy thêm 50 điểm đi."
Aland gõ vào dụng cụ tính toán.
Đinh! Một con số xuất hiện trước ngực tên Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ cường tráng
kia -- 203 điểm! Tay súng bắn tỉa kia nhìn số công huân trước ngực Thần Điện
thuẫn kỵ sĩ, đã bắt đầu khẩn trương.
Sắc mặt căng chặt của Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ lại dần lơi lỏng lại.
Bất kể thể nào, điểm công huân của gã cũng cao hơn tay súng bắn tỉa kia.
Gã không phải người có công huân thấp nhất.
"Cảm ơn thủ lĩnh, ngài có chuyện gì thì chỉ cần hạ lệnh cho ta, ta sẽ không chổi
từ bất chấp nguy nan."
Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ ồm ồm mà nói, thậm chí quỳ một gối xuống đất, thi lễ
với Aland.
Ý cười trên mặt Aland càng tăng lên, xua tay nói: “Đây là thứ ngươi đáng có
được, không cần khách khí với ta."
Trên tay hắn ta đột nhiên xuất hiện một thanh lợi kiếm.
Trường kiếm đâm vào miệng của Thần Điện Thuẫn kỵ sĩ, đâm thủng qua cả ót.
Kỵ sĩ kia căn bản không kịp phản ứng, cả người run rẩy một hồi, đôi tay vừa
nâng lên bắt lấy thân kiếm rồi bất động.
Gã vốn đang quỳ một gối xuống đất, lúc này thi thể bị đâm xuyên qua thân
kiếm, bị Aland nhấc lên treo ở giữa không trung.
Aland mang theo ý cười mà nói: “Tuy ngươi không phải người có công huân
thấp nhất, nhưng ít nhất có hai lần, ngươi cố ý bỏ sót công kích của quái vật,
làm người thi pháp đằng sau rối loạn cả lên ––"
"Ngươi cho rằng làm như vậy sẽ có người bị thương, thay người trở thành
người có công huân đứng cuối à?"
Lặng ngắt như tờ.
Ý cười trên mặt Aland biến mất.
Hắn ta đạp chân lên mặt đối phương để dễ rút trường kiếm về.
"Người cho rằng có thể giấu diếm được đôi mắt ta? Ngu xuẩn."
Trường kiếm bị cắm xuống mặt đất.
ầ ế ế
Aland cầm dụng cụ tính toán, đi đến trước mặt đội viên tiếp theo, hô: “Chú
thuật sư Lão Cửu!"
"Ta ở đây, đội trưởng!"
Một nam nhân vóc dáng nhỏ gầy đen đúa nói.
"Vâng, người làm không tồi, ta sẽ không nói nhiều, mấy lần săn thú thêm điểm
cho người như thường, cuối cùng là 195 điểm."
Aland nói.
"Vâng, đội trưởng!"
Nam nhân vóc dáng nhỏ gầy nói.
Aland đi qua từ hắn ta, bước đến trước mặt người tiếp theo.
Nhân lúc này, nam nhân vóc dáng nhỏ gầy vội vàng lau mồ hôi lạnh trên trán
một chút.
Không bao lâu sau, Aland đã chạy tới trước mặt Delia.
"Rốt cuộc ngươi giết được bao nhiêu? Có đủ hay không? Nếu không ta cho
ngươi thêm một ít công huân từ nhiệm vụ săn bắt Lục Long?"
Aland quan tâm mà hỏi.
"Không cần, trên đôi tay ta dính đầy linh hồn kêu rên."
Delia nói.
Nàng ta vừa nói, vừa vung cánh tay mảnh khảnh thon dài, làm ra động tác chém
giết.
"Để ta nhìn xem ngươi giết bao nhiêu - A, thật là một con số xinh đẹp, vậy ta sẽ
không thêm điểm cho ngươi."
Aland tán thưởng.
Hắn ta gõ ra một hàng con số trên dụng cụ tính toán.
Đinh! Trước ngực Delia hiện ra một con số: 310.
Chỉ tốn hai giờ mà điểm công huân của nàng ta đã vượt qua mọi người! Liễu
Bình chú ý mỗi khi có người được tính điểm công huân thì những người khác
đều khẩn trương nhìn chằm chằm.
Hình như công huân của mọi người đều tương đương nhau.
Thậm chí có hai người có điểm công huân bằng nhau.
Nguyên nhân tạo thành tình huống này là do cách Aland thêm điểm trong các
cuộc săn thú cỡ lớn thật sự quá mức mơ hồ, không có căn cứ nghiêm khắc gì cả,
hình như là tùy tiện cho điểm thôi.
Thậm chí hắn ta cũng cố ý làm số lượng điểm công huân của mọi người tương
đối tiếp cận.
Điều này dựng lên một bầu không khí khẩn trương.
ố ế
Ai cũng sợ cuối cùng người chết chính là mình.
Nhưng kỳ quái chính là -- Lúc Delia bị tính toán công huân, mọi người đều thả
lỏng lại, thậm chí lười đi xem.
Liễu Bình thoáng suy nghĩ một chút là hiểu.
Xem ra nàng ta quả nhiên là mạnh nhất! Aland cũng phải lấy lòng nàng ta.
Sóng mắt Delia lưu chuyển, nhân lúc người khác không chú ý, nàng ta bắn một
ánh mắt về hướng Liễu Bình.
"Nếu ta chết, hắn sợ mình không ứng phó được cục diện, cho nên cực kỳ quan
tâm tình hình của ta."
Delia truyền âm.
"Thì ra là thế."
Liễu Bình cũng truyền âm đáp lại.
Một lát sau.
Điểm của đội viên cuối cùng cũng đã có.
Đó là một nữ nhân khác, nàng ta là thích khách ám ảnh phụ trách trinh sát cho
cả đội ngũ.
"Xin lỗi, điểm công huân của người chỉ có 179, là thấp nhất hôm nay đấy."
Aland tràn đầy tiếc hận mà nói.
"Aland, cầu xin ngươi, hôm nay ta giúp người rất nhiều lần –– đừng để ta chết
mà!"
Nữ thích khách quỳ xuống đất cầu xin.
Aland thở dài, cúi người nói bên tai nàng ta: “Không có cách nào, người đã
không còn tiềm lực, cho dù là chiến đấu hay ở vấn đề giúp ta đều làm người
cảm thấy - _"
"Phiền chán."
Aland gõ con số tiếp theo tên dụng cụ tính toán.
Đinh! Trước ngực nữ tử xuất hiện một hàng chữ nhỏ: 179.
Nàng ta là người có điểm thấp nhất! Dị biến đột nhiên sinh ra -- Chỉ thấy một
thẻ bài bay lên từ trên người nữ tử, hóa thành hư ảnh quái vật bán nam bán nữ
kia.
Hư ảnh vươn tay, vẫy về phía nữ tử kia.
Nữ tử phát ra một tiếng hét thảm, sắc mặt đột nhiên trở nên vặn vẹo mà điên
cuồng.
"Aland,"
Nàng ta nói với giọng điệu oán độc, “Ta sẽ làm người hối hận!"
ấ ẳ ề ễ
Một thanh chủy thủ xuất hiện trong tay nàng ta, bị ném thẳng về hướng Liễu
Bình.
"Tiện nhân đáng chết!"
Sắc mặt Aland biến đổi.
Đáng tiếc biển hóa trong sân quá nhanh, tuy hắn ta đề phòng đối phương đánh
lén, lại không ngờ nàng ta lại nhắm vào Liễu Bình.- - Đây là người mà hắn ta
tiến cử, nếu xảy ra vấn đề thì hắn ta sẽ bị trừ công huân! Chỉ thấy chủy thủ kia
chia một thành hai, trong nháy mắt triển khai đã hóa thành mười hai hư ảnh,
đâm vào người của Liễu Bình.
"Mau tránh ra!"
Delia quát.
Thân thể Liễu Bình chấn động.
Chỉ thấy một lối quang điện ảnh lao vút ra từ trên tay hắn, đánh tan hết mười hai
hư ảnh kia.
Lôi ảnh đó liên tục phát ra tiếng chấn động, xuyên qua doanh địa, bay lên xa tít
trên bầu trời, chợt lóe rồi không thấy bóng dáng đâu nữa.
Một đao quá nhanh!
Danh Sách Chương: