Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình thở dài một tiếng, sau đó cất thẻ bài đi.
Hắn xoay người nhìn lại hướng trấn nhỏ.
Tổng cộng có năm đối thủ.
Hiện tại đã xử lý hai người, còn lại ba tên.
Nhưng vấn đề là....
Chém giết ở trấn nhỏ rất dễ biến thành kẻ thù chung của mọi người, vậy thì
phiền phức.
Hắn cúi đầu nhìn nhìn nữ anh trong ngực.
"Hức hức hức"
Nữ anh vừa ngủ say, vừa phát ra tiếng khóc rất nhỏ.
Hỏng rồi! Đây là đói quá mức rồi! Hắn phải lập tức nghĩ ra cách, nhanh chóng
tìm được sữa bột mới được! Thân thể Liễu Bình chợt lóe, lại hăng hái bay vút
lên, rất nhanh đã đi tới cổng trấn nhỏ lần nữa.
Vài tên xa phu đang rất thuốc ở cổng trấn nhỏ, thấy hắn tới thì sôi nổi lộ ra ánh
mắt căm thù.
“Là tên tội phạm kia."
"Ác ôn."
"Gặp quỷ, sao hắn lại tới thị trấn của chúng ta."
"Thật hy vọng có người xử lý hắn."
Liễu Bình yên lặng thở dài.
Hắn không thành người được hoan nghênh nổi.
Chẳng lẽ phải giết một người rồi trốn một lần? Cũng không biết nữ anh còn có
thể chịu đói bao lâu.
Hắn nắm chặt trường đao, trong lòng bỗng nảy sinh ác độc.
Thật sự không được thì hắn vừa giết vừa trốn khắp nơi trong trấn nhỏ này, nghĩ
cách cùng lúc xử ba người còn lại.
Đang nghĩ ngợi thì trong lòng bỗng hiện ra một cảm giác, hắn nhìn sâu vào trấn
nhỏ một hồi.
Xuyên qua cánh cổng trấn nhỏ, nhìn vào bên trong, chỉ thấy trên con phố duy
nhất của trấn nhỏ kia có một nam tử mặc áo da đang đứng, bên hông vác hai
thanh súng ngắn xoay ổ, miệng ngậm thuốc lá, đúng từ xa đánh giá Liễu Bình.
"Này,"
Gã lớn tiếng mà nói, “Có giỏi thì vào trận quyết đấu với ta, tên ác ôn nhà
ngươi!"
ễ ắ
Liễu Bình híp híp mắt.
Chỉ thấy trên đầu người nọ có hai hàng chữ nhỏ: “Ngăn cản giả Ác Mộng."
"Đây là kẻ thứ ba ngăn cản ngươi, thực lực của hắn càng mạnh hơn hai người
trước."
Liễu Bình ôm chặt nữ anh, bước từng bước một đi đến trấn nhỏ.
Xem ra chỉ có thể đánh.
Hắn đi đến đối diện nam nhân kia, chỉ thấy cửa hàng và phòng ốc ven đường
bắn ra vô số ánh mắt.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào trận chiến đấu này.
Nam nhân kia vứt tàn thuốc lên mặt đất, phun ra một vòng khói và nói: “Ngươi
có thể giết hai người, đã đến cực hạn, kế tiếp ta sẽ giải quyết ngươi."
"Ta không nghĩ như vậy."
Liễu Bình nói.
"Ngươi muốn động thủ sao?"
Nam nhân cười cười, chỉ vào chung quanh, “Vị trí ta chọn là trung tâm trấn nhỏ,
mà người vừa tiến vào kết giới không thể rời khỏi do ta thiết lập."
Liễu Bình nhìn lại chung quanh, chỉ thấy quả nhiên toàn bộ trấn đã bị bao phủ
trong một tầng phù văn như có như không.
Không ra được.
Nam nhân nhàn nhã nói: “Vậy đến đây đi, ngươi muốn đấu với ta một trận, sau
đó bị mọi người giết chết hay là trực tiếp đầu hàng?"
Tiếng nói nhỏ khe khẽ chung quanh hoàn toàn biến mất.
Toàn bộ trấn nhỏ an tĩnh lại.
Tất cả mọi người chờ đợi trận chiến đấu này bắt đầu.
Nam nhân nhếch miệng cười, một bàn tay chậm rãi dời xuống dưới, ấn lên súng
ngắn ổ xoay.
Liễu Bình một tay ôm lấy nữ anh, tay còn lại cũng cầm Bách Nạp Đao.
Trên người họ đều tỏa ra một luồng sát ý.
Bỗng nhiên.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mắt Liễu Bình: “Chú ý!"
"Libertas, Norton, Triệu Thiền Y, Andrea cùng chém giết tà vật nào đó trốn
tránh sâu bên trong thế giới.
Dưới sự dẫn đường liên tục của Yana, thế giới chân thật phát triển càng phồn
vinh."
"Vị trí của thế giới nhân loại lại bay lên năm hạng trên trụ đo thế giới."
"Sức mạnh Hỏa chi Thánh Trụ được tăng cường, bắt đầu hiện ra năng lực mới."
ấ ấ ế ế
"Xét thấy năng lực này xuất hiện, các yêu tinh quyết định trực tiếp trò chuyện
với người, tiến hành một hoạt động thăm hỏi viễn trình."
"Sau đếm ngược năm giây, chúng sẽ bắt đầu trò chuyện với ngươi!"
"Năm,"
"Bốn,"
“Ba,"
“Hai,"
"Một!"
Âm thanh ríu rít của các yêu tinh vang lên: “Liễu Bình, chúng ta đã biết tình
huống bên kia của ngươi."
"Nhưng nói thật, chúng ta không có cách nào giúp người đánh bại đối thủ, nhiều
nhất chỉ có thể cung cấp cho ngươi một biện pháp để không bị đánh hội đồng"
"Ngươi chiến đấu trước đi, chúng ta cần chuẩn bị một chút."
"Cố lên."
"Đừng để chết."
"Đúng vậy, chết rồi thì lãng phí tên trong danh sách của chúng ta đấy."
Chúng vừa nói xong thì mọi âm thanh đều biến mất.
"Người đưa ra lựa chọn chưa? Đầu hàng? Hay là đánh với ta một trận, sau đó bị
mọi người cùng đánh đến chết?"
Nam tử đối diện nói.
Liễu Bình mở miệng nói: “Ta sẽ không làm mấy chuyện như đầu hàng."
"Vậy chuẩn bị chết dưới súng của ta đi."
Nam tử nói.
Tay gã hóa thành tàn ảnh, nháy mắt đã rút súng ngắn ổ xoay bên hông ra.
Đoằng! Một tiếng súng vang lên.
Liễu Bình nhướng mày một cái, trường đao trong tay lập tức giơ lên trước ngực.
Một lực xung kích cực mạnh đánh úp vào lưỡi đao, Liễu Bình lập tức bị đánh
bay ra ngoài bảy tám mét.
Đánh lui? Không.
Không chỉ như vậy! Liễu Bình giơ trường đao lên, bỗng phát hiện đã tung
không ra một vài chiêu thức.
Từng hàng nhắc nhở phù xuất hiện: “Viên đạn phong ấn tiếp xúc tới trường đao
của ngươi."
"Ngươi bị sức mạnh phong ấn ẩn chứa trong viên đạn giam cầm, không thể
phóng ra bất cứ thuật pháp nào."
ễ ẩ ố
Liễu Bình tùy tiện vẩy ra đao hoa, chỉ vào nam nhân đối diện và nói: “Nghe
này.”.
"Chúng ta ra lăn lộn là liếm máu trên vết đao, sinh tử là chuyện bình thường, ta
cũng hoàn toàn lý giải được tâm tình bức thiết muốn ta chết của ngươi, nhưng
người không nên dùng súng chỉa vào đứa trẻ trong ngực ta."
Nam nhân nhếch miệng cười, liên tục ẩn cò súng.
Tiếng súng không ngừng vang lên.
Liễu Bình không thể không toàn lực vung vẩy trường đao, hoàn toàn trảm văng
từng viên đạn.
Lực xung kích thật mạnh buộc hắn liên tục lui về phía sau, cho đến khi bay ra
cánh cổng năm cuối con đường của trấn nhỏ.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt không ngừng hiện ra: “Viên đạn phong ấn liên tục
đánh trúng trường đao của ngươi."
"Các loại năng lực thẻ bài, niệm đạo, âm luật, thần thánh, Thủ Ngục, vai hề của
người đã bị phong ấn."
"Mãi đến khi đối thủ của người tử vong, loại phong ấn này mới có thể giải trừ."
"Hiện giờ thủ đoạn duy nhất có thể dùng để công kích là:"
"Đạo."
Liễu Bình liếc mắt một cái đã xem xong, la lớn hướng về phía thị trấn: “Viên
đạn đã có thể giết người, cũng có thể phóng thích phong ấn, thật là phương thức
công kích không tồi."
"Nhưng ta vẫn muốn nói, ngươi không nên nhắm vào trẻ con."
Nam tử kia phun một ngụm nước bọt, lạnh lùng nói: “Vừa rồi ta đã quan sát thật
lâu, ngươi thật sự có rất nhiều phương thức chiến đấu, ta muốn phong ấn năng
lực của ngươi thì phải công kích nữ anh đó, bởi vì nhìn người có vẻ rất quan
tâm nó."
Liễu Bình thở dài, vừa đi đến thị trấn vừa nói: “Thật ra ta cũng không phải
người tốt gì, nhưng ta cảm thấy người hơi có phong độ một chút sẽ không dùng
súng chỉ vào trẻ con, cho dù đó là cách để chiến thắng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK