Mấy giờ sau.
Võ Minh.
Một con dấu đỏ tươi được đóng lên quyển chứng nhận võ quán.
"Được, võ quán của các ngươi có thể khai trương lại lần nữa, trở về đi."
Một tiểu lại phất tay và nói.
Sơ Vân Thường cầm lấy quyển chứng nhận kia, muốn đi thì lại bị Liễu Bình giữ
chặt.
"Vị đại nhân này, tại hạ và Tả đại nhân là người quen cũ, không biết nơi ngài ấy
làm việc nằm ở đâu?"
Liễu Bình cười nói.
Tiểu lại bất ngờ mà liếc hắn một cái, vẻ mặt mang theo chút ý cười, hắn ta nói:
“Ra cửa quẹo tay trái, cánh cửa thứ ba."
"Đa tạ."
Lúc này Liễu Bình mới ra cửa, mang theo Sơ Vân Thường đi đến trước cánh
cửa thứ ba rồi gõ gõ.
Bên trong lập tức vang lên một giọng nói trầm ổn: “Tiến vào!"
Liễu Bình đẩy cửa đi vào.
Chỉ thấy quả nhiên Tủ đại nhân đang ngồi trong đó.
Lúc trước cũng là hắn ta cầm tiền xong thì nói cho Liễu Bình biết trên tinh cầu
hoang dã kia có một quầy bán quà vặt và khách sạn.
"Đa tạ đại nhân đã nhắc nhở, tại hạ vừa tới đã lập tức tiến đến bái kiến đại nhân,
đặc biệt cảm ơn đại nhân."
Liễu Bình nói.
Ai ngờ Tả đại nhân thở dài và nói: “Ta không giúp được người chuyện này, ba
mươi hai võ quán liên hợp lại, muốn phân chia võ quán của các ngươi, đã chuẩn
bị cả đầu tiên và đầu dưới, không ai sẽ quản chuyện này, ta cũng không thể ra
sức."
Sắc mặt Sơ Vân Thường lập tức trắng bệch.
Liễu Bình lại cười nói: “Đại nhân, theo cái nhìn của tại hạ, mọi chuyện còn
chưa tới lúc tuyệt vọng."
"À? Chẳng lẽ ngươi có thể bỏ nổi số tiền để gạt bỏ tâm huyết của ba mươi hai
võ quán qua một bên hay sao?"
Tả đại nhân kinh ngạc nói.
Liễu Bình lắc đầu nói: “Cũng không phải."
ể ể ề ể ấ ề ể ể
-- Tục ngữ nói không thể để lộ tiền của, ta có thể lấy ra một ít tiền để làm tiểu
nhân hối lộ, vậy đã là mức độ cao nhất rồi.
Hiện giờ hắn còn chưa học được sức mạnh của Linh, lập tức lấy tài phú của
Kinh Cức Điểu ra thì chẳng phải là tự tìm đường chết?
"Vậy ngươi muốn làm sao?"
Tả đại nhân hỏi.
Liễu Bình lại nhìn thoáng qua thuyết minh nhiệm vụ lần nữa, mở miệng nói:
“Hiện giờ võ quán chúng ta chỉ có một nữ võ sư và một học viên là ta, chắc
chắn không ngăn được cuộc chiến phía quán của ba mươi hai võ quán khác."
"Đúng vậy."
Tả đại nhân gật đầu nói.
"Ta muốn hỏi –– Dưới tình huống như thế nào thì võ quán có thể bế quan tu
nghiệp, không tiếp nhận khiêu chiến?"
Liễu Bình nói.
Tả đại nhân ngẩn ra, sắc mặt lập tức quái dị, trầm ngâm nói: “Loại đơn xin
này... Thật ra không ai có thể ngăn đón..."
"Thân nhân bạn thân mất, có thể nghỉ ba ngày."
Ánh mắt Sơ Vân Thường sáng lên, nàng nói.
"Hoả hoạn cháy nhà, phòng ốc đang tu sửa, có thể ngừng làm việc một tháng."
Tả đại nhân cười nói.
"Làm việc từ thiện, đi các nơi quê nhà cứu tế mẹ goá con côi già yếu nghèo khổ,
có thể đóng cửa mười lăm ngày."
Sơ Vân Thường nói.
"Các tai họa tự nhiên khác thì không cần nhiều lời, nhưng trước mắt không có
tai hoạ gì xảy ra, càng không cần nói đến các loại lễ mừng, cũng còn sớm quá."
Tả đại nhân nói.
Liễu Bình vỗ vỗ bả vai Sơ Vân Thường và nói: “Quán chủ, ngươi có bạn nào
qua đời không?"
Sơ Vân Thường nói: “Có –– Là thật sự có, ba năm trước đây --”.
Liễu Bình trùng nàng một cái.
Nàng lập tức phản ứng kịp, nói: “Ta vừa nhận được tin tức, ba năm trước đây --
một người bạn của ta ra ngoài tu luyện, gặp được quỷ Ác Mộng, không đánh
thắng nên đã chết."
Liễu Bình nói: “Vậy ngươi lập tức viết một đơn xin, cứ nói ngươi có bạn mất,
cực kỳ đau đón, đồng thời thương xót cho mẹ goá con côi già yếu nghèo khổ
trong thiên hạ, chuẩn bị lấy tiền cứu tế quê nhà hương thân."
"Vậy ta viết ngay."
ấ ầ ồ
Sơ Vân Thường lấy ra một lá đơn chính thức, cầm bút từ trên bàn rồi nhanh
chóng viết.
Tả đại nhân nhìn hai người, lắc đầu nói: “Như thế cũng chỉ kéo dài được mười
tám ngày, mười tám ngày sau, các ngươi có biện pháp nào nữa?"
Liễu Bình cười nói: “Đại nhân, không được thì ta còn có thể đốt nhà."
Tả đại nhân ngẩn ra.- - Hoả hoạn đốt cháy, phòng ốc đang tu sửa, có thể ngừng
kinh doanh một tháng! Võ quán người ta bị cháy không còn, làm sao còn hơi
sức phản ứng khiêu chiến của ba mươi hai võ quán kia? Hợp tình hợp lý! Thằng
nhãi này quả thực là tên vô lại!
"Vậy một tháng và mười tám ngày sau thì sao? Huyết Tâm Lưu Phái các ngươi
cũng không thể cháy nhà chết bạn cứu tế nghèo khổ vào mỗi tháng đúng
không."
Tả đại nhân hỏi.
"Sẵn đây cũng nói cho đại nhân biết, một tháng sau ta lại hy vọng bọn họ tới."
Liễu Bình mỉm cười và nói.
Một tháng mười tám ngày? Có nhiều thời gian như vậy, có lẽ hắn sẽ học được
vận dụng pháp môn Linh.
Lại chờ Andrea đến thì hắn lập tức bắt đầu sáng tạo một môn võ học, đến lúc đó
ai dám đến đá quán thì đánh cho ba má nhìn không ra!
Ầm ầm ầm –– Ngoài cửa sổ truyền đến một tiếng sấm rền.
Liễu Bình liếc nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, chỉ thấy mây đen phủ kín không
trung, gió lạnh bắt đầu thổi tan lá vàng trên cây.
"Tả đại nhân, đây là đơn xin của chúng ta."
Hắn đặt lá đơn Sơ Vân Thường vừa viết lên trên bàn.
Vẻ mặt Tủ đại nhân hết sức nhẹ nhàng, chỉ nói: “Chuyện này thì dễ, ngươi ra
cửa quẹo phải, đi đến cửa sổ thứ ba bên ngoài hành lang đóng dấu là được –– Ta
chỉ phụ trách kiểm tra, không lo chuyện này."
"Được, đại nhân, đa tạ chỉ điểm, cáo từ."
"Cáo từ."
Liễu Bình cười tủm tỉm mà kéo Sơ Vân Thường đi ra khỏi cửa.
Cánh cửa đóng lại.
Tả đại nhân trong phòng lập tức cầm lấy máy truyền tin.
Ngoài cửa, Liễu Bình đưa mắt nhìn chung quanh, nhưng không nhìn thấy người
nào cả.
Lúc này đã gần đến hoàng hôn, lại có mưa lạnh rơi xuống, cũng không có mấy
người tới làm việc.
Liễu Bình đi vài bước rồi hỏi nhỏ: “Vân Thường, đơn xin đóng cửa quán nhất
định phải được đóng dấu ở cửa sổ thứ ba mới được sao?"
ế ổ ẫ ể
"Không phải, trước khi trình loại đơn này đến cửa sổ thì vẫn phải đưa vào để
quan viên cấp bậc như Tả đại nhân ký tên mới được."
Sơ Vân Thường không hiểu ra sao mà nói.
Ánh mắt Liễu Bình trầm xuống, hắn đưa đơn xin cho Sơ Vân Thường và nói:
“Ngươi đi trình đơn này, ta chờ người ở đại sảnh."
"Được."
Sơ Vân Thường cầm đơn đi qua cửa sổ một bên đại sảnh.
Liễu Bình nhìn thoáng qua bên ngoài cửa sổ hành lang, chỉ thấy mưa gió đầy
trời đã tới.
Hắn xuyên thẳng qua đại sảnh, đứng đằng sau cây cột ở chổ lối ra tòa nhà, lặng
lẽ nhìn ra phía ngoài.
Trong mưa dầm, người trên đường vội vàng qua lại.
Mấy chiếc ô tô chậm rãi chạy tới, ngừng trên con phố bên ngoài tòa nhà Võ
Minh.
"Liễu Bình."
Phía sau truyền đến giọng nói của Sơ Vân Thường.
"Làm sao vậy?"
Liễu Bình không quay đầu lại mà hỏi.
"Nhân viên làm việc ở cửa sổ nói hiện tại không thể trình đơn xin, nói những vị
đại nhân phụ trách ký tên đều đang mở họp, bảo chúng ta ngày mai lại đến."
Sơ Vân Thường nói.
Danh Sách Chương: