“Giết bao nhiêu người?"
"Ừm, bốn mươi mốt? Bốn mươi lăm? Ta cũng không nhìn kỹ lắm, còn ăn mấy
trái rồi, dù sao không đến năm mươi đâu."
"Nguyên nhân?"
"Bọn họ muốn thu quán của ta, cướp đi tất cả trái cây nữa."
Trĩ Thiên Nữ thận trọng mà hỏi: “Ngươi sẽ không trách ta đầu đúng không."
"Không trách người, những người này làm việc thật sự không đúng."
Liễu Bình nói.- - Không chỉ thích đoạt đồ vật của người ta, bọn họ còn lấy tình
báo giả cố ý lừa hắn.
Thật là không thú vị.
Trĩ Thiên Nữ thấy hắn nói vậy thì lập tức vui mừng.
Ả ngồi xổm trên ghế vung tay lên, trong hư không lập tức hiện ra mấy chục
tuyến thế giới.
"Xử lý những tên đó xong, có được những tuyến thế giới từ trong tay bọn họ, ta
đoán trong đó có một vài thứ chắc chắn hữu dụng với chúng ta, muốn thử hay
không?"
"Đương nhiên phải thử một chút."
Liễu Bình vui vẻ nói.
Tổ chức này kinh doanh một cái chợ, cũng không có khả năng tất cả tình báo
đều là giả, nhất định là có bí mật của chính bọn họ.
"Vậy chúng ta cùng tìm hay là phân công nhau tìm?"
Trĩ Thiên Nữ hỏi.
"Phân công tìm đi, như vậy nhanh hơn một chút."
Liễu Bình nói.
"Ta đi đến một tuyến thế giới nhìn thử."
Trĩ Thiên Nữ nói.
"Chú ý tìm thế giới có thể đi ngược trở về, cái nào không thể đi tới đi lui thì đặt
ở cuối cùng, chúng ta cùng đi xem."
Liễu Bình nói.
"Được."
Trĩ Thiên Nữ và Liễu Bình đều ấn tay lên một tuyến thế giới khác nhau.
Hai người lập tức hóa thành hào quang, tách nhau chợt lóe về hai phương
hướng.
ắ ế
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.
Liễu Bình ấn kiếm đáp xuống, nhẹ nhàng đạp lên mặt đất kiên cố.
Lúc này hắn đã mặc vào chiến giáp cơ động tên là “Phá Võ"
kia, ấn tay lên Ảo Tưởng chi Nhận bên hông, cẩn thận đánh giá chung quanh.
Chiến giáp cực kỳ uyển chuyển nhẹ nhàng, thậm chí như một bộ quần áo mặc
trên người, cũng không cần thao túng gì.
"Xem ra vận khí không tồi."
Liễu Bình lẩm bẩm.
Hắn đứng trên một tế đàn bí mật, chung quanh chất đầy các loại kỳ trân dị bảo.
Tuyển thế giới kia vẫn phiêu đãng bên cạnh hắn, từng ngọn nến bị bậc sáng,
được cắm một vòng chung quanh tế đàn, trong không khí tràn ngập tiếng thì
thầm khe khẽ khó có thể phân rõ.
-- Nơi này bày ra một khí tức thần bí.
"Andrea."
Liễu Bình lặng lẽ kêu.
Thiếu nữ bay ra từ sách thẻ, dùng lại bên cạnh hắn, đầy hứng thú mà đánh giá
chung quanh.
"Sao ngươi lại đeo mặt nạ?"
Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
"Hừ, nữ nhân bán trái cây kia không phải có thể đọc tâm sao? Ta đeo mặt nạ thì
ả sẽ không nhìn thấy mặt ta, tất nhiên cũng không biết ta suy nghĩ cái gì."
Andrea nói.
Liễu Bình không nhịn được mà bật cười, lắc đầu và nói: “Vô dụng, năng lực của
nàng có pháp tắc cấp bậc rất cao, theo ta thì ít nhất cũng là năng lực cấp Vương,
hay là thế giới chủ thuộc tính, tránh cũng không thể tránh."
Andrea không hề rối rắm chuyện này, nàng tháo mặt nạ xuống, ánh mắt nhìn
lướt qua tế đàn rồi lập tức nói: “Đây là một tế đàn dẫn đến không gian đặc thù,
chỉ cần phát động nghi thức thì có thể lập tức kích hoạt liên kết không gian."
Nàng bỗng nhìn thấy một vật, bước qua rồi cầm lấy nó.
"Có thể cho ta cái này không?"
Trong mắt Andrea toát ra chút khát vọng, nàng hỏi.
Liễu Bình nhìn vào vật trong tay nàng, chỉ thấy nó là một khởi thủy tinh trong
suốt kim sắc dạng dài, không ngừng phát ra tiếng vang ong ong.
"Đây là cái gì?"
Liễu Bình hỏi.
ế ấ ầ
"Long Minh thủy tinh, là tài liệu cực kỳ hiếm thấy mà Long tộc chúng ta cần
đến khi tiến giai và trưởng thành, có nó thì ta có thể nhanh chóng khôi phục
thực lực."
Andrea hưng phấn nói.
Liễu Bình đảo thần niệm qua, phát hiện toàn bộ tế đàn đặt đầy kỳ trân dị bảo, lại
không phát hiện khối Long Minh thủy tinh thứ hai.
"Ngươi cầm đi dùng đi."
Liễu Bình nói.
"Thật tốt quá."
Andrea hoan hô nói.
Liễu Bình mở tay áo ra rồi lại thu lại.
Toàn bộ bảo vật phủ kín tế đàn lập tức bị hắn lấy đi sạch sẽ.
Liễu Bình lại vung mạnh ống tay áo lần nữa.
Một khối thi thể xuất hiện trên mặt đất, vẫn đang ào ạt chảy máu tươi.
Đây là thi thể của thương nhân tình báo kia.
"Thi thể này có ích lợi gì?"
Andrea hỏi.
Nàng nắm chặt Long Minh thủy tinh, cứ như đang hấp thu sức mạnh nào đó
trong nó.
"Mới giết, linh hồn còn chưa đi, ta có việc muốn hỏi hắn."
Liễu Bình nói.
Hắn nâng tay lên, nhẹ nhàng ấn ra một quyết.
Chỉ thấy một hư ảnh bay ra từ thi thể, mờ mịt nhìn thẳng vào tầm mắt Liễu
Bình.
Hư ảnh lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, muốn chạy trốn.
Rất nhanh nó phát hiện mình hoàn toàn không thể động đậy.- -Thuật câu hồn
của Liễu Bình đã trói chặt lấy nó, không cho nó có bất cứ cơ hội nào thoát thân.
"Ta hỏi người đáp, đáp tốt thì ta đưa người đi đầu thai, nếu dám gạt ta nữa thì
hồn phi phách tán, hiểu chưa?"
Liễu Bình nói.
Hư ảnh gật gật đầu.
"Tế đàn này dùng làm gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Là triệu hoán một tồn tại vô cùng cường đại, nó có thể diệt trừ tất cả kẻ địch,
chỉ cần chúng ta trả đủ thù lao."
ồ
Linh hồn của thương nhân tình báo nói.
"Được rồi, ta thấy được thù lao các ngươi trả, nhưng các ngươi không phải đã
chiếm cứ ngôi chợ này sao? Các ngươi còn có kẻ địch?"
Liễu Bình hỏi.
Thương nhân tình báo nói: “Thật sự có, cách mỗi đoạn thời gian, chúng ta sẽ lợi
dụng sức mạnh pháp tắc còn lại không nhiều lắm của khu chợ để tiến hành tiên
đoán tương lai của tổ chức –– “Chúng ta phát hiện uy hiếp."
"Vậy vì sao các ngươi không kích hoạt nghi thức nơi này? Chẳng lẽ uy hiếp còn
chưa tới sao?"
Liễu Bình hỏi.
Thương nhân tình báo nhún vai và nói: “Căn cứ vào tiên đoán, chúng ta đã ước
định với vị tồn tại vĩ đại kia."
"Ước định gì?"
Liễu Bình hỏi.
Thương nhân tình báo nói: “Căn cứ vào bói toán, chúng ta biết uy hiếp của tổ
chức sẽ tự đi vào tế đàn, thu lấy tất cả tài bảo, bởi vì có được đoạn ngắn đoán
trước này nên chúng ta và vị tồn tại vĩ đại kia đã quy ước sẵn --"
"Chỉ cần bảo tàng nơi này bị người ta thu đi thì nghi thức hiến tế sẽ lập tức tự
kích hoạt."
"Tồn tại vĩ đại kia sẽ tiến đến thay chúng ta diệt trừ uy hiếp."
Liễu Bình ngơ ngẩn.
Hắn nhìn về phía tế đàn.
Tất cả tài bảo đều bị hắn thu sạch sẽ.
Trên tế đàn bắt đầu nở rộ ra từng đợt dao động kỳ dị không thể nói rõ, giống
như nghi thức nào đó đã tự động kích hoạt.
"Rất tốt... Xem ra ta chính là uy hiếp kia."
Liễu Bình nói.
"Đúng vậy, vì đối phó uy hiếp này, thủ lĩnh của chúng ta nhịn đau tiêu tốn một
mớ tiền, mới bố trí nơi này xinh xinh đẹp đẹp, hy vọng có thể diệt trừ uy hiếp
kia."
Thương nhân tình báo nói.
"Ta nhất định sẽ bị diệt trừ sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Trước kia chưa từng thất bại, cho nên lần này chúng ta cũng dựa theo kinh
nghiệm quá khứ để tiến hành."
Thương nhân tình báo nói.
"Ta sẽ chết như thế nào?"
ễ
Liễu Bình hỏi.
"Tôn tại vĩ đại kia từng nói đến vấn đề này, ngài ấy sẽ xuất hiện khi nghi thức
kết thúc, tiến hành chiến đấu với ngươi xong thì tuyên bố người tử vong.
Thương nhân tình báo nói.
"Rất tốt... Xem ra ta nhất định sẽ chết ở chỗ này."
Liễu Bình nói.
"Ban đầu ta cũng không biết sẽ là ngươi, thẳng đến người dùng một đao đơn
giản như vậy bổ vào ta, nói thật, đao kia không đến mức giết được ta, ta có rất
nhiều biện pháp đổi phó chức nghiệp cận chiến."
Thương nhân tình báo nói.
"Vậy vì sao người lại chết?"
Andrea hỏi.
Thương nhân tình báo nhớ lại một chút, mở miệng nói: “Ta chưa từng gặp qua
đao pháp của hắn, hình như có cảm giác hoàn toàn không thể đoán trước và
phòng ngự, sau đó... Không có thời gian đi ngăn cản, ta đã chết, chết vì một đao
pháp sơ cấp nhất đó."
Andrea quay đầu nhìn về phía Liễu Bình và nói: “Thế giới của người đang
không ngừng mạnh lên, nhất định là thượng đế bọn họ tốn công tốn sức dữ
lắm."
"Được rồi, ta đoán hiện tại chúng ta phải ứng phó tồn tại vĩ đại gì đó rồi."
Liễu Bình nói.
Trên tế đàn dâng lên từng luồng quang huy.
Andrea đi đến bên cạnh Liễu Bình, hai người cùng làm ra tư thế chuẩn bị chiến
đấu.- - Đây rất có thể là một trận đánh ác liệt!
Danh Sách Chương: