Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lehman tiên sinh, xin lỗi ta không tiếp được một lát."
"Xin cứ tự nhiên."
Liễu Bình đứng lên rồi đi về hướng toilet.
Một gợn sóng sức mạnh như có như không lần mò xuống từ sâu trong hư không
trên đầu, không ngừng tăng cường, cứ như đang xác định vị trí của hắn.
–– Thì ra là đạo lý này.
Trên người mang cùng một loại sức mạnh Kỳ Quỷ, hơn nữa đã kích hoạt thì
không khác gì nói cho đồng loại là bản thân đang ở chỗ này.
Xem ra không cách nào tránh khỏi chiến đấu.
Ánh mắt Liễu Bình lia về hướng hư không.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện ra tại nơi đó: "Thỏa sức mà đánh
cược một lần đi!"
"Quyển sách Đáy Biển đã truyền tin người trở về cho Tứ Thánh Trụ."
"Ngày xưa người chăm chỉ không ngừng rót sức mạnh cho chúng, giúp pháp tắc
Thánh Trụ Địa, Thủy, Hỏa, Phong hoàn toàn khôi phục."
"Lần này, sức mạnh của những Thánh Trụ cổ xưa kia bắt đầu thức tỉnh, sắp đến
đây giúp ngươi một tay."
--Được thôi, dù sao tránh cũng không tránh được.
Đi mở mang kiến thức xem sức mạnh của niệm quỷ như thế nào vậy! Liễu Bình
khép cánh cửa cửa phòng rửa tay lại, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.
Trần nhà lập tức hóa thành hư vô.
"Nếu là sức mạnh Kỳ Quỷ tương đồng, rốt cuộc phải giao thủ như thế nào đây?"
Liễu Bình lẩm bẩm một câu, thân thể lập tức bật cao rồi bay vút lên phía trên.
Giây lát sau.
Hắn trực tiếp xuyên qua mặt đất, đứng trong thành phố trông như một bãi phế
tích này.
Đùng! Đùng! Đùng! Bước chân nặng nề bỗng truyền đến.
Một con quái vật màu đen cao chừng bảy tám tầng lầu chậm rãi đi tới chỗ hắn.
Con quái vật này có một đôi chân dài màu đen, thân thể là một bộ xương khô
trắng hếu, thỉnh thoảng thoáng hiện và biến mất trong hắc quang vô tận.
Đầu lâu của nó mọc đầy lông dài màu đen, tùy ý phiêu đãng trong gió, mà
gương mặt chỉ là một lớp da người thật mỏng, xuyên qua da người hoàn toàn có
thể trông thấy đầu lâu màu trắng bệch bên trong.
Đây cũng là con niệm quỷ đầu tiên mà Liễu Bình nhìn thấy.
ấ ồ
"Tìm thấy người rồi..."
Niệm quỷ nói với giọng khàn khàn, chậm rãi đứng lại ở đối diện Liễu Bình.
Thân thể của nó khổng lồ đến mức Liễu Bình như một con kiến trước mặt nó.
Gió lạnh thổi qua.
Liễu Bình bất động, niệm quỷ cũng bất động.
Hắn và nó cảm nhận được sức mạnh Kỳ Quỷ trên người đối phương, nhất thời
đều không nắm chắc nên ra tay như thế nào.
Sức mạnh Kỳ Quỷ của niệm quỷ càng mãnh liệt dồi dào, mà sức mạnh của Liễu
Bình trực tiếp đến từ Kẻ cầm dù nên cấp bậc cao hơn.
Điều này tạo thành một cân bằng vi diệu.
Nếu thật sự đánh nhau -- Hấp dẫn niệm quý khác đến đây thì phải làm sao? Một
hồi lâu sau.
Niệm quỷ nhịn không được mà nói: "Thân là đồng loại, vì sao ngươi không nói
lời nào?"
"Ta không có lời gì muốn nói."
Liễu Bình nói.
Niệm quý bực bội mà nói: "Thực lực của ta và ngươi tương đương nhau, nếu
như chúng ta đích thân chiến đấu thì sẽ lưỡng bại câu thương, như vậy không
phù hợp với lợi ích của chủ nhân.".
"Ta đồng ý."
Liễu Bình nói.
"Vậy chỉ có một cách -- Dựa theo thể ước chủ nhân để lại, trực tiếp quyết định
ai cắn nuốt ai đi."
Niệm quỷ há mồm phun ra một phù văn màu đen.
Phù văn này vừa xuất hiện, Liễu Bình lập tức cảm ứng được sức mạnh Kỳ Quỷ
trên người mình bắt đầu sôi trào.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiển hiện: "Xin chú ý."
"Đối phương sử dụng khế ước chiến trận Kỳ Quỷ."
"Quyến định chiến trận sắp sửa bắt đầu."
"Chúng sinh mà các ngươi thu gom được sẽ thay các ngươi tiến hành quyết đấu,
dùng cách này để phân chia thắng thua."
"Kẻ thất bại sẽ bị đối phương cắn nuốt tất cả sức mạnh!"
Niệm quỷ lui từng bước một về sau, trầm thấp mà nói: "Đây là những chúng
sinh ta cắn nuốt, hiện tại bọn chúng chiến đấu cho ta."
Nó vung tay lên một cái.
ấ ố ồ
Trên mảnh đất trống trước mặt nó, một rồi lại một bóng dáng nhân loại theo đó
mà xuất hiện.
Vẻ mặt của những người này ngơ ra, hành động cứng ngắc, Liễu Bình nhìn
thoáng qua là biết bọn họ mất đi linh hồn, chỉ còn lại một thể xác bị thao túng
đến đây tiến hành chiến đấu với hắn.
Trong giọng nói của niệm quỷ mang đầy cảm giác đắc ý: "Khi còn sống những
kẻ này đều là chức nghiệp giả chuyên nghiệp, đều là cao thủ ta thu thập được từ
vô số thế giới -- Cho dù số người người thu gom được có nhiều hơn ta, cũng
không có khả năng chiến thắng những chiến sĩ tinh anh nhân loại trên tay của
ta."
Có càng ngày càng nhiều chiến sĩ loài người xuất hiện trên đất trống, có hơn
mấy ngàn người.
Những người này không ngừng đi lại, hoạt động tay chân, để động tác của mình
trở nên càng ngày càng linh hoạt.- - Bọn họ đều là người tinh thông chiến đấu,
hoàn toàn có thể khởi xướng một trận chiến tranh diệt quốc.
Liễu Bình lộ ra vẻ trầm tư.
Thì ra là thế, chức trách của niệm quỷ là cắn nuốt linh hồn, thu thập chúng sinh.
Một khi bọn chúng gặp được đồng loại thì phải chiến đấu với nhau, hấp thu sức
mạnh của đối phương.
Không biết mục đích cuối cùng của bọn chúng lại là gì.
Ở đối diện.
Niệm quỷ đã đợi không kiên nhẫn, mở miệng nói: "Tới đi, để ta nhìn người thu
gom được những chúng sinh như thế nào."
Liễu Bình thở dài.
Chúng sinh? Ta thu gom chúng sinh? Chẳng lẽ hắn đã thua trận quyết đấu chiến
trận Kỳ Quỷ này ngay từ đầu rồi? Hắn đang nghĩ ngợi thì chợt thấy trong hư
không nhảy ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: "Ngươi gặp phải nguy cơ mà trước
nay chưa từng có."
"Thánh Trụ chi hỏa ngươi châm đã bắt đầu bùng cháy hừng hực, cũng đánh
thức chủng tộc cổ xưa đang say ngủ bên dưới Hỏa chi Pháp Tắc."
"Bọn chúng đã biết được tình hình, sắp chạy đến giúp người một tay!"
"Đếm ngược năm giây!"
"Năm,"
"Bốn,"
"Ba,"
"Hai, "
"Một!"
ế ễ ồ
Hư không trong phế tích phía sau Liễu Bình khẽ động rồi chậm rãi mở ra hai
bên.
Tiếng kèn thê lương vang lên.
Chỉ thấy một người tí hon lớn chùng ngón cái nhảy xuống từ trong hư không,
ngã sống soài xuống mặt đất.
Người tí hon lảo đảo đứng lên rồi đeo một bộ mặt nạ lệ quỷ dữ tợn vào, vung
chủy thủ trên tay, thét lên với giọng the thé: "Giết giết giết! Giết sạch bọn
chúng!"
Người tí hon gầm thét rồi phóng tới đám người chen chúc ở đối diện.
Liễu Bình xem xét tình huống này là biết ngay không ổn.
Là Yêu tinh! Hỏa Chi Thánh Trụ lại đánh thức yêu tinh! Đó là chủng tộc cực kỳ
không đáng tin nhưng đôi khi lại giữ vai trò mấu chốt đến dị thường! Nhưng
điều càng chết người là -- Bọn họ chỉ một người!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK