Đám quái nhân ngồi quanh bàn lập tức rối loạn.
Lại một quái nhân nói: "Xem ra 'sứ mệnh đã làm cho ngươi quên đi tất cả,
ngươi hẳn phải biết, Chấp hành giả Hắc Ám mới là tồn tại mạnh nhất."
"Trở thành thuộc hạ của ta đi, cùng ta đi xử lý nó."
Liễu Bình nói.
"Ngươi điên rồi đi! Nó là tồn tại mạnh nhất trong Địa cung! Nếu như chúng ta
đi theo ngươi, sẽ bị nó giết chết mất!"
Quái nhân tức giận nói.
Liễu Bình lại nhìn về phía hư không.
"Thứ tư, ta đã mất đi mảnh vảy giáp đen kia, nó bị tồn tại Ác Mộng mạnh nhất
trong Địa cung nắm giữ, tồn tại đó phụ trách giám thị hành vi của ta."
Đây là dòng nhắc nhở thứ tư mà cô bé kia dành cho mình.
Lúc ấy mình nói: "Như vậy ta sẽ đi xử lý nó."
"Xử lý nó? Có vô số tồn tại nguyên sinh Ác Mộng bán mạng cho nó, sẽ rất khó
khăn."
Cô bé nói.
"Địa cung Ác Mộng có hai thiếu sót, thứ nhất, nó không thể liên hệ với tồn tại
nơi sâu trong Ác Mộng kia, cho nên mới cần có một tồn tại chuyên môn giám
thị ngươi, lại cần phải có thêm một kẻ mang theo sứ mệnh phụ trách báo cáo
tiến triển..."
Liễu Bình chỉ mình nói: "Chỉ cần ta không nói, cái tên ở nơi sâu trong Ác Mộng
kia cũng sẽ không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì."
Cô bé hỏi: "Vậy thiếu sót thứ hai là gì?"
"Có một thiếu sót như vậy là đủ rồi, đi, đi giết bọn nó."
Liễu Bình thu hồi suy nghĩ, vỗ tay, nói: "Chúc mừng, ngươi nói đúng một nửa...
tên kia đúng là kẻ mạnh nhất Địa cung."
Hắn đứng dậy, đi tới trước mặt tên quái nhân kia, cúi người nói bên tai nó: "Còn
đáp án một nửa khác, ta sẽ nói cho ngươi biết ngay lập tức."
Giữa hư không lại có từng hàng chữ nhỏ: "Dưới sự chứng kiến của bản Danh
Sách, Triệu hoán sư Ác Mộng phát hạ chiến thư đối với Ám Hồn Ma Ảnh."
"Chiến đấu tranh giành xếp hạng trong danh sách Ác Mộng không thể bị cự
tuyệt, lần chiến đấu này đã thành lập."
Vụt...
Liễu Bình cùng quái nhân kia đồng thời biến mất.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Liễu Bình lại xuất hiện trước mặt bàn, ném một cái đầu đẫm máu lên bàn, nói
với giọng điệu thần bí: "Đáp án nửa còn lại đã công bố: "
"Kẻ nào không đi theo ta làm một vố lớn, chết."
Đám quái nhân còn lại lập tức rối loạn.
"Cùng tiến lên!".
"Giết tên điên cuồng này đi."
"Nó quá tự cao, chúng ta sẽ giao nó cho Chấp pháp giả Hắc Ám!"
Bọn chúng cũng ra tay... Trước mặt Liễu Bình bỗng xuất hiện một mặt tường
thủy tinh.
Tất cả công kích đều bị mặt tường thủy tinh ngăn cản.
Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trên tường thủy tinh: "Triệu hoán sư
Ác Mộng mang theo sứ mệnh của tồn tại vĩ đại, nếu các ngươi dám dùng
phương thức quần ẩu để giết hắn, tương đương với việc đối nghịch với tồn tại vĩ
đại."
"Các ngươi đều phải chết."
Đám quái nhân nhìn nhau.
Bỗng nhiên có kẻ nói: "Quyết đấu! Chỉ quyết đấu được Danh sách công nhận,
mới có thể cướp đoạt sứ mệnh trên người của hắn.".
"Không sai, chiến thắng nó trong trận quyết đấu, sẽ làm cho chúng ta kế thừa
được sử mệnh từ nó."
Lại có một quái nhân khác nói.
Bọn chúng cùng nhìn về phía quái nhân tại trung tâm.
Quái nhân kia đứng ra, bước từng bước về phía Liễu Bình, nói: "Xếp hạng của
ta trong thế giới bên trong là 31, ta là tồn tại mạnh nhất trong căn phòng này."
"Ngươi đã quyết định theo ta cùng đi giết chết cái tên xếp hạng nhất sao?"
Liễu Bình hón hở hỏi.
"Không, ta muốn giết người, tên điên."
Quái nhân nói.
Quyết đấu sinh ra.
Hai người biến mất tại chỗ.
Bọn chúng xuất hiện trong một thế giới trống rỗng, mà hư không xuất hiện từng
con số đang đếm ngược: "Chiến đấu bắt đầu sau mười giây nữa."
"Mười,"
"Chín,"
"Tám,"
Quái nhân đối diện để lộ áo choàng, làm lộ ra chân thân của nó... Nó là một con
quái vật hình người màu đen do máu và thịt tạo thành.
Nó có ba cái đầu, mỗi cái đầu đều nhìn chằm chằm Liễu Bình, giận dữ nói:
"Biện pháp tốt nhất khi đối phó với kẻ điên như người, chính là cướp đi mọi thứ
của ngươi."
Liễu Bình đứng im bất động, nhỏ giọng nói: "..."
Trong hư không, đếm ngược cũng kết thúc.
"Chiến đấu bắt đầu!"
Khi những chữ nhỏ này vừa hiện lên... Quái vật hình người kia biến mất tại chỗ,
xuất hiện phía sau Liễu Bình, toàn bộ thân hình cảu nó hóa thành một chiếc
miệng lớn với vô số chiếc răng sắc nhọn, nuốt Liễu Bình vào trong.
Nó cười như điên nói: "Đây chính là Cắn nuốt không thể từ chối, ngay cả một
chiêu của ta đều không tiếp nổi, còn muốn làm chủ nhân của chúng ta? Ngu
xuẩn!"
Bỗng nhiên nó im bặt đi.
Hai con Song đầu Thực Hồn Ma đứng bên người mình, một trái một phải, dùng
gai nhọn toàn thân đâm vào cơ thể mình.
Một giọng nói truyền tới từ đỉnh đầu: "Đúng là lợi hại thật, nếu như ta đứng im
bất động cũng thật sẽ chết trên tay ngươi."
Liễu Bình! Rõ ràng hắn đã bị nuốt đi, thế nhưng lại êm đẹp đứng trên đỉnh đầu
quái vật! Vụt vụt vụt... Ánh đạo liên tục xuất hiện.
Ba đầu của quái vật hình người bị chém bay ra ngoài, thân thể của nó cũng bị xé
ra.
Một Liễu Bình khác chui từ trong bụng của nó ra ngoài.
"Kết thúc?"
Liễu Bình này cau mày nhìn về phía máu thịt trên người mình, hỏi.
"Kết thúc, người đi về đi, ta cũng đang gấp đây."
Liễu Bình còn lại giơ tay lên, nhìn về phía đồng hồ không tồn tại, nói.
"Ngươi diễn sâu đấy."
Liễu Bình bị nuốt cười cười, thân hình hóa thành bóng mờ, vẫy vẫy trước khi
chính mình tan biến.
Một con Song đầu Thực Hồn Ma biến mất.
Con Song đầu Thực Hồn Ma khác thì khó hiểu hỏi: "Tại sao bản thân ta lại có
hai con?"
ễ ể ế
Liễu Bình giải thích: "Đây là một loại năng lực của ta, có thể làm cho sức chiến
đấu của ngươi tăng lên gấp đôi."
Song đầu Thực Hồn Ma khen ngợi: "Lợi hại, lúc đầu ta còn tưởng người đã bị
nuốt mất chứ, hóa ra là như vậy."
Nó nhìn về phía hư không, tại nơi đó hiện ra mấy hàng chữ nhỏ: "Thời gian
chiến đấu: Mười một giây."
"Các ngươi đã chiến thắng đối phương, cũng thu được vị trí của đối phương
trong bảng xếp hạng: "
"Xếp hạng thứ 31 trong thế giới bên trong."
"Bắt đầu dịch chuyển."
Liễu Bình biến mất tại chỗ.
Hắn trở về căn phòng khi trước, vẫn đang ngồi trên ghế.
Tất cả quái nhân đều không nhịn được mà lùi về phía sau.
Liễu Bình lại không nhìn bọn chúng.
Hắn dùng tay nâng má, nói với giọng điệu suy tư: "Ta vẫn không cảm nhận
được sự kính sợ từ trên người các ngươi... có lẽ ta nên giết sạch các ngươi mới
đúng?"
Danh Sách Chương: