Hắn ta đứng trước mặt tường, nhắm mắt lại và thở sâu.
Đột nhiên.
Hắn ta biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Chỉ trong nháy mắt tiếp theo, hắn ta lui ra khỏi vách tường, trong tay đã cầm
một thẻ bài.
"Là thẻ bài này sao? Vừa rồi nó bị kẹt ở khe hở mái hiên."
Libertas hỏi.
Yana nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, giật mình nói: “Đây chính là một trong
những thẻ bài của bộ bài Thần Thánh, người lấy được nó bằng cách nào?”.
"Năng lực cấp 20 của ta là ăn cắp thẻ bài hoặc một vài thứ khác -- Có thể bỏ qua
bất cứ chướng ngại vật, cho nên vừa rồi ta xuyên qua tường, tìm được thẻ bài
này."
Libertas ôm hai tay, lộ ra vẻ mặt đắc ý, cứ như đang nói mau tới khen ta.
Yana cầm thẻ bài, tâm tình rất tốt nên nhịn không được lên tiếng khen: “Không
tồi, là thiếu niên mười bốn tuổi thật sự duy nhất, người rất tuyệt!"
Libertas bất mãn nói: “Này, đừng dùng thái độ đối xử với bạn nhỏ để nói
chuyện với ta!"
Yana cười nói: “Thật ra điểm mạnh thật sự trong năng lực vừa rồi của ngươi
cũng không phải ăn cắp thẻ bài."
Libertas giật mình nói: “Vậy là cái gì?"
"Đi trộm trái tim và đầu của kẻ địch-- Hoa Tình Không, người cảm thấy thế
nào?"
Yana hỏi.
"Có lẽ còn có binh khí của kẻ địch?"
Hoa Tình Không cười nói.
Libertas lại ngơ ngẩn, chỉ cảm thấy trong đầu rộng mở thông suốt như được thể
hồ quán đỉnh.
"Đúng vậy... Trộm thứ gì đó... Rõ ràng là kỹ năng chiến đấu hung tàn như thế..."
Hắn ta lẩm bẩm.
Yana không nhiều lời, chỉ tùy ý nâng tay lên.
Một con rắn đen xuất hiện trên cánh tay trắng nõn như tuyết của nàng.
Con rắn đen có hai cái đầu, một cái trong đó hé miệng cắn mạnh vào thẻ bài, cái
còn lại thì vươn đi, biến mất trên hư không.
Bên kia.
ễ ầ ẩ
Liễu Bình xách đầu người lên chuẩn bị lên đường.
Trong hư không bỗng hiện ra một cái đầu rắn, cắn thật mạnh vào cổ tay của hắn.
"Ui da -- Yana, nhẹ một chút!"
Liễu Bình nhịn không được mà xuýt xoa liên tục.
Trong hư không truyền đến giọng nói của Yana: “Kiên nhẫn một chút, về sau sẽ
thành thói quen thôi."
Con rắn đen cắn càng sâu.
Mấy giây sau.
Con rắn đen biến mất, ngay sau đó là một tiếng vang nhỏ.
Phanh –– Một thẻ bài dừng lại trước mặt Liễu Bình.
Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một kỵ sĩ mặc khôi giáp tay nâng chén Thánh, mà ở
hai bên hắn có vài tên chiến sĩ đang quỳ với vẻ mặt xấu hổ, sôi nổi giơ binh khí
của mình lên, chém lên trên người mình.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Thẻ bài: Chuộc Tội
Quyên."
"Thẻ bài hệ Thần Thánh, thẻ bài thuật pháp."
"Mỗi ngày thẻ bài này chỉ có thể dùng một lần, ngoài ra sẽ không bị phát hiện
khi phóng thích.”.
"Thuyết minh: Khi người sử dụng thẻ bài này với mục tiêu nào đó, đòn công
kích tiếp theo của mục tiêu sẽ đánh trúng chính nó."
-- Chúng ta sẽ không khoan thứ, trừ phi người đánh một cái vào mình."
Liễu Bình nhẹ nhàng thở ra.
Cho dù thẻ bài này và Thánh Thủy đều làm người ta không lời gì để nói, nhưng
tóm lại vẫn cực kỳ hữu dụng.- - Cuối cùng lại có một thẻ bài hệ Thần Thánh
vào tay.
Nếu lại sử dụng “Vận mệnh ràng buộc"
lần nữa, có thể sẽ tìm được manh mối của thẻ bài tiếp theo.
Nhưng hiện tại không phải lúc.
Hắn mở sách thẻ ra, đặt “Chuộc Tội Quyên"
lên một tờ sách thẻ, nhỏ giọng thì thầm: “Cảm ơn mọi người, trở về nghỉ ngơi
cả đi."
Chỉ một thoáng.
Tất cả những người trộm thẻ đều về tới sách thẻ.
Liễu Bình cất sách thẻ đi, xách đầu người tiếp tục lên đường.
Đi được chừng được một nửa lộ trình, đột nhiên, một âm thanh mỏng manh
truyền vào tại hắn.
"Tới đây... Giúp ta một chút..."
Liễu Bình đứng lại.
Hình như giọng nói này truyền đến từ mảnh rừng cây bên trái kia.
Là ai? Hắn bước vào rừng cây, tìm kiếm mọi nơi, chỉ chốc lát sau đã nhìn thấy
vết máu nhàn nhạt trên mặt đất.
Hoa Tình Không bỗng lên tiếng: “Máu này là máu ma quỷ, cẩn thận một chút."
Liễu Bình gật gật đầu, sau đó lần theo vết máu đi mãi vào sâu bên trong rừng
cây, rất nhanh đã tìm được một nơi bị cành lá sum xuê che đậy.
"... Không giống nhiệm vụ của chúng ta."
Liễu Bình ôm hai tay và nói.
Triệu Thiền Y bỗng xuất hiện, tùy ý chém ra một đao, sau đó lại biến mất ở sau
lưng Liễu Bình.
Chỉ thấy đao quang kia bay ra, chém bay toàn bộ cành lá, để lộ một hầm ngầm
hơi nông phía sau.
Một con ma quỷ nằm trên mặt đất trong động, cả người toàn là những vết
thương nhìn thôi đã cảm thấy ghê người.
Nó nhìn thấy Liễu Bình, ánh mắt lập tức sáng lên, vội nói: “Mau, mau tới đỡ ta
một chút, ta nhất định sẽ khen thưởng cho ngươi hậu hĩnh."
Khi nói chuyện, trên móng vuốt sắc bén của nó hiện ra một vệt sáng đỏ, lóe lóe
rồi biến mất không thấy đâu nữa.
"Là thuật ma quỷ cướp đoạt huyết nhục và linh hồn, dùng để chữa khỏi vết
thương trên người mình."
Yana nói nhỏ bên tai Liễu Bình.
Liễu Bình hiểu ý, đứng tại chỗ nói: “Ma quỷ đại nhân, ta sợ ngươi giết ta."
"Sẽ không, mau tới đây -- Ngươi xem, chỉ cần người đỡ ta một cái, ta sẽ đưa thẻ
thân phận này cho ngươi, ngươi căn bản không cần tham gia trận thi đấu sau
đó."
Ma quỷ lấy một thẻ bài có vẽ ký hiệu kỳ dị rồi lật ra trước mắt Liễu Bình.
Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên bên cạnh thẻ bài kia:
“Thẻ bài nô lệ."
"Thẻ bài loại thân phận."
"Người nắm giữ thẻ bài này sẽ tự động trở thành nô lệ của một đại ma quỷ nào
đó."
Vẻ mặt Liễu Bình vẫn như thường, hắn nói: “Ma quỷ đại nhân, vết thương trên
người người quá nặng, chỉ sợ ta không đỡ được người, không bằng dùng thuốc
chữa thương mà ta mang theo tên người đi."
Hắn thò tay ra sau lưng, rút thẻ bài Thánh Thủy ra rồi phóng thích.
ấ
Một lọ Thánh Thủy xuất hiện, ngay sau đó, hư không hiện ra một bàn tay linh
hoạt, nhanh chóng mở nút bình, rót hết chúng vào lọ nước, sau đó nhét vào tay
Liễu Bình lần nữa.
"Là ấm nước của ta."
Libertas hạ giọng.
"Ta thêm vào một chút thuật trị liệu vào trong nước."
Yana nói nhỏ.
Liễu Bình lấy ấm nước ra từ sau lưng.
"Đây là Dũ Liệu Thủy chuyên dùng để chữa khỏi vết thương, uống xong là vết
thương có thể khỏi hẳn."
Danh Sách Chương: