Quán bar.
Trước quầy bar.
Bình sữa bảy màu kia lung lay, bỗng lăn xuống từ mặt bàn.
Một sợi tơ trên bình sữa bỗng kéo dài ra -- Xet! Liễu Bình hiện ra từ trong hư
không, lảo đảo vài bước mới đứng vững trong quán bar.
Sợi tơ Vận Mệnh sớm đã biến mất tăm hơi.
Hắn trầm mặc đứng trước quầy bar, nâng ly rượu lên, uống cạn rượu trong đó
đi.
"Cũng chỉ là đi nhìn thế giới một cái thôi, người mê muội cái gì vậy?"
Nữ anh ngạc nhiên hỏi.
"Không có gì,"
Liễu Bình buông ly rượu, nói: “Ta chỉ suy nghĩ, kế tiếp chúng ta phải đi cứu
Linh cấp thế giới kia."
"Cứu? Ngươi đang nói giỡn đúng không, nàng là Linh đã ác mộng hóa! Nàng sẽ
giết ngươi!"
Nữ anh nói.
Liễu Bình trầm mặc không nói.
"Xem ra có bí mật đặc biệt lợi hại gì đúng không? Thôi -- ta cũng không dám
biết quá nhiều, dù sao cũng đang dung hợp, ta phải ngủ bảy bảy bốn mươi chín
ngày, cho dù chết cũng đừng đánh thức ta."
Nữ anh nói xong thì tùy tiện tung một chiều.
Bình sữa bảy màu bay lên rồi dừng lại trong tay nàng.
Nữ anh ôm bình sữa rồi ngủ say.
Quán bar lại an tĩnh lại lần nữa.
Liễu Bình ngồi bất động ở chỗ đó, khí thế trên người dần dần thay đổi.
Tùng luồng khí tức cường đại không ngừng lượn lờ quanh người hắn.
Trong bóng đêm.
Ánh mắt hắn tựa như lưỡi đao.
"Chúng ta cùng trải qua quá nhiều chuyện, có ràng buộc quá sâu, cho dù quên
mất nhau thì pháp tắc Vận Mệnh cũng sẽ để chúng ta gặp nhau lần nữa."
Những lời đã từng nói lại hiện lên trong đầu lần nữa.- - Nào có chuyên gặp
được nhau mà không có lý do? Mỗi một lần làm bạn bên cạnh nhau đều là tích
ố ầ ể ể ế
lũy sau vô số lần chuyển thể, do sợi tơ vận mệnh đan dệt thành, vì thế mới có
thể gặp được nhau trong chư giới và biển người vô biên vô hạn.
Những người bên cạnh đó... Bọn họ đi theo hắn, đã lưu lạc bao lâu? Liễu Bình
nhắm mắt lại.
Cô bé bị Ác Mộng khống chế, đầy mặt mê mang kia lại hiện lên trước mặt hắn
lần nữa.
"Lần trước khi ta cảm nhận được phẫn nộ... Là khi nào?"
Hắn nhỏ giọng mà lẩm bẩm, lại rót đầy rượu lần nữa, nâng lên rồi chậm rãi
uống.
Như có hào quang thực chất sáng bùng lên trên người hắn, như ngọn lửa tỏa ra
ánh lửa mãnh liệt.
"... Ta không bao giờ để các ngươi lưu lạc trong sinh tử nữa."
"Ta thề."
Thế giới chân thật.
"Hỏa Nha, lên!"
Libertas ngồi xổm trên một bức tường đổ nát, hét lớn.
Một ngọn lửa nhảy ra từ sau lưng hắn ta, vượt qua đống gạch vỡ đá vụn đầy trên
đất, lao về phía đám tà vật cách đó không xa.
Con tà vật kia có bộ giáp xác màu xám trắng, vẻ ngoài hơi giống bọ cánh cứng,
lại bị ngọn lửa kia bao vây rồi bị cắn xé liên tục, rất nhanh đã là vết thương
chồng chất.
Một lát sau, ngọn lửa tản đi mất.
Một con chó cao tới hơn hai mét đi ra từ trong ngọn lửa, cắn chặt yết hầu của tà
vật, phát ra những tiếng grừ grừ đầy sát ý.
"Tha... tha mạng."
Tà vật thoi thóp nên rỉ cầu xin.
Liệt Khuyển nhìn về phía Libertas.
"Đã dám xuất hiện ăn người, vậy sẽ phải chuẩn bị tâm lý bị hủy diệt."
Libertas cười lạnh, nói.
Liệt Khuyển cắn đứt đầu tà vật.
"Làm tốt lắm."
Libertas huýt gió.
Liệt Khuyển đi tới trước mặt Libertas, oán giận nói: "Rõ ràng nhiệm vụ là Yana
đại nhân giao cho ngươi, thế mà kẻ giết tà vật lại là ta."
"Hỏa Nha à..."
ề ế ầ
Libertas nói với vẻ khuyên lớn: "Chúng ta đều đang tiến bộ, ngươi cũng cần
tăng thực lực lên chứ, nếu không tới lúc đó người chỉ có thể làm một con chó
cảnh mà thôi, hiểu chưa?"
"Không biết kẻ nào đêm qua uống rượu tại quán bar, khi say làm loạn lại bị
Triệu Thiền Y treo trên cầu lớn hóng gió cả đêm... ta thấy sớm muộn gì kẻ đó
cũng sẽ trở thành người cảnh mà thôi, đúng không?"
Hỏa Nha nhếch miệng cười lạnh nói.
Libertas công người lại, cả giận nói: "Đó là do ta uống say, với lại vẫn luôn
nhường nàng ta mà thôi!"
"Chỉ dựa vào ngươi?"
Hỏa Nha cười nhạo.
Libertas hừ lạnh, ánh mắt trở nên thâm thúy.
Hắn ta nhìn về phía vùng hoang dã hoang tàn vắng vẻ, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Thế giới này... hình như có loại lực lượng nào đó đang trợ giúp ta, ta đã nhớ tới
rất nhiều kỹ xảo chiến đấu... hình như là tới từ kiếp trước."
"Xem ra kiếp trước của ngươi cũng chả có gì đặc biệt cả."
Hỏa Nha tiếp tục châm chọc.
Libertas cả giận nói: "Ngươi còn nói chuyện như vậy thì lần sau khi đi ăn lẩu sẽ
không dẫn người đi theo nữa!"
Khí thế trên người Hỏa Nha bỗng biến mất, đang định nói gì đó thì bỗng nhiên
dùng lực lao vụt tới, rơi xuống bên người Libertas.
"Cẩn thận."
Một người một chú cùng ngẩng đầu nhìn trời, cảnh giác.
Trên bầu trời xanh thẳm, từng luồng sao băng dần dần xuất hiện.
Số lượng sao băng càng ngày càng nhiều, dần dần lấp đầy cả khung trời.
"Mưa sao băng?"
Hỏa Nha nói.
"Không, hình như là có người đang xâm lấn thế giới chúng ta."
Libertas nói.
Hắn ta lộ ra vẻ hoang mang, nhỏ giọng nói: "Kỳ quái... không phải Liễu Bình đã
trở thành một thành viên trong thế giới Kỳ Quỷ hay sao? Làm sao vẫn còn có kẻ
dám tấn công thế giới loài người cơ chứ?"
Khi đang nói chuyện, một viên sao băng hạ xuống, rơi xuống nơi cách bọn họ
không xa.
Đó là một tồn tại hình người do tia sáng âm u tạo thành.
"Tộc U Linh?"
Libertas hỏi.
ồ ấ ầ ể ế ế
Tồn tại hình người nói: "Có vẻ ngươi cũng có mấy phần hiểu biết, biết được
thân phận của chúng ta."
"Nghe nói các ngươi là chủng tộc cao đẳng trên Thần trụ Hư Không, tới nơi này
của chúng ta để làm gì?"
Libertas hỏi.
U linh hình người kia tiện tay vung lên, bên người xuất hiện hai con rắn âm u
lượn lờ.
"Đương nhiên là tới chinh phục các ngươi, ngu xuẩn!"
Tên này vừa nói xong, hai con rắn âm u đã nhào về phía Libertas.
Ở một bên khác.
Trong một tòa nhà chọc trời, Yana bị hai thanh trường mâu âm u đâm xuyên cơ
thể.
Nàng phun máu ra, ánh mắt lạnh lẽo, nói: "Ta nhớ rằng vài ngày trước vừa nhận
được giấy đảm bảo của liên minh chư giới, sẽ không có người xâm chiếm thế
giới loài người chúng ta, tộc U Linh các ngươi lại dám tới đánh lén chúng ta?"
Mà trước mặt nàng, là hai tên U Linh lơ lửng giữa không trung, cười lớn.
"Thánh kỵ sĩ... quả nhiên là một tên ngây thơ."
"Trong truyền thuyết, Thánh kỵ sĩ chưa từng giết người... người như người lại
được chọn làm lãnh tụ thế giới, thật đúng là một loại thất bại."
Bọn chúng nói.
"Thất bại?"
Yana nhíu mày.
"Bởi vì chỉ dựa vào một tên am hiểu chữa trị như người, thực sự không hiểu
được thế giới nguy hiểm như nào."
"Cường giả Kỳ Quỷ của các ngươi đã tiến vào Địa cung Ác Mộng, hắn đã
không thể trở ve!"
Yana lui về sau mấy bước, nói với vẻ tỉnh táo: "Hắn chắc chắn sẽ không chết."
"Kẻ tiến vào nơi đó đều đã chết! Không ai có thể trở về!"
Một vị U linh nói.
"Cho nên các ngươi dự định thừa nước đục thả câu?"
Yana hỏi.
"Các ngươi đã là một chủng tộc không có người thủ hộ... chắc chắn sẽ có không
ít chủng tộc không nhịn được mà ra tay, còn không bằng để chúng ta làm kẻ đầu
tiên!"
Một vị U linh khác nói.
Yana kéo tới màn ánh sáng, nhanh chóng nhấn mấy lần, nói: "Toàn thể nghênh
địch, không nên ảo tưởng xa vời!"
"Rõ."
Một tiếng điện tử vang lên, màn hình biến mất không thấy đâu nữa.
"Được rồi, các ngươi đã không còn Kỳ Quỷ giả, hiện tại lại muốn phản kháng
cũng vô ích thôi, đi chết đi!"
Hai U linh cùng lao về phía Yana.
Danh Sách Chương: