Bên kia.
Một thẻ bài bay lên từ thi thể tù nhân, dừng lại trong sách thẻ lần nữa.
Là nữ sĩ Huyền Bí.
"Khôi phục một ít sức mạnh... Hiện tại ngươi có thể mượn sức mạnh của ta để
làm nó sống lại."
Nàng mỉm cười và nói với Liễu Bình.
Liễu Bình lại đang trầm ngâm.
"Ngươi suy nghĩ cái gì?"
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.
"Trước đó rõ ràng nó bị thu vào sách thẻ của ta, vì sao còn có thể phản kháng?"
Liễu Bình khó hiểu mà hỏi.
"Bởi vì nó là tù nhân, chúng đều có một chút thủ đoạn, có thể tạm thời không bị
chủ thẻ bài khống chế."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
"Thì ra là thế."
Liễu Bình suy tư mà nói.
"Ta phải nhắc nhở ngươi, mỗi một tồn tại bị cầm tù trong Luyện Ngục và Vĩnh
Dạ thần trụ đều không đơn giản, tuyệt đối không thể xem nhẹ chúng."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
"Cho nên ta đang do dự."
Liễu Bình nói.
"Do dự? Do dự cái gì?"
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.
Liễu Bình vẫy tay về phía Andrea.
"Hết giận chưa?"
Hắn hỏi.
"Đã sớm hết rồi, nếu người muốn làm nó sống lại, vậy cứ làm đi."
Andrea cười ngọt ngào và nói.
Nàng tùy tiện ném đi, linh hồn tù nhân kia lập tức bay bổng lên, dừng lại trong
tay Liễu Bình lần nữa.
"Nữ sĩ Huyền Bí, dựa theo Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu, hiện tại ta đã có
được tất cả thân thể và linh hồn của nó, hiện tại chỉ cần làm nó sống lại thì nó sẽ
ế
nguyện trung thành với ta, là như thế sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, đây là thủ đoạn lúc trước mà tồn tại khủng bố kia để lại khi thiết lập
việc cầm tù."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
Liễu Bình nhìn linh hồn tù nhân trong tay.
"Tha cho ta một lần, để ta sống lại đi, ta nhất định sẽ cống hiến sức lực vì ngài."
Linh hồn nơm nớp lo sợ mà nói.
"Đã bỏ qua cho ngươi vài lần, nhưng biểu hiện của ngươi quá làm ta thất vọng"
Liễu Bình lắc đầu và nói: “Hơn nữa -- Ta thật sự nhất định phải cần ngươi cống
hiến sức lực sao?"
Hắn nhìn thoáng qua nữ sĩ Huyền Bí.
Nữ sĩ Huyền Bí hiểu, gật đầu và nói: “Sức mạnh pháp tắc của nó đã bị ta hút
sạch hoàn toàn."
"Rất tốt, vậy nó chỉ còn lại tác dụng cuối cùng."
Liễu Bình nói.
Hắn nắm lấy linh hồn, há mồm nhẹ nhàng thổi một cái.- - Cửu U Diệt Hồn
Phong!
"Không!"
Tù nhân linh hồn phát ra một tiếng thét chói tai, hoàn toàn hóa thành hư vô
trong gió.
Cùng lúc đó, quyển sách thẻ đỏ như máu kia bỗng chấn động, tỏa ra khí thế
hùng hồn.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Làm tà ma, ngươi chung
kết một tù nhân cường đại, thực lực của ngươi sẽ được nâng cao."
“Một canh giờ sau, sự gia tăng sức mạnh sẽ kết thúc."
"Ngoài ra.”.
"Ngươi góp nhặt linh hồn của một tù nhân cho Huyết Hải."
Liễu Bình yên lặng gật đầu.
Theo quan niệm của phía Huyết Hải thì giết chết chính là thu thập.
Có lẽ những linh hồn tán loạn đó chính là chất dinh dưỡng và năng lượng của
Huyết Hải.
Lại từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Tù nhân là một đám
tồn tại mạnh nhất trong đám quái vật, lẽ ra ngươi không thể chiến thắng nó,
đáng tiếc nó chọn sai phương thức chiến đấu."
"Số lượng thu thập lần này đã gia tăng trên diện rộng."
ố
"Số lượng quái vật thu thập hiện giờ là:"
"300."
"-- Ngươi có thể triệu hoán anh linh Huyết Hải càng cường đại hơn."
Tất cả chữ nhỏ lại biến mất.
Thẻ bài do tù nhân ngưng tụ ra sôi nổi hóa thành mảnh nhỏ, lưu loát rơi xuống
mặt đất.
"Ngươi hoàn toàn giết chết một tù nhân, ta vốn nghĩ ngươi sẽ thu nó làm tọa kỵ
–– Tốc độ của nó rất nhanh."
Nữ sĩ Huyền Bí cảm khái.
Liễu Bình lắc đầu và nói: “Ta không dễ dàng tin ai... Vừa rồi đã cho nó cơ hội,
nó bỏ lỡ."
Andrea nói chen vào: “Giết nó đáng không?"
"Nữ sĩ Huyền Bí khôi phục sức mạnh, ta cũng có thể triệu hoán anh linh càng
mạnh từ Huyết Hải, có thể nói là rất đáng giá."
Liễu Bình nói.
"Vậy về sau gặp tù nhân khác thì sao? Cũng giết chết à?"
Andrea chần chờ nói.
"Không đáng tin thì giết -- Chúng ta không thể giao phía sau lưng cho những
tên tà ác đó."
Liễu Bình ôn hòa nói.
Hắn khoanh tay đi đến bên một khối đá, ngồi xuống rồi bắt đầu nghỉ ngơi.
"Hiện tại không lên đường sao?"
Nữ sĩ Huyền Bí hỏi.
"Không, ta muốn chờ một chút trước -- Chờ sức mạnh của ta lại khôi phục một
ít thì chúng ta lên đường."
Liễu Bình nói.
Trong hư không trước mắt hắn, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt đang nhanh chóng
hiện lên: “Bổn danh sách đã kết nối với tứ thánh trụ."
"Thuật luân chuyển hiện giờ có được là: Địa."
"Thế giới chỉ thuật hệ Địa: Địa Phược, đã hoàn thành phóng thích."
"Một giờ sau, tứ thánh trụ sẽ xoay chuyển lần nữa, ngươi sẽ đạt được sức mạnh
tứ thánh trụ mới."
Liễu Bình xem xong thì nhắm mắt lại bắt đầu nghỉ ngơi.
Mặt đất run rẩy.
Loại run rẩy này nhìn ít nhiều gì cũng có chút kỳ quái.
ấ ể
Bởi vì nó không phải động đất, mà là một loại di chuyển vị trí xoay ngang
phương hướng.
Liễu Bình mở to mắt, tầm nhìn rơi xuống mặt đất.
Hắn phát hiện mặt đất đang cuốn về hướng nào đó giống như nước chảy.
Khối đá mà hắn đang ngồi lên giống như một cái bè nhỏ, đang lượn lờ trôi trong
vùng hoang dã mênh mông vô bờ.
"Kỳ quái, đây là tình huống gì thế này?"
Liễu Bình nói.
"Tù nhân ở nơi đây đã chết, lao tù theo đó mà tan rã, tất nhiên sẽ bị tù nhân
khác ở gần đây phát hiện, muốn cắn nuốt mảnh đất này."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
Liễu Bình ngồi trên tảng đá yên lặng nghỉ ngơi.
Tảng đá không ngừng di động về phía trước, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ
một lát sau đã xuyên qua một vùng hoang dã to lớn.
Phía trước.
Một mảnh rừng cây u ám lặng lẽ xuất hiện trong tầm nhìn.
Liễu Bình đột nhiên hỏi: “Thời gian đã không còn nữa, vậy thời gian của thế
giới trong Luyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ này được tính như thế nào?"
Nữ sĩ Huyền Bí nói: “Lúc trước khi cầm tù những thứ tà ác của các kỷ nguyên,
vị tồn tại lợi hại chân chính kia đã xác định phạm trù thời gian đơn độc cho
chúng-- Ngay ở mỗi một lao tù."
"Thì ra là thế."
Liễu Bình bừng tỉnh mà nói.
"Liễu Bình, trong mảnh rừng phía trước có ác ý tương đối cường đại đang ẩn
núp, ngươi mang trên người sức mạnh tà ma, hoàn toàn có thể dùng thẻ bài
“Thánh bia cấm kỵ kia hộ thân."
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
Thánh bia cấm kỵ.
Đây là thẻ bài chuyên chúc của Thánh Ma có được từ trên tay kẻ cầm cờ, khi nó
lật qua chính diện thì có thể trợ giúp người sở hữu thẻ bài phóng ra “Thuật nhất
nhân vạn sinh”.
Một khi người nắm giữ tử vong, nó sẽ liên tục phóng thích “Sức mạnh Chủng
Ma”, trợ giúp chủ nhân sống lại.
Sức mạnh như vậy quả thực không phải chúng sinh có thể tưởng tượng.
Dùng nó để đối phó tù nhân của thế giới, phỏng chừng cả quá trình sẽ đơn giản
hơn rất nhiều.
ễ ắ ầ ề ề
Liễu Bình lại lắc đầu và nói: “Sức mạnh tà ma... Ta sợ dùng nhiều thì về sau sẽ
không làm chúng sinh được nữa."
"Ngươi sợ mình sẽ trầm mê trong đó?"
Nữ sĩ Huyền Bí nói.
"Không chỉ như thế, ta không tin được sức mạnh này, nó quá mạnh, lỡ như cuối
cùng nó khống chế ta, vậy tất cả coi như xong rồi."
Liễu Bình nói.
Nữ sĩ Huyền Bí cảm thấy hứng thú mà hỏi: “Ngươi cảm thấy bên trong nó tiềm
tàng nguy hiểm?"
"Không biết nói thế nào... Nếu chiến giáp tà ma có khí linh, vậy nói không
chừng thuật pháp cũng có bản ngã, có thần trí độc lập của riêng nó."
Liễu Bình nói.
"Rất tốt, rốt cuộc ta cũng yên tâm, ngươi cẩn thận như vậy mới có khả năng thật
sự đi đến cuối cùng."
Nữ sĩ Huyền Bí tán thưởng một tiếng.
"Chỉ sợ tình hình phía trước sẽ hung hiểm hơn vừa rồi vạn lần,"
Nàng hóa thành thẻ bài lần nữa rồi bay trở về sách thẻ và nói: “Ngươi có thể
dùng sức mạnh của ta phát động Hí Kịch Sư vào bất cứ lúc nào, tổng cộng hai
lần."
Nói xong thì quyển sách khép lại, bay trở về trong tay Liễu Bình.
Liễu Bình nói một tiếng cảm ơn rồi thu hồi sách thẻ.
Danh Sách Chương: