Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một bộ khô lâu màu máu đứng trong bóng đêm.
Liễu Bình.
Hắn mặc Ác Mộng chi Ủng, hiện tại đã hóa thành khô lâu, toàn thân đều là
xương cốt màu máu, không còn là thân thể loài người.
Bóng đêm mênh mông.
Luồng cảm giác nguy hiểm cực điểm dần dần trở thành nhạt, thế nhưng vẫn
luẩn quẩn trong lòng không rời đi.
Cách từng tầng tường máu thịt... Liễu Bình vẫn có thể cảm nhận được động tĩnh
bên ngoài.
Bên ngoài cây đại thụ"do cơ thể loài người đúc thành, chắc hẳn có thứ gì cực kỳ
nguy hiểm giáng lâm.
Nó đang tìm mình! Liễu Bình - hoặc nói là Huyết sắc Khô lâu, bước chân đi về
phía sâu trong bóng đêm.
Đi khoảng mấy chục giây sau... Huyết sắc Khô lâu bỗng nhiên dừng lại, cúi đầu
nhìn về phía dưới chân.
Dưới chân đã không còn đường.
Nơi mình đang đứng, có vẻ như là một vách núi.
Trong bóng đêm bên ngoài vách núi, sương mù dùng tốc độ cực nhanh liên tục
cuồn cuộn, như là sông dài mênh mông, bao phủ mọi thứ.
Lực lượng vô tận, hỗn loạn, hung ác lăn lộn trong sương mù, làm cho lòng
người cảm thấy sợ hãi.
Từng hàng chữ nhỏ nhảy ra:
[Chú ý!]
[Nơi đây là nơi ẩn núp, ngăn chặn mọi lực lượng.
[Ngươi cần phải đạt được một loại nào đó thừa nhận, mới có thể tiếp tục thăm
dò tới khu vực kế tiếp, đồng thời có cơ hội sử dụng lực lượng bản thân ngươi.]
Tất cả chữ nhỏ thu hồi đi.
Huyết sắc Khô lâu cảm nhận được thứ gì đó, chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía
vách tường cách đó không xa.
Mặt vách tường liên tục nhúc nhích.
Một cô gái do thân thể loài người tạo thành đi ra khỏi vách tường, giơ cao bó
đuốc cháy hừng hực, yên lặng nhìn về phía Khô lâu.
Khuôn mặt nàng ta đầy máu tươi, vẻ mặt dữ tợn, lại giơ bó đuốc lên cao.
Trong phạm vi chiếu sáng của bó đuốc, sương mù đều biến mất.
ẩ ấ ố ể ể ế ắ
Ngọn lửa này là vật phẩm mấu chốt để có thể đi qua vách núi! Huyết sắc Khô
lâu đi qua, đứng tại trước mặt cô gái kia, nói: "Xin hãy cho ta mượn dùng bó
đuốc một lát."
Cô gái bất động, trong hai mắt tuôn ra huyết lệ.
Tí tách, tí tách.
Huyết lệ nhỏ xuống không ngừng, bó đuốc vẫn cháy như cũ.
Cô gái ôm bó đuốc vào trong ngực, ánh mắt vẫn nhìn Liễu Bình chằm chằm, vẻ
mặt dữ tợn càng thêm sinh động hơn.
Trong bóng đêm, tại phạm vi ánh lửa chiếu sáng, những con người trên vách
tường liên tục quay đầu, cùng tiếp cận Huyết sắc Khô lâu.
Huyết sắc Khô lâu ngắm nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói: "Oán linh... không, còn
cao cấp hơn cả Oán linh..."
Nó lại tiến lên mấy bước, ôm lấy cô gái kia.
Giọng nói êm tai mà ấm áp vang lên: "Nghe này, ta là Liễu Bình, Ma Chủ tại
nhân gian, mặc dù ta không biết các ngươi đã trải qua những gì, thế nhưng yên
tâm đi, chỉ cần các ngươi chịu giúp ta, ta cũng sẽ giúp đỡ các ngươi, đã nói sẽ
không hối hận."
Cô gái phát ra giọng khàn khàn: "Thật... sao..."
Huyết sắc Khô lâu nói: "Ta am hiểu Sinh tử pháp, liếc qua là biết các ngươi đã
trải qua rất nhiều đau khổ, rất nhiều oan ức, cho dù chết đi cũng muốn dùng cơ
thể bản thân xây dựng cái cây này, chắc hẳn các ngươi còn có một chuyện nhất
định phải hoàn thành."
Cô gái nức nở nói: "Loài người... loài người... không còn đường nào có thể
đi..."
Ánh lửa chiếu rọi, toàn bộ thế giới đều yên tĩnh.
Trên vách tường, vô số ánh mắt tụ tập tới, toàn bộ nhìn về phía cô gái kia.
Mọi người nhìn xem cô gái thút thít, yên tĩnh không nói gì cả Huyết sắc Khô lâu
ôm chặt cô gái, giọng nói càng thêm dịu dàng hơn: "Không sao không sao, mục
đích lần này ta tiến tới, chính là muốn tìm ra một con đường, hi vọng người cho
ta cơ hội lần này."
"Ngươi... một sợi hồn phách cuối cùng..."
Cô gái nhìn hắn, nói.
"Đúng vậy, có vẻ như ta đã chết vô số lần, đây là một lần chuyển thể cuối cùng,
thế nhưng thì sao chứ, dù sao cũng phải có người đi nghĩ biện pháp chứ..."
Huyết sắc Khô lâu vuốt nhẹ tóc cô gái, nói nhỏ: "Còn về phần tử vong, ngoài ta
còn ai."
Vẻ dữ tợn trên gương mặt cô gái biến mất.
Nàng xoa đi huyết lệ bên khóe mắt, vươn tay, nhẹ nhàng xoa xương đầu Huyết
sắc Khô lâu, đặt ngón tay lên vị trí lông mày của Khô lâu.
Khô lâu không nhúc nhích, chỉ ôm nàng.
Trên vách tường bốn phái, tất cả mọi người nhìn cô gái chằm chằm, giống như
đang nín hơi chờ đợi vậy.
Bỗng nhiên... Cô gái buông tay ra.
Nàng giơ bó đuốc lên cao, lớn tiếng nói với đám người vô cùng vô tận trên vách
tường: "Hắn tới đây là vì bí mật vô tận, vì chiến thắng mọi quái vật muốn ăn
linh hồn chúng ta, nô dịch chúng ta, xin tất cả mọi người đều tới giúp hắn!".
Giọng nói của cô truyền tới những nơi xa xôi trong bóng đêm, không biết tận
cùng.
Cô gái nhét bó đuốc trên tay cho Huyết sắc Khô lâu, nói nhỏ: "Đi... chúng ta...
giúp ngươi..."
Huyết sắc Khô lâu tiếp nhận bó đuốc từ tay nàng, lại ôm nàng, lúc này mới đi
về phía vách núi.
Ánh lửa từ trên tay hắn phát tán ra, chiếu sáng bốn phía, phá vỡ sương mù, thấy
được cảnh tượng bên ngoài vách núi.
Đó là một con sông máu chảy xiết.
Lực lượng vô cùng hung bạo từ trong sông máu tản ra, làm cho cả hư không đều
bị văn vệo.
Các loại quy tắc sinh diệt trong dòng sông máu, sinh ra lực lượng vô tận.
"Cẩm tuyệt tất cả lực lượng, muốn vượt qua cũng không dễ dàng..."
Huyết sắc Khô lâu còn đang ngẫm nghĩ, đã thấy vô số thân thể con người trên
vách tường đều bắt đầu di động.
Bọn họ kết nối với nhau cùng một chỗ, dần dần hình thành một cây cầu trên
không rất dài, từ vách núi kéo dài tới tận nơi sâu trong dòng sông máu.
Lực lượng trong dòng sông càng thêm hung ác, làm cho những người tạo thành
cầu đều phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn và những tiếng hét thảm, giống như
đang phải thừa nhận nỗi đau không thể miêu tả vậy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK