Hắn nhìn thoáng qua Andrea, chỉ thấy Andrea đang xem hình ảnh thực tế ảo
sáng lên trên cao chọc trời, vẻ mặt như cảm thấy rất hứng thú, tay lại lặng lẽ
dùng ngón cái lên với hắn ở sau lưng.
"Suy nghĩ của ta và ngươi thật giống nhau,"
Yana mỉm cười lên, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Liễu Bình một hồi, sau đó tiếp
tục nói: “Vậy thì giao việc phát triển đa Trắc của thế giới này cho chúng ta ––
dạy dỗ nhân loại, làm văn minh tiến bộ, đây là phương pháp căn bản ứng phó
với cục diện kế tiếp."
"Ừ."
Liễu Bình nói.
Hai người đang nói thì nhìn thấy hư không lại mở ra một cánh cửa lần nữa.
Một nữ tử trên đầu có nhánh cây xanh biếc tươi mới xuất hiện.
–– Là Thụ Yêu.
Nàng khẽ chào hỏi Liễu Bình, sau đó mở miệng nói: “Chiến tranh sắp bắt đầu
rồi."
Hư không hắc ám.
Một hòn đảo nhỏ khổng lồ chậm rãi trôi nổi.
Trên đảo nhỏ, chiến sĩ các chủng tộc đang tập kết thành quân.
Đủ loại dã thú đứng thẳng lên, hóa thành hình người, phát ra một tiếng rống
vang dội tận trời.
Các tinh linh U Ám vác trường cung, cầm trường kiếm sắc bén và đoản chủy
thủ sớm đã bày trận chờ đợi ở bên cạnh.
Quanh Thạch Nhânm Thi Hài Qủy xương cốt cả người lộ ra ngoài có ma trơi
nổi lơ lửng, chúng cầm tấm chắn và chiến phủ trong tay.
Ngoài ra, trên có binh lính của các tộc như Thạch Nguyên Tố, tinh linh Hàn
Sương và Diễm Quỷ, Ảnh Yểm đang sôi nổi dựa theo mệnh lệnh chiến kỳ, bắt
đầu sắp hàng thành chiến trận.
Phóng mắt nhìn lại.
Một rồi lại một phương trận chiến tranh chậm rãi thành hình, bao phủ dày đặc
mỗi một góc trên đảo nhỏ.
Mấy quan chỉ huy của các đại chủng tộc đang đứng trên đài và nhìn nhau.
"Còn ba phút là đến cái chắn bên ngoài thế giới nhân loại."
Quan chỉ huy quân đoàn tộc Bách Thú nói.
ế ấ ề
"Thế giới nhân loại bị niệm quỷ tàn sát rất nhiều năm, sớm đã đại thương
nguyên khí, hiện giờ chẳng biết niệm quỷ đi đâu, nhân cơ hội này ta đến chinh
phục bọn chúng."
Một Thi Hài Qủy cường tráng nói.
Thủ lĩnh Tinh linh U Ám nói: “Vậy ta lập tức hạ lệnh, toàn quân chuẩn ––"
Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ xa xa: “Báo!"
Chỉ thấy một thám báo tinh linh U Ám bay đáp xuống dưới đài chỉ huy, lớn
tiếng nói: “Các vị tướng quân, đảo nhỏ dừng lại bất động, phía trước phát hiện
có kẻ chặn đường."
Kẻ chặn đường? Chẳng lẽ thế giới nhân loại đã phát hiện?
"Đối phương có bao nhiêu người?"
Tinh linh U Ám thủ lĩnh hỏi.
"Một người."
Thám báo nói.
"Một người? Một người chặn trước đảo xuyên qua hư không của chúng ta? Vì
sao không giết hắn!"
Quan chỉ huy Bách Thú quát lớn.
"Giết không được, chúng ta đã tổn thất hai mươi mấy vị thám báo."
"Đi, đi xem!"
Các cao thủ bật người lên cao, nhanh chóng lướt qua từng mảng phương trận
chiến tranh trên mặt đất, đi đến vị trí phía trước đảo nhỏ.
Chỉ thấy trong hư không hắc ám bên ngoài đảo nhỏ có một khối đá lẳng lặng lơ
lửng.
Một nam tử ngồi trên khối đá, đặt một thanh đao trên đùi, đang nhìn về phía hòn
đảo lơ lửng với dáng vẻ chán đến chết.
"Thì ra là ngươi, kẻ cầm lái của thế giới nhân loại."
Mấy cường giả của tộc Bách Thú nói.- - Trước đây chúng đã chuẩn bị đầy đủ,
cũng đã từng nhìn thấy hình ảnh khuôn mặt đối phương.
Đúng vậy.
Người đối diện chính là Liễu Bình.
Liễu Bình vẫy tay nói to về phía mọi người: “Chào các vị, nghe nói các ngươi
chia ba đường đại quân, cho nên ta tới phụ trách đối phó phía các ngươi."
Thi Hài Qủy tướng quân âm trầm cười nói: “Một mình người mà dám tiến đến,
là muốn đầu hàng sao?"
Liễu Bình mỉm cười nói: “Đầu hàng có chỗ tốt gì?”.
Thi Hài Qủy tướng quân nói: “Chúng ta biết ngươi là người lợi hại nhất trong
thế giới nhân loại -- Về sau thế giới nhân loại trở thành thế giới nô lệ của chúng
ể
ta, ngươi có thể làm kẻ quản lý."
Nụ cười của Liễu Bình chợt tắt, hắn thở dài nói: “Thật là đau đầu, ta không thể
không giết sạch các ngươi, để tránh những người khác còn muốn đổi phó thế
giới nhân loại."
Chung quanh chợt im ắng.
"Ha ha ha ha ha!"
Cao thủ các tộc bỗng phát ra một tràng cười điên cuồng.
Một tinh linh U Ám hài hước nói: “Nghe nói người rất mạnh, một mình đánh
bại Lang Vương -- nhưng người đã nhầm một chuyện."
Tướng quân Thi Hài Qủy cười to nói: “Một tên ngây thơ, đây là chiến tranh,
không phải một mình so đầu, người sẽ bị dòng sắt thép phía sau chúng ta nuốt
hết, sẽ không có bất cứ cơ hội nào lật ngược tình thế!"
"Phải không?"
Trên mặt Liễu Bình có thêm một chút cảm xúc.
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, nhẹ nhàng nói: “Ta luôn cho rằng trong chiến
tranh sẽ có cơ hội hai bên tướng lãnh quyết chiến."
Tướng lãnh Thạch Nhân buồn bực nói: “Ngươi cho rằng trong chiến tranh sẽ có
loại đạo lý này? Không, trên thực tế chúng ta chỉ bao vây tới, lấy nhiều đánh ít,
trực tiếp lấy mạng của ngươi!"
"Không sai, chinh phục thì không nói đạo lý."
Tinh linh U Ám nói.
Nó đánh ra một thuật pháp hoa mỹ về phía sau.
Đây là tín hiệu.
Mười hai thuật pháp sư trên phương trận đảo nhỏ bắt đầu phát ra từng tiếng
chấn động hung hãn.
Đó là tiếng vang do vô số thuật pháp đồng thời sinh ra rồi bắt đầu chấn động
cao tần -- Chỉ cần cùng bắn ra một lúc thì có thể diệt sạch một tòa thành! Mà
giờ khắc này -- Tất cả công kích đều nhắm ngay vào Liễu Bình.
Liễu Bình ngồi trên tảng đá trôi nổi, cúi đầu vuốt ve trường đao trong tay, nói:
“Cũng đúng, quá lý tưởng hóa là không tốt, con người không thể dựa vào đạo lý
để sống."
Câu nói vừa dứt.
Sau lưng hắn bỗng xuất hiện một bóng mờ.
Bóng mờ kia gần như giống hắn như đúc, thậm chí chính là bản tôn của hắn.
Chỉ thấy bóng mờ rút trường đao ra, đôi tay nắm lấy, bày ra đao thế.
Ong ong ong ong ong -- Đao quang như vô tận phát ra từ lưỡi đao, ầm ầm tỏa
ra, như hàng tỉ chiếc lá bay tán loạn, xuyên qua tất cả hư không rồi trải rộng ở
khắp mọi nơi.
ấ ế
Chân Không Trảm Pháp: Hư Trảm Nhất Thức! Thức đao pháp này từ không đến
có, lại đột nhiên bùng nổ, gần như không hề có dấu hiệu.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì phát hiện quanh người thậm chí là các nơi
trong hư không đều là đao quang sắc bén vô biên.
"Cẩn thận!"
"Ngăn cản một chút."
"Phòng thủ!"
"Lo cho mình trước đi!"
Các cao thủ luống cuống tay chân mà hô.
Chúng sôi nổi rút binh khí hoặc phòng cụ trên người ra, ngăn cản đao quang
đánh úp đến từ bốn phương tám hướng.
Nhưng nơi binh khí đi qua, tất cả đao quang đều hóa thành hư vô.- - Những đao
quang đó đều là giả dối.
Danh Sách Chương: