Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộng Cảnh.
Liễu Bình nhìn cái kính trước mắt.
Thật ra nó chỉ là một khối pha lê trong suốt được khảm vào một cái khung gỗ,
nhìn có vẻ mơ mơ hồ hồ, cứ như đã trải qua vô số năm tháng.
Khi Liễu Bình nắm nó trong tay, lập tức có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện
lên: “Kính nhìn trộm bẫy rập của ông tổ yêu tinh."
"Số lần sử dụng còn lại: 1/143367567687."
"Khi người sử dụng nó, có thể phát hiện bẫy rập có hậu quả nghiêm trọng nhất,
người có thể nhìn thấy rõ tình cảnh mình trúng chiêu."
"-- Luôn có người muốn đào hố, nhưng chúng ta không mắc lừa."
Liễu Bình rơi vào trầm ngâm.
"Suy nghĩ cái gì?"
Thượng để hỏi.
"Mộng Cảnh hiện tại mà ta đang ở chưa bị tà ma phá hư phải không?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, đây là một năm nào đó trong niên đại xa xăm trước kia, lúc này,
triều Ác Mộng còn chưa gần kề bùng nổ, tà ma cũng chưa đi vào Mộng Cảnh để
tự mình xuống tay phá hư tất cả."
Thượng để nói.
Liễu Bình nói: “Hiện tại ta sử dụng nó ––”.
"Ta không thể xem kết quả, bởi vì một khi ta xem trước thì nó sẽ không chuẩn
xác."
Thượng đế nói.
"Ta không hỏi cái này, ta chỉ hỏi vai hề kia có thể tin tưởng không?"
Liễu Bình nói.
"Hoàn toàn có thể."
Thượng để nói.
Liễu Bình gật gật đầu, sau đó đặt cái kính kia ở trước mặt mình.
Trong nháy mắt.
Quang ảnh chung quanh chợt lóe.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi sẽ nhìn thấy tình
huống nguy hiểm nhất, nó xảy ra vào ——"
"Sáu ngày sau."
Bạch quang hiện lên.
Tất cả trở nên rõ ràng.
Liễu Bình nhìn thấy mình đứng trước một khối áo giáp màu đen thật lớn, vừa
lòng gật đầu và nói: “Rất tốt, rốt cuộc cũng hoàn toàn đúc nó thành công."
Vào thời khắc đó -- Liễu Bình bỗng ý thức được, đây là lúc hắn hoàn thành đúc
chiến giáp.
Chẳng lẽ thời khắc này ẩn chứa bẫy rập hung hiểm gì? Hắn đứng một bên, yên
lặng quan sát tiếp.
Bộ chiến giáp kia hoàn toàn được đúc từ từng mảnh lân giáp tràn ngập các loại
phù văn hắc ám, nhìn thật to lớn, quả thực vượt xa tưởng tượng, cho dù là ở bất
cứ thế giới nào, nó cũng có thể được gọi là đỉnh thiên lập địa.
"Vậy ta nên thao túng nó như thế nào đây?"
Liễu Bình của thời khắc đó lẩm bẩm.
Bỗng nhiên.
Chiến giáp khổng lồ kia chậm rãi gục đầu nhìn xuống hắn.
"Cái gì? Nó tự động đậy?"
Liễu Bình của thời khắc đó kinh ngạc nói.
Chiến giáp khổng lồ màu đen liên tục phát ra ngữ điệu quỷ dị, giống như tiếng
tê tê, dù là Liễu Bình thời khắc đó hay là Liễu Bình đang đứng xem cũng không
thể nghe hiểu.
Hai Liễu Bình đều bỗng ý thức được một điều.- -Chiến giáp này có khí linh!
"Không hay rồi."
Liễu Bình thời khắc đó vừa nói xong thì đã bị chiến giáp vươn bàn tay khổng lồ
màu đen ra bắt lấy.
Chiến giáp khổng lồ liên tục phát ra từng âm thanh quỷ dị.
Giây tiếp theo.
Hư không chợt lóe, một người tu hành nữ tính lặng lẽ xuất hiện.- - Đó là tà ma
đã thay đổi chủng tộc! Á mang vẻ mặt hoang mang nhìn khắp chung quanh.
"Đây là nơi nào? Ồ? Chiến giáp của chúng ta?"
Ả nhịn không được buột miệng thốt ra.
Chiến giáp khổng lồ vươn một ngón tay màu đen ra, nhẹ nhàng điểm một cái
lên giữa mày của ả.
Vẻ mặt hoảng hốt của nữ tu dần dần biến ảo.
Trên người ở tuôn ra tầng tầng lớp lớp sương máu, thân thể hoàn toàn tản ra, lại
hóa thành tà ma lần nữa.
"Tên đáng thương, tuy ngươi có thể đúc thành chiến giáp, nhưng căn bản không
hiểu thao túng nó như thế nào!"
"Hiện tại nó là của ta ––"
"Tất cả đều đã kết thúc!"
Quang ảnh chợt lóe.
Tất cả hình ảnh biến mất sạch sẽ trước mắt Liễu Bình.
Liễu Bình sờ sờ cái trán, lúc này mới phát hiện trên trán sớm đã thấm ra từng
giọt mồ hôi.
Tuy hắn có thể đúc giáp, nhưng lại không cách nào khống chế khí linh của chiến
giáp này.
Nếu cứ như vậy mà đúc thành chiến giáp -- Thật ra là đang giúp tà ma! Nhưng
hắn chỉ có sáu ngày! Trong sáu ngày nếu không thể đúc giáp thành công thì hắn
sẽ không thể áp chế sức mạnh tà ma trong cơ thể nữa.
Hắn sẽ trở thành một thành viên của chúng! Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe,
bỗng nhớ lại một điều.
"... Người chỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tài
liệu đúc thứ bảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."
Đây là lời nói nguyên văn của vai hề mặt nạ trắng.
Liễu Bình nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.
Tài liệu đúc giáp thứ bảy... Hình như gọi là Hồn Nguyệt Bí Ngọc.
Dựa theo ghi chép tài liệu được quái điều mười hai đầu truyền thụ, thứ này có
hai tác dụng, một là đúc giáp.
Cái còn lại....
Là triệu hoán Linh hi hữu được chỉ định.
Không cần phải nói, hắn chắc chắn sẽ dùng nó để đúc giáp.
Như vậy -- Theo như lời mà vai hề nói, chẳng lẽ là dùng nó để triệu hoán linh hi
hữu được chỉ định? Giọng nói của thượng đế bỗng vang lên: “Đã đến lúc."
"Cái gì đã đến lúc?"
Liễu Bình hỏi.
"Nơi khởi nguyên của Hồn Nguyệt Bí Ngọc là thế giới chí ám của Vĩnh Dạ, nếu
ngươi muốn có được nó, Mộng Cảnh nhất định sẽ đưa người đến Vĩnh Dạ, để
người tự mình khai quật."
Thượng đế nói.
"Nhưng sau khi ta dùng nó triệu hoán Linh hi hữu, chẳng phải không thể dùng
để đúc giáp nữa sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Ngươi sẽ có được một vật thay thế -- Cái này không quan trọng, quan trọng là,
rốt cuộc ngươi cũng sắp chứng kiến được chân tướng của thế giới Vĩnh Dạ và
Luyện Ngục."

Thượng để nói.
"Chuyện này quan trọng đến mức nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Nó là bí mật chung cực của tất cả chư giới, ta chưa bao giờ dám nói ra miệng,
mà rốt cuộc ngươi cũng tiếp cận nó."
Thượng để nói.
Liễu Bình trầm mặc mấy phút, sau đó bỗng nói: “Để ta thu thập đủ tất cả tài
liệu, sau đó ta đi xem bí mật này rốt cục là cái gì."
"Nên như thế."
Thượng đế nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK