Phía trước.
Mặt đất ầm ầm ầm chấn động không thôi.
Một thân thể khổng lồ hoàn toàn cấu thành từ băng tuyết thò đầu ra từ nền tuyết.
Chỉ có cái đầu đã cao hơn ba mươi mét.
Libertas lắp bắp kinh hãi, vội vàng ẩn nút bắn trên ống phóng hỏa tiễn.
Hướng -- Đạn hỏa tiễn kéo theo cái đuôi thật dài bay qua, đánh vào mặt quái
vật, trong tiếng nổ mạnh vang dội, nó tỏa ra một cụm khói đen.
Gió thổi qua.
Chỉ thấy trên mặt quái vật chỉ rớt một khối băng giáp nho nhỏ.
Thì ra toàn thân nó được bọc một tầng băng giáp thật dày, dưới băng giáp mới
là da thịt của nó.
"Giáp dày như vậy, hoàn toàn không làm nó bị thương được."
Libertas thất thần nói.
Hắn ta quay đầu lại nhìn Liễu Bình.
Liễu Bình nhún nhún vai, tỏ vẻ hắn căn bản không có cách nào.
"Được thôi, xem ra phải dùm hết toàn lực."
Libertas lẩm bẩm, thân thể bỗng hóa thành một tàn ảnh, phóng về hướng quái
vật bằng sương khổng lồ kia.
Ầm ầm ầm -- Thân thể khổng lồ của quái vật chậm rãi dâng lên từ dưới nền đất.
Libertas cũng không để ý, lập tức đáp xuống cánh tay quái vật, tiếp tục phóng
lên đầu quái vật.
Quái vật vươn một tay khác ra đánh hắn -- “Cút!"
Libertas quát một tiếng, nòng súng trong tay bắn một phát vào bàn tay khổng lồ
kia.
Bàn tay của quái vật khổng lồ lập tức giơ về phía sau.
–– Đánh lui! Quái vật điên cuồng hét lên, phát ra từng thuật pháp băng sương,
đánh về hướng Libertas.
Libertas lại như biết trước, hăng hái xuyên qua vô số rừng mưa băng sương,
lướt qua giáp phiến băng sương dài đăng đắng rồi bỗng chui vào miệng quái
vật.
Quái vật lập tức muốn khép miệng lại, trực tiếp cắn hắn ta.
"Trước nay chỉ có ta ăn kem, không bao giờ có kem ăn ta!"
Libertas giận dữ hét.
ắ ắ
Hắn ta giơ súng lên, bắn một phát vào hàm trên của quái vật.
Đánh lui! Hàm răng nhọn đang hạ xuống của con quái vật bỗng dừng lại, miệng
chậm rãi mở ra lần nữa.
Nhân cơ hội này, Libertas nhắm ống phóng hỏa tiễn ngay vào cổ họng quái vật.
"Xem ta làm một cây kem nổ này."
Hắn ta vừa nói, vừa bóp cò súng.
Oanh –– Oanh -- Ầm ầm ầm rầm rầm! !! Từng viên đạn hỏa tiễn bay ra, từ cổ
họng quái vật lao vào trong bụng.
Thân thể quái vật liên tục truyền đến tiếng nổ vang không dứt.
Nó phát ra một tiếng gào rống chấn động thiên địa, sau đó ầm ầm ngã xuống
mặt đất.
"Tiểu tử này... Có vẻ đã trưởng thành không tồi."
Liễu Bình đứng ở nơi xa, nói với giọng điệu rất thưởng thức.
Bông tuyết không ngừng bay xuống, bỗng ngưng tụ thành một hàng chữ nhỏ
trước mặt hắn: “Dựa theo nguyện vọng của ngươi, ngươi sẽ mặc chiến giáp,
chiến đấu với kẻ địch muốn chung kết tất cả vì vạn vật chúng sinh, lấy đó làm
Nhân, được đến Quả này --"
"Núi sông mặt đất, vạn vật sao trời, tất cả chúng sinh đều là giáp y của ngươi."
"Cuộc chiến hiện giờ đã kết thúc."
"Khen thưởng:"
"Mảnh chiến giáp đầu tiên của ngươi hấp thu thuộc tính tương ứng - >"
"Linh hoạt."
Hư không hắc ám.
Từng mảnh tinh vân hoa mỹ bắt đầu biến hóa sắc thái, dần dần hóa thành một
màu tím đậm ám trầm.
Tất cả rơi vào khô héo, tử vong, vĩnh tịch.
Trong một mảnh tĩnh lặng, giọng nói đèn nén khí tức bạo ngược vô tận vang
lên: “Không nơi này..."
"Nơi nào cũng không có, thậm chí không có ở hiện thực."
Giọng nói đó dừng lại.
Vô số tinh vân hội tụ lại từ bốn phương tám hướng, ngưng tụ thành một tồn tại
khổng lồ, không ngừng mấp máy, mang đầy các gương mặt.
"Thật vất vả mới đi dọc theo tuyến thời không tìm được hắn, nếu có thể bắt lấy
hắn “Giết hắn!”.
"Tất cả mọi thứ ở tương lai đều sẽ kết thúc!"
ể ồ ố
Hàng tỉ sao trời hòa hợp thành một thể tại đây, điên cuồng hiện hóa ra vô số
những sức mạnh Dũng Hiện không thể đếm hết, không ngừng xoay quanh thân
thể nó.
Thân thể nó dần dần thu nhỏ lại, hóa thành kích cỡ một nhân loại bình thường.
Hình như có chút không thích ứng -- Nó bắt đầu thử dùng bước chân nhân loại
chậm rãi đi lại.
"Hình như hắn mới trở thành Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, hơn nữa không ở
nơi nào cả, như vậy..."
"Nhất định hắn sẽ đi đến Mộng Cảnh!"
Giọng nói vừa dứt.
Hư không lại hóa thành hắc ám vắng lặng, rốt cuộc không nhìn thấy bóng dáng
nào tồn tại nữa.
Bông tuyết phất phới ở giữa không trung, cấu thành từng hàng chữ nhỏ: “Linh
hoạt: Chiến giáp của ngươi có xác suất nhất định tránh đi bất cứ loại hình công
kích nào."
"Xin hãy tiếp tục đi tới, đến thành phố Băng Sương."
Tất cả bông tuyết đình trệ bất động ở giữa không trung, cho nên nhắc nhở phù
sau đó cũng chưa xuất hiện.
"Thượng đế, đây là tình huống gì thế này?"
Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.
"Thẳng thắn mà nói, Mộng Cảnh là nơi dựng dục tất cả Sinh Mệnh Thể Thế
Giới Loại, người cảm thấy thứ gì có thể ảnh hưởng nó vận hành?"
Thượng để nói với giọng điệu thật cẩn thận.
Liễu Bình im lặng một giây.
Không nghi ngờ gì nữa, có thể làm ra chuyện này chỉ có tồn tại vượt qua tất cả
Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại.
–– Là thứ tà dị kia! Gió tuyết đột nhiên lay động, điên cuồng vọt tới, lại cấu
thành từng hàng chữ nhỏ hoàn toàn mới: “Mục tiêu ngươi muốn chiến thắng đã
tiến vào Mộng Cảnh."
"Mộng Cảnh là nơi tất cả chúng sinh ảo tưởng, bẩm sinh đã đứng ở phe ngươi,
xin hãy nghĩ cách tạm thời vây khốn nó để người hoàn thành rèn đúc chiến
giáp."
–– Ngươi có thể dung nhập sức mạnh của mình vào Mộng Cảnh."
"Nó tới!"
Tất cả bông tuyết lập tức rơi rụng.
Hư không mở ra.
Một hắc ảnh hình người lặng lẽ xuất hiện, đứng ở đối diện Liễu Bình.
ố ể ố
"Trốn? Ngươi có thể chạy trốn tới nơi nào nữa đây?"
Hắc ảnh hình người nói, ngoại hình không ngừng biến hóa, rất nhanh đã hóa
thành một nữ tử tư dung tuyệt sắc.
Giọng nói của ả không ngừng biến hóa, từ bén nhọn đến khàn khàn, lại từ khàn
khàn đến nhu hòa, nhanh chóng điều chỉnh thành giọng nữ êm tai: “Ta thấy
được vận mệnh của ngươi, Liễu Bình, người đang tránh né loại sinh linh tên là
nữ tính này, có đúng không?"
"Thật ra ngươi không cần biến thành dáng vẻ nữ nhân, bởi vì ta sẽ không yêu
ngươi."
Liễu Bình thở dài và nói.
"Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, ngươi lại nói ra những lời không liên
quan đến đau khổ như vậy, quả nhiên chúng sinh và thậm chí thế giới đều là rác
rưởi, sớm nên bị hoàn toàn đào thải."
Nữ nhân lạnh lùng mà nói.
Liễu Bình đưa bàn tay ra sau lưng, nhẹ nhàng điểm một cái vào hư vô.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi phát động Đặc
Hiệu Sư, dung hợp thành một thể với Mộng Cảnh, bắt đầu kiến tạo một Mộng
Cảnh giả hoàn chỉnh."
"Thành công!"
"Đối phương sẽ khởi xướng công kích, xin hãy lập tức rút đi!"
Liễu Bình lui về phía sau một bước.
Để lại nơi đó một hắn hoàn chỉnh, thậm chí còn có một thế giới Mộng Cảnh
hoàn chỉnh.- - Nữ nhân trơi vào trong đó mà không tự biết.
Chỉ thấy nữ tử này cười cười, từ từ đi đến chỗ Liễu Bình giả.
"Kỷ nguyên mới sắp ra đời, ngươi có thể ngăn cản ta lâu như vậy vì chúng sinh,
đã coi như không tồi, hiện tại, ngươi có thể được mai táng trong bụi bặm lịch sử
thời đại quá khứ."
Tay nữ tử bỗng hóa thành một khối thịt mọc đầy đồng tử dựng thẳng, thả ra
trăm ngàn xạ tuyến màu tím đen, lập tức quét Liễu Bình thành sưong máu.
Những khối thịt đó lại hóa thành cánh tay nữ tử lần nữa.
"Hắn đã chết..."
"Rất tốt, hiện tại phải nghĩ biện pháp đúc một bộ chiến giáp, dùng để ngăn cản
'Cô mệnh"
của hắn vào thời điểm quyết chiến."
Nữ tử trầm tư một lát, sau đó thấp giọng mà nói: “Phải thu thập tất cả Địa' của
các thế giới trước, vậy giết sạch tất cả Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nữ tính
đi."
Ả đi vào hư vô, sau đó dần dần biến mất.
ắ
Cùng thời khắc đó.
Liễu Bình đứng ở Mộng Cảnh chân chính, lẳng lặng chờ đợi.
Danh Sách Chương: