Gấu trúc kể tới đây thì không nói tiếp nữa, chỉ nhìn Liễu Bình.
Liễu Bình tạm dừng một giây, cười rộ lên và hỏi: “Ngươi muốn ta cứu ngươi?"
Người này đã rất mạnh.
Lúc trước nếu không phải có được bộ thẻ bài kia, hắn căn bản không thể phong
ấn nó.
Không ngờ khi nó đối mặt với tồn tại khủng bố kia, còn chưa biết đã xảy ra cái
gì mà đã bị tách rời rồi phong ấn.
Gấu trúc nói: “Trong truyền thuyết chỉ có người trả lời ba vấn đề này mới nắm
giữ pháp môn giải phóng chúng ta."
Liễu Bình và Andrea nhìn nhau.
Andrea khẽ gật đầu.
Đúng vậy.
Bọn họ tiến vào thế giới vốn là muốn thu người đi đối phó tà ma.
Liễu Bình lại giải trừ ba vấn đề kia, đã biết được đáp án -- Tất cả tồn tại cường
đại bị cầm tù ở Vĩnh Dạ và Luyện Ngục đều là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể,
chỉ cần nghĩ cách trọng cấu chúng là có thể giúp chúng sống lại, có được lòng
trung thành của chúng.
Đây là bí mật chân chính của “Thế Giới Diệt Vong Tam Trọng Tấu"
!
"Ta có thể giải cứu ngươi, tiền đề là người làm việc cho ta."
Liễu Bình nói.
"Không thành vấn đề, còn không phải là chết sao, để ta bao hết."
Gấu trúc vỗ ngực mà nói.
Nó cứ như nhớ lại cái gì, nghiêm túc nói: “Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, tử
vong là một loại trừng phạt đơn giản, ở thế giới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ, những
tù nhân cường đại chân chính đó có sức mạnh vượt xa cả tử vong, chưa chắc ta
ứng phó được đâu."
"Đã biết."
Liễu Bình nói.
Lúc này, toàn bộ quảng trường bắt đầu chấn động.
Mặt đất vỡ ra, hiện ra cảnh tượng khủng bố phía dưới.- - Đó là một huyết trì có
vô số tay chân cụt nổi lơ lửng.
ế ắ
Trong huyết trì có một cây gây thật dài đứng sừng sững, trên đó có cắm một cái
đầu thật lón.
Nó nhìn có hơi giống dã thú nào đó, trên đỉnh đầu có một trường giác điện
quang lượn lờ, da nó màu xanh biển, như ngựa mà không phải ngựa, như rồng
mà chẳng phải rồng.
"Một con rồng... Làm không tồi, giết chết người hầu mạnh nhất của ta --"
Cái đầu chưa nói xong một câu thì trên trường giác bỗng thả ra một ánh lôi
điện, lập tức bổ về phía Andrea.
Liễu Bình duỗi tay kéo lấy Andrea.
Andrea lập tức bị hắn che chở ở phía sau.
Lôi quang lập tức bổ trúng Liễu Bình.
Gấu trúc bên hông hắn lập tức trọn trắng mắt, cả người điên cuồng run rẩy.
"Ta nói này... Có thể trốn thì vẫn nên... Trốn một chút...
"
Gấu trúc đứt quãng cất tiếng nói.
"Xin lỗi."
Liễu Bình duỗi tay ấn vào hư không, triệu hồi ra quyển sách Huyết Hồn.
Andrea vội vàng nói: “Đừng triệu hoán bộ xương khô kia nữa, trừ làm hỏng
việc ra thì không có chút tác dụng nào."
"Hiện tại ta có thể triệu hoán anh linh càng mạnh!"
Liễu Bình nói.
Triệu hoán! Oanh –– Một hồng quang bay tới từ hư không, hoàn toàn đi vào
sách thẻ, phát ra tiếng chấn động.
Hư không mở ra.
Một bộ xương khô huyết sắc nhảy ra.
Andrea cắn răng nói: “Tại sao vẫn là ngươi?"
"Ta? Ta cái gì? Ngươi là ai?"
Bộ xương khô huyết sắc cảm thấy kỳ quái mà hỏi.
Andrea dừng động tác trên tay lại, cẩn thận quan sát, lại thấy bộ xương này quả
nhiên không giống bộ vừa rồi.
Nó khiêng một thanh cự kiếm, cả người tỏa ra kiếm ý lạnh lẽo.
Lại một đạo lôi điện bay lên từ huyết trì phía dưới.
Bộ xương khô huyết sắc vung mạnh cự kiếm, chém lôi điện thành vạn tia sáng
rồi mất đi trong bóng tối.
"Đây không phải tên vừa rồi-- Lên đi, đi đối phó cái đầu kia."
ễ
Liễu Bình nói.
Thân thể bộ xương khô huyết sắc chợt lóe, phóng về hướng huyết trì phía dưới.
Tùng điện quang tỏa ra từ cái đầu kia, liên tục đánh vào trên người nó.
"Huyết quang -- liền trảm!"
Bộ xương khô khẽ quát một tiếng, chém ra vô số huyết quang ngăn trở lôi điện
ngay trên không trung.
Nhưng uy lực của lôi điện quá cường đại.
Bộ xương khô bị đánh không ngừng lui về phía sau, trên người cũng xuất hiện
từng vết rạn.
Andrea thấy thế thì lập tức niệm tụng một đoạn chú ngữ tối nghĩa khó phân biệt
ngay bên cạnh.
Liễu Bình biết nàng đang nghĩ cách phụ trợ chiến đấu, vì thế tiến lên một bước,
tay chém ra từng ánh sáng thần thánh.
Thuật chữa trị! Thánh quang không ngừng bắn vào trên bộ xương khô.
Tinh thần bộ xương khí huyết sắc rung lên, chống chọi với từng lôi quang, nâng
cụ kiểm lên đỉnh đầu, toàn lực bổ xuống bên dưới.
Chỉ thấy một bóng kiếm huyết sắc thật lớn xuyên thấu qua lối điện, lập tức
chém bay chiếc sừng nhọn trên cái đầu kia.
Cái đầu chấn động, quát lên: “Thế giới Lôi Ngục, tới!"
Chỉ một thoáng.
Một thế giới cấp tốc xuyên đến từ nơi cực xa, hóa thành nhà giam lôi điện thật
lớn, tỏa ra khí tức hủy diệt vô tận.
Dưới sự trùng kích của luồng khí tức này, toàn bộ đại sảnh ầm ầm tan nát.
Gấu trúc biến sắc nói: “Không được, lôi điện này –– quá mạnh! Chỉ sợ ta chịu
không nổi!"
Liễu Bình liếc nhìn nhà giam lôi điện kia một cái.
-- Đây tuyệt đối không phải lôi điện bình thường, mà là sức mạnh không thể
tưởng tượng nào đó có uy lực tuyệt luân, chỉ là lấy lôi điện làm vật dẫn để
phóng ra.
Không thể gắng gượng chịu đòn được! Hắn quát: “Bộ xương khô, trốn!”.
Bộ xương khô dùng đôi tay nắm lấy cự kiếm, bất đắc dĩ nói: “Trốn không
thoát."
Nhà giam lôi điện xoay tròn tới, mép nhà giam đã quét trúng thân thể bộ xương
khô.
Liễu Bình liên tục thả ra thánh quang trị liệu.
Nhưng vô dụng.
Thân thể bộ xương khô huyết sắc ầm ầm vỡ vụn.
ắ ố ế ễ ỗ
Vào thời khắc cuối cùng, nó vứt cự kiếm trong tay cho Liễu Bình, nói xin lỗi:
“Ta phải về Huyết Hải, để binh khí lại cho ngươi."
Nhà giam lôi điện lại lao về hướng Liễu Bình và Andrea.
Liễu Bình nắm lấy cự kiếm, chỉ thẳng vào cái đầu kia.
Kế sách hiện giờ chỉ có thể liều mạng.
Ong! Trường kiếm kêu to lên.
Cái đầu kia cười điên cuồng và nói: “Các ngươi xong rồi, hiện tại hối hận cũng
không có tác dụng gì, xem ta --"
Trong chớp nhoáng.
Andrea đột nhiên quát lên: “Ta chính là Long Linh: Andrea!"
Cái đầu kia khinh thường nói: “Mặc kệ ngươi là ai, đi chết đi!"
Lời còn chưa dứt.
Nhà giam lôi điện lập tức cứng đờ ở giữa không trung, đột nhiên điên cuồng lao
ngược trở về, hung hăng đập vào huyết trì.
Oanh -- Toàn bộ huyết trì bị lôi điện đánh thành một mảnh phế tích.
"Tình huống thế nào?"
Liễu Bình lập tức hỏi.
"Chú ngữ của ta–– kẻ địch đáp lại ta thì sẽ kích phát chú ngữ, chiêu tiếp theo
chỉ có thể đánh vào chính hắn."
Andrea nói.
"Ngươi nói ra làm gì, truyền âm cho ta không phải được rồi sao."
Liễu Bình biến sắc mà nói.
Trong lớp sương máu phía dưới.
Giọng nói của cái đầu kia lại vang lên lần nữa: “Thì ra là thế, chỉ cần ta đáp lại
thì phải công kích chính mình đúng không?"
Lại một nhà giam lôi điện không ngừng xoay tròn xuất hiện.
"Đúng vậy, chính là như vậy, có ý kiến gì không?"
Andrea nói.
Cái đầu kia không hề đáp lại.
Nhà giam lôi điện lại động! Nó lấy tốc độ cực nhanh bay về phía Liễu Bình và
Andrea, sau đó lại bay ng
Danh Sách Chương: