Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Một cái khe hắc ám thật lớn xuất hiện ở cách đó không xa.
Chỉ thấy một cây xúc tua màu xám đậm tản ra khí tức tối tăm hủ bại thò ra.
Trên làn da trơn nhẵn mà tràn ngập dịch nhầy của nó vỡ ra từng vết nứt chi chít,
sau đó dần dần căng ra, để lộ vô số đôi mắt ở bên trong.
Cái xúc tua rợn người này chậm rãi di động, lao về hướng lão giả tóc bạc.
Lão giả tóc bạc bỗng mở miệng nói: “Đi, đi ăn tên đối diện ta đi."
Một dao động khác thường lặng lẽ tản ra từ trên người lão ta.- - Năng lực Kỳ
Quỷ cao cấp: Xúi giục! Cái xúc tua màu xám đậm kia hơi dừng lại, lập tức thay
đối phương hướng ngay trên không trung, quay ngược lại tìm kiếm Liễu Bình.
Liễu Bình nhìn về phía lão giả tóc bạc.
Trên mặt lão giả tóc bạc hiện ra một tia xin lỗi, lại nâng ly rượu về hướng Liễu
Bình lần nữa.
Liễu Bình im lặng mà cười cười, sau đó mở miệng nói: “Ta ăn chẳng ngon chút
nào cả -- Đi ăn tên đối diện ta đi, hắn là món ăn cực kỳ mỹ vị."
Một luồng dao động quỷ dị cấp bậc ngang nhau tản ra từ trên người hắn.- -Năng
lực Kỳ Quỷ cao cấp: Lừa gạt! Cái xúc tua màu xám đậm kia lại dừng lại, thay
đối phương hướng lần nữa, thò về hướng lão giả tóc bạc.
Liễu Bình uống một ngụm rượu trong ly, sau đó nâng cái ly không về hướng lão
giả tóc bạc.
Vẻ mặt lão ta thay đổi.
Trong một mảnh rừng núi hoang vắng.
Lý Trường Tuyết bước nhanh đến, quát: “Vừa rồi không phải hai tỷ muội các
ngươi rất lợi hại sao? Vì sao vừa chạy đến nơi vắng người này thì không dám
lên tiếng?"
"Có ngon thì tới đánh một trận, đừng có nói nhảm ở đó!"
Maria khinh thường nói.
"Đánh thì đánh."
Lý Trường Tuyết đưa ra tư thế giơ kiếm.
Tay nàng ấn lên trường kiếm, trường kiếm hơi chấn động, sau đó biến mất tăm
hơi.
Một thanh trường kiếm tạo hình hoàn toàn bất động xuất hiện trên tay nàng.
Ngay sau đó, chuôi trường kiếm này cũng chấn động một chút, trực tiếp biến
mất khỏi tay nàng.
ế ắ ắ ầ
Lý Trường Tuyết khẽ lắc lắc đầu một cách cực kỳ khó phát hiện.
Không có điểm thích hợp! Không có kiếm nào có thể trảm con quỷ đang nấp
trong bóng tối kia!
"Ngừng! Ta cần suy nghĩ một chút nữa, rốt cục có cần dùng vũ lực giải quyết
vấn đề hay không."
Yana nói.
Cây đen roi dài trong tay nàng màu hóa thành con rắn hai đầu, lần lượt cắn vào
tay nàng và Maria.
Vẻ mặt hai người càng ngày càng đanh lại.
Lý Trường Tuyết cười lạnh nói: “Ta thấy hai người nhất định đang âm mưu
chuyện xấu gì, chỉ bằng nói ra nghe một chút --”.
Vẻ mặt nàng bỗng biến đổi, nhìn lại hắc ám sau lưng Yana và Maria.
Một bóng dáng thật lớn đứng lên từ mặt đất, mang theo vô số hài cốt chi chít.
Những hài cốt đó liều mạng đè ép với nhau, dần dần trở nên có máu có thịt, cuối
cùng hóa thành một nữ tử, nhẹ nhàng dừng ở đối diện.
Ban đầu nữ tử này trông giống Lý Trường Tuyết như đúc, sau lại lại biến thành
dáng vẻ của Yana và Maria.
Ả ta trầm tư mấy phút, sau lưng lại mấp máy một hồi, mọc ra hai thân thể nối
liền với nhau.- - Là Lý Trường Tuyết, Yana và Maria.
Con quái vật này gom đủ dáng vẻ ba người, hóa thành ba đầu sáu tay, nhìn
chằm chằm các nàng với ánh mắt không hề có tình cảm.
"Nhân loại... Giao... Bí mật ra đây!"
Quái vật nói với giọng điệu tối nghĩa đông cứng.
Đến lúc này, ba nàng đều không diễn nữa mà trực tiếp đứng chung một chỗ.
Trường kiếm trong tay Lý Trường Tuyết vẫn không ngừng đổi mới, lúc thì biến
mất, lúc thì hiện ra một thanh trường kiếm mới.
"Không ngờ một chức nghiệp giả cận chiến như người lại có thể phát hiện
chuyện như vậy."
Maria nói.
"Nơi đó bị công hãm"
Lý Trường Tuyết lạnh nhạt nói, “Các ngươi cũng không tồi, ta vừa truyền âm
thì lập tức biết phối hợp với ta."
Khi nói chuyện, trường kiếm trong tay nàng không ngừng thay đổi, hơn nữa
càng lúc càng nhanh.
"Ngươi đang làm gì?"
Yana nói nhỏ một câu.
"Đây là thần thông cá nhân “Vạn Kiếm Lai Triều"
ể ế ố ế ấ
của ta –– ta có thể mời các kiếm khí khác nhau buông xuống, nếu nó cảm thấy
có tự tin ngăn địch, sẽ ở lại kề vai chiến đấu một trận với ta, nếu nó không nắm
chắc thì sẽ lập tức rời đi."
Lý Trường Tuyết nói.
Trường kiếm trong tay nàng lại biến mất.
"Vậy người tiếp tục tìm kiếm, chúng ta thay ngươi chắn một lát."
Yana nói.
"Thật là một tên kỳ quái-nó cảm thấy chúng ta mạnh nhất, hơn nữa hấp dẫn nó
nhất, cho nên mới bị chúng ta dẫn lại đây."
Maria nhìn con quái vật đối diện và nói.
Quái vật đợi mấy giây, thấy các nàng không dao động, trên mặt dần lộ ra vẻ
phẫn hận: “Bí mật của nhân loại... Không cho thì... Ăn các ngươi!”.
Nó bỗng hóa thành một tàn ảnh đánh về hướng ba người.
"Ta lên trước! Maria quát một tiếng, giành trước đón đầu.
Cây roi tra tấn và thống khổ kia bị nàng ta túm đi một đoạn, giơ lên rồi lập tức
quất về hướng tàn ảnh.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Con quái vật bị quất bay ngược ra ngoài, đột nhiên phun ra một ngụm lửa màu
xám ngay trên không trung, lập tức đánh vào người Maria.
Oanh! Ngọn lửa lập tức phóng lên cao, khiến cả người nàng ta hóa thành một
ngọn lửa hình người cháy hừng hực.
"Ưm -- Maria đứng trong ngọn lửa, phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Yana chém ra từng ánh thánh quang, vảy hết lên trên người Maria, chữa khỏi
cơn đau bị đốt bỏng trên người nàng ta.
Ngọn lửa dần dần bị dập tắt.
Maria đứng tại chỗ, vết thương trên người chồng chất, mặt đất chung quanh đã
hoàn toàn hóa thành tro đen.
"Cũng may muội muội ở chỗ này, nếu không ta nhất định đã chết."
Maria thở hổn hển mà nói.
"Nói đùa cái gì vậy... Nếu không phải vì ta, ngươi cũng không rơi vào hoàn
cảnh như vậy."
Yana nhìn chằm chằm quái vật đối diện, vẻ mặt càng thêm nặng nề.
Con quái vật kia cũng đang nhìn chăm chú vào hai nàng.
"Thú vị"
Trên mặt quái vật dần hiện ra khát vọng sinh động, nó nhẹ nhàng nói: “Sức
mạnh Kỳ Quỷ song sinh, một tên bị thương, một tên khác sẽ đạt được sức
mạnh... Thật là nguyên liệu nấu ăn hiếm thấy..."
Nó vươn sáu cánh tay ra, chột một cái vào hư không, lập tức kéo tới sáu loại
binh khí khác nhau -- Đao, thương, côn, rìu, kiếm, xiên.
Trên mỗi một thanh binh khí đều hiện ra ngọn lửa màu xám đậm, có vẻ vô cùng
uy thế.
Một khí thế hung trang tỏa ra từ trên người quái vật, hóa thành cuồng phong
thổi về hướng ba người.
"Thật mạnh... Rốt cục nó là cái gì?"
Yana lẩm bẩm nói.
Maria cảm nhận được dao động sức mạnh làm người ta tuyệt vọng này, quay
đầu lại nhìn thoáng qua, nhịn không được mà nói: “Kiếm tu, người còn chưa tìm
được kiểm thích hợp sao?"
Trên mặt Lý Trường Tuyết đầy vẻ khẩn trương, nàng ta đáp lại: “Không biết! Ta
không biết có kiếm khí thích hợp có thể khắc chế nó hay không!"
Vừa dứt lời, trên tay nàng lại xuất hiện một thanh kiếm lần nữa.
Nhưng thanh kiếm vừa cảm nhận được dao động sức mạnh của con quái vật đối
diện kia, lập tức biến mất tăm hơi.
Danh Sách Chương: