Vài phút sau.
Thiếu nữ ngồi trên ghế sau, phát ra một tiếng hoan hô.
Motor bay trên trời phát ra từng tiếng nổ vang, vượt qua mấy chiếc xe buýt
đang chạy chậm dọc theo quỹ đạo, khai hỏa toàn bộ mã lực bay lên đỉnh núi.
Đây là một thiết bị phi hành tốc độ cực nhanh.
Khi bọn họ đến đỉnh núi, giọng nói của Tử Thần lại vang lên lần nữa: “Ngươi
phải nắm chặt thời gian, còn chừng mười phút thì Ác Mộng sẽ buông xuống."
"Đã biết."
Liễu Bình mang theo thiếu nữ đi lên đài chiêm tinh-- Trong thành đang cử hành
ngày hội long trọng, cho nên nơi này cực kỳ quạnh quẽ, gần như không có bóng
người.
Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn lên không trung, lẩm bẩm: “Để ta nhìn tinh tượng
xem... Có lẽ chúng ta có thể biết trước sẽ xảy ra chuyện gì”.
Không trung bị mây xám bao phủ, trông thật âm u, không nhìn thấy cái gì cả.
Lấy thực lực của Liễu Bình, tất nhiên có thể xuyên thấu qua không trung, nhìn
thấy thân thể khổng lồ thiên ngoại kia.
Nhưng sức mạnh trên người thiếu nữ còn chưa thức tỉnh, lúc này cũng không
nhìn thấy cái gì.
Liễu Bình liếc nhìn thiếu nữ một cái, lại quan sát thành thị đèn đuốc huy hoàng
dưới núi mấy phút, trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ.
Ở trước mặt Ác Mộng, thần linh cũng không thể may mắn thoát khỏi.
Hắn lại phải nghĩ ra cách cứu vớt thiếu nữ trước mắt.
Rốt cục có biện pháp nào cứu được nàng? Tình báo quá ít.
Hắn chỉ biết vào hai ngàn năm sau, nơi này trở thành một mảnh phế tích không
ai nguyện ý đặt chân.
Các chúa tể Ác Mộng lấy thế giới này làm chiến trường, các bên đưa nhân thủ
vào để tiến hành chiến tranh.
Nhưng mà trước khi hủy diệt bắt đầu-- Rốt cục có bao nhiêu chúa tể Ác Mộng
tới? Và có bao nhiêu tên nấp trong bóng tối? Cho dù hỏi Nữ Tử Thần thì nàng
ta cũng không biết đáp án chính xác, bởi vì nàng ta đang ở trong cục, hoàn toàn
không biết kế hoạch của Ác Mộng.
"Thời gian sắp tới rồi, chúng ta chỉ có cơ hội lần này -- mau nghĩ cách, người
phải giúp nàng sống sót."
Tử Thần lên tiếng.
"Đang suy nghĩ."
ễ
Liễu Bình nói.
Hắn híp mắt, trong lòng hiện lên một rồi lại một ý niệm.
Thiếu nữ tên là Jenny quay đầu nhìn lại hắn, nhẹ nhàng nói: “Johan, không biết
vì sao, trong lòng ta có chút buồn phiền hốt hoảng."
Liễu Bình lẳng lặng nhìn dao động hỗn loạn dâng lên quanh người nàng, trong
lòng biết nàng đang đứng trước đêm thức tỉnh, có dự cảm vượt qua người
thường đối với tử vong.
"Nghe này, triệu chứng bệnh này của ngươi hơi giống với thức đêm nhiều, trái
tim không gánh chịu nổi, phải nghỉ ngơi nhiều, uống nhiều nước, phải tĩnh
dưỡng, nếu cảm giác khó chịu tăng thêm thì phải lập tức đi tìm y thuật sư."
Liễu Bình nghiêm túc dặn dò.
"Thức đêm... A, cũng đúng, nhưng tầng mây hôm nay quá dày, không nhìn thấy
ngôi sao nào trên bầu trời cả, chúng ta đi uổng công một chuyến rồi."
Jenny mất mát nói.
"Cũng không xem như uổng công, mau xem!"
Liễu Bình duỗi tay chỉ lên không trung.- - Phát động “Đặc hiệu sư"
! Thiếu nữ ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy tầng mây trên không trung dần dần tản
ra.
Một rồi lại một ngôi sao sáng ngời xuất hiện trong tầm nhìn, hội tụ thành ngân
hà chi chít lộng lẫy, tỏa ra quang huy bắt mắt.
"Jenny, người xem trật tự quần tinh tử vong sắp hàng kìa, nó nhắc nhở chúng ta
phải tìm một nơi ẩn nấp, lẳng lặng chờ đợi thần dụ mới."
Liễu Bình chỉ vào một mảnh sao trời trên bầu trời và nói.
Thiếu nữ nhìn vài lần, kinh ngạc nói: “Thật sự như thể ––rất ít nhìn thấy thần dụ
rõ ràng như vậy."
"Đúng vậy."
Liễu Bình đồng ý mà nói.
Sau khi có được ký ức của đối phương, hắn đã hiểu biết không ít đối với chiêm
tinh pháp của thế giới này.
Mấy thứ này gần như tương thông với tri thức chiêm tinh của các thế giới khác.
Liễu Bình thoáng suy nghĩ là biết nên bày biện thần dụ tương ứng ra như thế
nào.
"Làm tuyệt lắm, như vậy nàng sẽ không phản kháng và giãy giụa, hiệu suất
hành động của ngươi có thể càng cao."
Nữ Tử Thần tán thưởng.
"Còn mấy phút nữa?"
Liễu Bình thầm hỏi.
Á ố ẫ
"Năm phút sau Ác Mộng sẽ buông xuống -- người phải nhanh chóng dẫn nàng
đi tị nạn, nhất định phải tìm được nơi an toàn nhất, nếu không nàng vừa chết thì
linh hồn của ta cũng theo đó mà tiêu tán, tất cả đều kết thúc."
Nữ Tử Thần dặn dò.
Liễu Bình khởi động motor phi hành, nói với thiếu nữ: “Đi, ta biết một chỗ, nó
cực kỳ bí mật."
"A? Là nơi nào?"
Thiếu nữ hỏi.
"Tới thì biết."
Liễu Bình thần bí nói.
"Trong lòng ta thật bất an, ngươi nói cho ta biết đi."
Jenny lo lắng sốt ruột mà nói.
"Một căn cứ bí mật -- ta lén tìm một nơi, ban đầu là chuẩn bị sử dụng vào sinh
nhật sang năm của người, nhưng hiện tại thần linh có lệnh, ta mang người đi
xem trước."
Liễu Bình nói.
Căn cứ bí mật? Bắt đầu sử dụng vào sinh nhật của ta–– căn cứ bí mật? Jenny lập
tức bị hấp dẫn.
"Được thôi, xem dáng vẻ định liệu trước của ngươi –– lần này nghe người vậy."
Thiếu nữ cười hì hì rồi nhảy lên motor.
Oanh –– Liễu Bình hung hăng đạp chân ga, motor phi hành lập tức xông lên bầu
trời đêm.
Lúc này không trung đã hóa thành ngân hà.
Trên mặt đất đầy ánh đèn xán lạn và đám người náo nhiệt.
Tất cả đều không để lại dấu hiệu.
Chỉ có một motor phi hành lấy tốc độ cực nhanh bay tới dãy núi bên ngoài
thành thị.
Cuồng phong gào thét bên tai.
Liễu Bình tăng tốc độ lên tới cực hạn, thậm chí vận dụng pháp quyết phi hành
bao bọc lấy toàn bộ motor, làm tốc độ của nó càng nhanh thêm vài phần.
-- Lấy tu vi Quy Nguyên Cảnh của hắn thì đừng nói là một chiếc motor phi
hành, cho dù mang theo cả thành thị phi hành cũng không phải vấn đề! Cuối
cùng.
Bọn họ đến được sau lưng mảnh núi non kia, tạm thời dừng lại ở một vách đá
hẻo lánh bên trong hẻm núi.
"Còn một phút."
Tử Thần nói.
ễ ế
Liễu Bình nhìn quanh trái phải, lập tức tìm được doanh địa kia -- Doanh địa tiếp
viện bí mật số 3011! Vào hai ngàn năm sau, nơi này vẫn không bị hủy diệt,
thậm chí chờ tới thời khắc kia của hắn.
Lúc tiến vào huyệt động ẩn nấp này hắn đã nhìn kỹ, toàn bộ huyệt động chỉ có
dấu vết đào bới, không tràn ngập vách ngã cột xiêu và hài cốt đầy đất giống như
thành thị.
Ở thời đại Ác Mộng buông xuống-- Cho dù mọi người đều gặp phải tai nạn,
nhưng chắc chắn nơi này là an toàn!
"Tới rồi sao? Căn cứ bí mật mà người nói kia?"
Jenny hứng thú bừng bừng mà hỏi.
"Tới rồi, không sai, chính là nơi này."
Liễu Bình nói.
Hắn để motor vẫn duy trì lơ lửng trên không, nhẹ nhàng nhảy dựng về phía
trước, lập tức dừng lại trên núi đá nghiêng nghiêng.
Nơi này có một khối đá nhô lên.
Nó chính là chốt mở mở ra doanh địa tiếp viện bí mật số 3011! Liễu Bình ấn tay
lên đó, nhẹ nhàng bẻ một cái -- Tảng đá không động đậy.
Liễu Bình hơi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Giọng nói của Đại Địa chi Mẫu bỗng vang lên: “Xong rồi... Liễu Bình, nơi này
là đá núi và bùn đất thật sự, cũng không che giấu doanh địa nào cả!"
"Câm miệng, đừng đánh gãy suy nghĩ của hắn."
Thượng đế bỗng lên tiếng.
"Sao lại thế này?"
Nữ Tử Thần kinh ngạc hỏi.
"Ngươi đừng nói thêm cái gì, lúc này an tĩnh một chút, để hắn tự suy nghĩ cho
kỹ."
Thượng để vội vã nói.
Hai nữ thần nghe giọng điệu sốt ruột kia của thượng đế thì tạm thời duy trì trầm
mặc.- - Trên toàn bộ vách núi là một mảnh yên tĩnh.
Danh Sách Chương: