Lão giả tóc bạc cúi đầu nhìn lại.
Chỉ thấy sau lưng thi thể kia loáng thoáng hiện ra một cánh cửa hắc ám thật lớn,
cứ như có thể mở ra vào bất cứ lúc nào.
"A, không xong."
Lão giả tóc bạc liên tục rút ra bảy thẻ bài, ném hết vào giữa sân.
Tiếng động nhỏ liên tục vang lên.
Chỉ thấy bảy tên Ma Vương cả người lượn lờ ngục hỏa từ trên trời giáng xuống,
Chúng ném ra xích sắt màu đen thật dài, trói chặt lấy thi thể kia, sau đó vây
quanh nó ở chính giữa, cùng niệm chú ngữ.
Thi thể chấn động, cánh cửa hắc ám sau lung lập tức hóa thành hư ảnh, sau đó
dần biến mất.
"Phong ấn."
Lão giả tóc bạc lạnh nhạt nói.
Bảy Ma Vương cùng quát lên: “Lấy sức mạnh của chư thần Luyện Ngục,
phong!"
Cái quan tài sắt kia nhanh chóng bay tới, như cái mồm to nuốt thi thể vào, đóng
nắp quan tài lại rồi phong ấn.
"Các ngươi phong ấn nó như vậy bao nhiêu lần rồi?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là bí mật, ngươi muốn biết thì phải trả cái giá nhất định."
Lão giả tóc bạc nói.
"Ta là muốn tốt cho các ngươi-- Dùng nhiều chiêu thức tương tự thì nó nhất
định sẽ nhớ rõ, đến lúc đó các ngươi sẽ bị nó giết sạch."
Liễu Bình nói.
Ngay lúc này, hắn buông bỏ những tính kế xuống, thẳng thắn thành khẩn đưa ra
nhắc nhở.
Bởi vì đứng trước Ác Mộng, mọi sức mạnh đều đáng để đoàn kết.- - Ít nhất
những sức mạnh đó tồn tại có thể trợ giúp toàn bộ Luyện Ngục - Vĩnh Dạ Thần
Trụ đấu tranh với triều Ác Mộng.
"Đa tạ ý tốt của ngươi, vậy thì tiếp tục ván bài."
Lão giả tóc bạc nói.
Lão ta nhìn chằm chằm vào Lý Trường Tuyết, không ngừng rút thẻ bài ra từ
sách thẻ, nhanh chóng tẩy bài, hình như muốn tìm ra cách nào đó thắng được vụ
đánh cược này.
ắ ấ ấ ấ ế ố
Ai thắng thì sẽ lấy được tất cả thẻ bài xuất chiến của đối phương.
Bỗng nhiên, ánh mắt lão ta dừng lại trên thiết quan nặng nề kia lần nữa.
Trong thiết quan truyền đến tiếng đập đánh nặng nề, cả nắp quan tài cũng không
ngừng run rẩy, cứ như sẽ bị xốc lên vào bất cứ lúc nào.
"Toàn lực niệm chú!"
Sắc mặt lão giả tóc bạc trầm xuống, lão ta quát.
Bảy Ma Vương quay quanh thiết quan không ngừng niệm chú ngữ, mãi đến khi
đầu đầy mồ hôi, mỏi mệt muốn chết.
Rốt cuộc -- Thiết quan khôi phục an tĩnh.
Lúc này bảy Ma Vương mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói với lão giả tóc
bạc: “Đại nhân, tạm thời phong bế, nếu lần sau vận dụng nó thì e rằng phong ấn
sẽ càng thêm khó khăn."
"Đã biết."
Lão giả tóc bạc tùy tiện lên tiếng, ánh mắt lại dùng trong pháp trận ẩn nấp kia.
Kiếm Thần của thế giới Lục Đạo Luân Hồi-- Thẻ bài này quá mức hi hữu, quá
hữu dụng, lão ta nhất định phải lấy được vào tay! Nhưng có được thẻ bài này là
một tồn tại cường đại có thể ngồi ngang hàng với lão ta.
Rốt cục... Phải làm sao mới có thể lấy được thẻ bài này từ trong tay hắn?
"Nếu ngươi không có thẻ bài mới để đưa vào ván bài, vậy thắng bại đã có kết
quả."
Liễu Bình mở miệng nói.
Lão giả tóc bạc rơi vào trầm ngâm, bỗng cười nói: “Ta nhớ ra một sự kiện."
"Cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Nếu người và ta đều từng tiến vào thế giới dưới Vĩnh Dạ, chi bằng chúng ta
cùng đi xuống nhìn xem."
Lão giả tóc bạc nói.
"Không thành vấn đề."
Liễu Bình nhẹ nhàng mà nói.- - Hắn có thẻ bài Trì Hỏa, lại có một Ác Mộng chi
Ủng, đi xuống căn bản không phải vấn đề gì.
Ngược lại là lão thần linh đối diện, lão ta có thể đi xuống sao?
"Như vậy, quyết định thời gian vào lúc..."
Lão giả tóc bạc lấy ra mấy thẻ bài bói toán rồi nhanh chóng tính toán, miệng nói
xin lỗi: “Thật xin lỗi, người già rồi chính là như vậy, chuyện gì cũng phải lo
trước lo sau."
"Ngươi tùy tiện."
ễ ỗ ấ ắ ấ
Liễu Bình nói một câu, bỗng cảm thấy sách thẻ của hắn chấn động lên.
Lilith bay ra từ sách thẻ, dừng ở trên đầu Liễu Bình, truyền âm: “Các nàng tìm
được cốt hài của Hỏa Nha rồi, Yana bảo ta nhắn cho ngươi một câu..."
"Trên người Hỏa Nha có dấu vết thí nghiệm cấm thuật nguyền rủa cực kỳ tà ác."
Trong lòng Liễu Bình nhảy dựng.
Rốt cục Aldrich đang làm gì! Đáng chết, hắn ta biết thân phận của bản thân,
thậm chí còn đang làm thí nghiệm như vậy, hiển nhiên là vì hắn ta đã có chuẩn
bị.- - Nhưng hắn ta đã bị Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ăn! Kế tiếp, tòa trang viên này sẽ
phát sinh cái gì? Trong lòng Liễu Bình bỗng dâng lên một cảm giác lạnh lẽo,
nhịn không được nâng ly rượu lên uống một ngụm.
"A ha --"
Giọng nói của lão giả tóc bạc vang lên: “Ngay vào hôm nay! Nếu hôm nay
chúng ta cùng đi xuống, nhất định sẽ có thu hoạch không tồi."
Gãi đúng chỗ ngứa! Liễu Bình nhắm mắt lại, yên lặng suy nghĩ mấy phút rồi
nói: “Vậy vụ đánh cược này làm sao đây?"
"Đặt ở nơi này, nó sẽ không bay mất –– Ta để bảy Ma Vương thủ hạ của mình
và người cùng đi, chờ các ngươi trở về thì chúng ta hoàn thành vụ đánh cược
này."
Lão giả tóc bạc nói.
"Được!"
Liễu Bình đáp ứng nói.
Lão giả tóc bạc gần như không có bất cứ chần chờ nào, trong nháy mắt hắn nói
ra từ “Được"
thì đã rút một thẻ bài rồi ném ra.
Phanh! Thẻ bài hóa thành một quang môn truyền tống.
Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Quang môn truyền
tống."
"-- Nối thẳng đến tầng thế giới Ác Mộng."
Liễu Bình vỗ sách thẻ một cái, Lạc Tinh Thần, Triệu Thiền Y, Lý Trường Tuyết
trong thế giới thu nhỏ, thậm chí Bạch Lang đứng ở bên cạnh hắn đều hóa thành
thẻ bài rồi bay vào trong sách.
Cùng lúc đó.
Trên mảnh đất trống trong mật thất xuất hiện bảy tên Ma Vương.
"Đi cùng nhau?"
Liễu Bình hỏi.
"Mời!"
Bảy tên Ma Vương nói.
Bọn họ cùng đi vào quang môn.
Trong nháy mắt cuối cùng, trong hư không bỗng bay tới vài quang ảnh, hoàn
toàn đi vào sách thẻ của Liễu Bình.
Quang môn theo đó mà biến mất.
Trong mật thất chỉ còn lại một mình lão giả tóc bạc.
Lão ta buông xì gà, đổ một ly rượu cho mình lần nữa, trên mặt lộ ra nụ cười đắc
thắng.
"Khế ước thắng bại của ván bài đã được thành lập."
"Nhưng nếu người chết ở tầng Ác Mộng, vậy ngươi không thể tiếp tục ván bài
này."
"Là ta thắng."
"Như vậy --"
"Thẻ bài của người đều là của ta."
Lão giả tóc bạc giơ ly rượu lên, uống cạn một hơi.
"Cho dù hao tốn mất bảy thủ hạ đắc lực, nhưng chỉ cần có thể đổi lấy Kiếm
Thần của thế giới Lục Đạo Luân Hồi-..."
"Vụ mua bán này cũng không lỗ lả."
Lão ta buông ly rượu, vắt chân bắt chéo, cảm thấy mỹ mãn mà hút xì gà.
Hiện tại.
Chỉ cần chờ Hắc Ám tiên sinh kia chết trong thế giới Ác Mộng là được.
Thật là một tên ngu xuẩn.
Đại khái lúc hắn đi xuống trùng hợp gặp phải một mảnh đất an toàn, cho nên
cảm thấy mình rất ghê gớm, có thể sống sót ở tầng Ác Mộng.
Nhưng mà -- Lão ta tập hợp toàn bộ nhân lực, tài lực và vật lực của ngân hàng
Ngọc Diễm, phái rất nhiều cao thủ tiến vào tầng thế giới dưới chót, kết quả từ
thương hầu như không còn, chỉ đạt được thi thể kia và một tọa độ có thể truyền
tống đến.
Lão ta suýt chút nữa cũng không trở về được! Hắn dựa vào cái gì mà huênh
hoang như vậy? Đi chết đi! Lão giả tóc bạc yên lặng suy nghĩ.
Tầng thế giới Ác Mộng.
Một bộ xương khô huyết sắc ngâm mình trong máu loãng vẩn đục, vẫn không
nhúc nhích.
Ở nơi cách nó mấy chục mét.
Bảy Ma Vương đã chết sạch.
Thật là ghê gớm.
ấ ồ ẫ ắ ế ầ Á
Lấy bảy Ma Vương làm mồi dẫn hắn tiến vào tầng Ác Mộng, có vẻ sớm có
chuẩn bị là đi xuống sẽ là mảnh đất an toàn, kết quả vừa mới tới thì những Ma
Vương đó đã gặp phải công kích.
Đây là một tử cục.- - Xem ra là vì thắng được thẻ bài trên hắn tay.
Nhưng chỉ sợ lão ta phải thất vọng rồi.
Bộ xương khô huyết sắc đợi mấy phút, mãi đến khi tất cả tiếng nhấm nuốt biến
mất, lúc này mới chậm rãi chìm xuống mặt đất, biến mất tăm hơi.
Danh Sách Chương: