Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thầy giáo, xác định để ta làm đại sứ hình tượng sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, phía trên đã gật đầu."
Triệu Hồng Tài nói.
"Ta có quyền lực gì không?"
Liễu Bình hỏi.
"Đầu tiên, ngươi có thể kiến nghị để ai làm cộng sự của mình."
Triệu Hồng Tài nói.
Liễu Bình nói: “Trùng hợp ta đang có một vấn đề -- Lâm Nguyệt thường xuyên
xông vào phòng của ta, cho dù là đối với cô ta, với ta, với bộ sự vụ đặc thù, hay
với trường học thì đây cũng không phải chuyện tốt."
Triệu Hồng Tài nhíu mày nói: “Ngươi muốn thể nào?"
Liễu Bình nhìn nhìn các giáo viên chung quanh.- - Hai thể phân liệt đang vùi
đầu làm việc.
"Cô ta bị loại trừ, đừng chấp hành nhiệm vụ với ta."
Liễu Bình dứt khoát nói.
"Như vậy... Lạc Tinh Thần thì sao?"
Triệu Hồng Tài hỏi.
"Lạc Tinh Thần thật đẹp, lại ăn ảnh, làm việc còn nghe chỉ huy, quyết định là cô
ấy đi."
Liễu Bình nói.
Chung quanh im lặng một hồi.
"Bỏ đi, ngươi và Lâm Nguyệt thật sự không hợp, cứ như vậy đi."
Triệu Hồng Tài nói.
Liễu Bình hơi mỉm cười, nói: “Cảm ơn thầy."
Hắn đi ra khỏi văn phòng, lập tức mở ra thẻ bài Thu Hút Sự Chú Ý.
"Các vị.”.
"Các bạn thân mến, ta là Liễu Bình, hiện tại ta đang đi học, tiện thế giới thiệu
cộng sự của ta cho mọi người biết."
"-- Không, không phải Lâm Nguyệt."
"Là một cô gái câm bị bệnh tự kỷ, nàng rất tốt, hy vọng mọi người nói chuyện
dịu dàng một chút."

"Đợi lát nữa khi nàng xuất hiện, chúng ta cùng khen nàng được không?"
Liễu Bình vừa nói, vừa đi vào phòng học.
Hắn lập tức đi đến trước chỗ ngồi, vỗ vỗ bàn của Lạc Tinh Thần.
"Xin trịnh trọng giới thiệu cộng sự của ta -- Lạc Tinh Thần!"
"?"
Lạc Tinh Thần quay đầu, nhìn hắn với gương mặt đầy nghi ngờ.
Liễu Bình chỉ chỉ hư không.
Lạc Tinh Thần nhìn theo ngón tay hắn, thấy được từng hàng chữ nhỏ điên
cuồng đổi mới trong hư không: “Tiểu muội muội quá đẹp!"
"Đây là cộng sự của Liễu Bình sao? Quả nhiên xứng đôi lắm."
"Thật là thiên nữ hạ phàm, ta nhất kiến chung tình rồi!"
"Đây là vợ của ta!"
"Yêu yêu."
"Trời ạ, sao lại đẹp như vậy!"
"Mau, tặng một sóng bao lì xì tiếp đi --”.
Tối hôm qua Lạc Tinh Thần đã biết chuyện Liễu Bình gia nhập giới giải trí,
nhưng lại không ngờ sẽ xảy ra tình cảnh như vậy.
Nàng ngơ ngác nhìn hư không, suy nghĩ một lát rồi chậm rãi lấy ra một thẻ bài
và đặt lên bàn.
Chỉ thấy từng cụm pháo hoa hiện ra từ thẻ bài, nở rộ ra ánh sáng hoa mỹ.
Liễu Bình cười nói: “Bạn Lạc Tinh Thần đang tỏ ý cảm ơn mọi người."
Lúc này mọi người mới kịp phản ứng.
"Là một cô gái câm..."
"Trời ganh tỵ người tài mà."
"Ai, tại sao lại như vậy, không được, ta càng thích nàng!"
"So với Lâm Nguyệt, nàng thật ấm lòng, còn bắn pháo hoa cho chúng ta xem
nữa."
"Tính cách thật đáng yêu."
Liễu Bình mỉm cười nhìn về phía hư không, nói với Lạc Tinh Thần: “Chúng ta
lại kiếm lời mấy trăm đồng, ta bao tiền cơm tháng này."
Lạc Tinh Thần gật gật đầu.
Liễu Bình bỗng cảm nhận được cái gì đó, nhìn về phía bên kia phòng học.
Là Lâm Nguyệt.
Vẻ mặt Lâm Nguyệt có chút dọa người.
Ở chung quanh cô ả, thậm chí những sinh viên khác cũng không dám tới gần.
ỗ ễ ế
Bỗng nhiên, có người hô to ở cửa phòng học: “Liễu Bình, đến phòng hiệu
trưởng một chuyến!"
"A, được."
Liễu Bình đáp lại rồi đứng lên.- - Cuối cùng nó cũng nhịn không được muốn ra
tay rồi sao?
"Ta cũng muốn nhìn người sẽ làm thế nào."
Hắn thầm nghĩ trong lòng, chậm rãi đi ra phòng học, đi dọc theo hành lang
hướng về tòa nhà hành chính.
"Mọi người xem, đây là đại học Thủ Đô, hiện tại chúng ta đang ở khu dạy học
số 3, ta đang chạy đến tòa nhà hành chính."
Liễu Bình vừa đi vừa giới thiệu vườn trường cho người xem.
Bỗng nhiên -- Hư không bỗng hiện ra một cây gai nhọn lôi điện thật dài, lập tức
đâm xuyên qua thân thể hắn.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt chợt hiện ra: “Dòng thời gian của cảnh trong
gương vào lúc 08: 32 phút sáng ngày 28 tháng 9 năm 7324, chúng ta chính thức
bắt được quá trình chiến đấu của thể phân liệt đánh số 0912."
"Vật thể không rõ cấp 500 bại lộ!"
"Lặp lại lần nữa, vật thể không rõ đã bại lộ, nó bắt đầu phóng thích năng lực
công kích của bản thân!"
"Tất cả Thẻ Bài Sư của toàn thế giới bắt đầu vận dụng mọi năng lực, phân tích
tất cả đặc thù và nhược điểm của nó."
"Mộ Quang Giả, xin hãy tiếp tục kiên trì."
"Thời gian càng dài thì xác suất phá giải năng lực và nhược điểm của nó càng
lớn!"
Liễu Bình bị lôi điện xuyên thẳng qua, cả người cùng lại tại chỗ.
Hắn chậm rãi quay đầu nhìn về phía hư không.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ điên cuồng xông lên: “Không!"
"Cứu mạng, mau! Mau thông báo cho bộ xử lý sự kiện đặc thù!"
"Hắn sắp chết, hắn sắp chết rồi --"
"Chung quanh có ai không?"
"Trời ạ, rốt cục là ai đang công kích Liễu Bình!"
Tất cả người xem điên cuồng bình luận.
Trên toàn bộ thế giới, tất cả ánh mắt đều tụ lại trên người Liễu Bình.
Liễu Bình phun ra một búng máu.
"Ngươi đã kích phát tử vong."
"Chí Ám Tử Ngẫu bắt đầu kích hoạt!"
ế ễ ễ
Một tiếng kêu rên vang lên trong lòng Liễu Bình -- “Liễu Bình, ta đau quá, báo
thù cho ta!"
Gấu trúc kêu thảm thiết lên.
Liễu Bình cười cười, lau đi máu trên khóe miệng.
Hắn bỗng dưng thẳng một ngón tay lên, làm một động tác im lặng hướng về
phía màn ảnh.
"Ta còn chưa chết đâu, các vị khán giả thân mến."
Hắn nhìn lại giữa không trung.
Chỉ thấy một con quái vật trên lưng có hai cái cánh đang lơ lửng ở giữa không
trung, cầm trong tay một cây gai nhọn lôi điện khác.
"Không chết à?"
Quái vật kinh ngạc nói.
Liễu Bình cười rút một thanh gì đấy ra từ bên hông -- Chung quanh chấn động!
Một thanh trường đao nửa trong suốt như có như không chợt hiện ra.
Cuồng phong nổi lên.
Lưỡi dao vô hình không đếm hết được phát ra từ trường đao, như gió lốc hoàn
toàn thổi quét con quái vật kia.
Hồn Cải • Chân Không Trảm Pháp • Hư Trảm Nhất Thức! Liễu Bình nhẹ nhàng
nhảy lên vòng bảo hộ, hơi nghiêng người mà nói với màn ảnh: “Các vị, hoan
nghênh xem phát sóng trực tiếp về chiến đấu của bộ sự vụ đặc thù."
Hắn bay lên, như lưu quang nhằm về phía con quái vật kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK