Liễu Bình nhìn tới, trên gương mặt xuất hiện sự mừng rỡ, vội vã nhặt bàn tay
lên, ôm chặt vào trong ngực.
Giọng nói kia lại truyền ra từ trong cửa: "Đi đi, tiếp tục cướp lấy mọi thứ cho ta,
khi ngươi hiến tế mọi thứ từ trên Thần trụ đó cho ta, ta sẽ suy xét việc trả lại cái
đầu cho ngươi."
Liễu Bình liên tục gật, ánh mắt vẫn không rời khỏi bàn tay, kích động tới mức
run rẩy, còn liên tục lẩm bẩm: "Quá tốt... quá tốt rồi..."
Ngay cả xưng hô đối phương như thế nào, mình cũng không biết.
Đại nhân? Các hạ? Hay là cái gì khác? Nếu như nói nhầm, thân phận của bản
thân sẽ bị lộ tẩy.
Còn không bằng duy trì loại phản ứng này.
"Hừ, đúng là một con chó cỏ chưa trải sự đời, thế nhưng niềm khát vọng đối với
lực lượng của người làm ta rất ưa thích... đi đi, trở về đi!"
Giọng nói kia nói.
Mà hắn ta vừa nói xong.
Cảnh tượng xung quanh dần dần biến mất.
Thành phố dưới đất.
Trong đại sảnh điều khiển thành phố.
Liễu Bình xuất hiện trong đại sảnh, cảnh tượng xung quanh vẫn y như lúc hắn
vừa rời đi, không có bất cứ thay đổi nào.
"Là ai? Kẻ nào mang ngươi đi?"
Mỹ nữ tóc đen hỏi.
Cho tới giờ phút này, Liễu Bình mới cảm thấy mình đã khôi phục quyền điều
khiển cơ thể.
Hắn nhớ lại những chuyện vừa rồi đã xảy ra một lần, lúc này mới nói: "Thủy
Thụ, ngươi là người tới từ thế giới Kỳ Quỷ, người đã từng nghe nói về một
trang viên nào hay chưa?".
"Trang viên? Trang viên nào?"
Giọng điệu của mỹ nữ tóc đen bỗng cất cao lên.
"Chính là một trang viên có Người giữ cửa, bên trong thì có rất nhiều thi thể
đang quỳ, còn có một chủ nhân điên cuồng."
Liễu Bình lựa lời nói.
ẫ
Vẻ mặt mỹ nữ tóc đen hiện lên một cảm giác sợ hãi cực độ, đờ đẫn nói:
"Không..."
"Ngươi biết trang viên kia?"
Liễu Bình hỏi.
"Biết được chút ít, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, trang viên đó là một nơi
trong truyền thuyết, những kẻ đi ra từ nơi đó, đều là nô lệ của trang viên đó."
Thủy Thụ nói.
"Chủ nhân của trang viên kia là ai?"
Liễu Bình lại hỏi.
"Đừng hỏi nữa, nếu như ta biết, như vậy ta cũng đã là nô lệ của trang viên đó
rồi."
Thủy Thụ nói.
Liễu Bình cảm thấy hơi bực bội.
Mình thật vất vả mới có thể đạt được lực lượng của Người cầm dù từ bàn tay
của gã, kết quả lại không nghĩ tới nó còn bị người khác điều khiển.
Người cầm dù đã chết hay chưa? Nếu như không chết, đã sớm trở lại.
Chờ đã... Liễu Bình bỗng nhiên lặng đi một giây.
Mình có rất nhiều ký ức của Người cầm dù, thế nhưng lại không nhớ rõ những
chuyện đã diễn ra trong, trang viên kia.
Thậm chí ngay cả cô gái mặc áo choàng bị giết chết kia, mình cũng không có
bất cứ ấn tượng nào cả.
Liễu Bình bước đi thong thả trong đại sảnh, một lúc lâu sau mới chậm rãi ngừng
bước.
Người cầm dù đã loại bỏ phần ký ức này! Tại sao nó lại phải làm như vậy? Tại
sao nó muốn loại bỏ toàn bộ ký ức có liên quan tới trang viên?
"Đây chính là phương pháp thoát thân của ngươi? Hay là người đã chết thật
rồi?"
Liễu Bình thở dài.
Nếu như Người cầm dù đã chết mất, như vậy thì không cần suy nghĩ nữa, mình
kế thừa mọi thứ của nó, thu được lực lượng khổng lồ đồng thời cũng bị trói
buộc.
Nếu như nó không chết, đây chỉ là phương pháp thoát thân... Hình như mình
cũng không có bất cứ cách nào tìm ra nó.
Nó đã thành công thoát khỏi trói buộc từ trang viên kia, rời khỏi trường tranh
đấu này.
Nếu là như vậy, mình thật phải khen nó một tiếng thông minh! Liễu Bình suy tư
một lát.
ổ ể ắ
Hai bàn tay màu đen trôi nổi bên cạnh thân thể của hắn.
Một bàn tay trong đó cầm một chiếc dù đen, bao phủ hắn lại, bao phủ hắn vào
trong một mảnh bóng đêm.
Đây cũng là năng lực của Người Báo Tang.
Liễu Bình đang định trải nghiệm năng lực này, trước mắt lại có từng hàng chữ
nhỏ xuất hiện:
[Chúc mừng.]
[Tại năm 1373, thế giới chân thật, đêm trước ngày tận thế, người đã làm cho
lượng lớn chúng sinh chuyển sinh, điều này làm cho Địa pháp tắc kích hoạt lên,
cũng làm cho lực lượng của nó tăng mạnh hơn Tam Thánh Trụ còn lại.]
[Khi thời gian đi tới năm 2007, Địa pháp tắc đã thăng cấp.]
[Ngươi sẽ thu hoạch được lực lượng khi Địa Thánh Trụ thăng cấp.]
Trong hư không, một tấm thẻ bài rơi xuống.
Trên thẻ bài có vẽ một mảnh khu vực nghĩa trang hoang vu, không có sức sống,
cũng không có bất cứ phong cảnh nào cả.
[Thẻ bài: Địa chi Táng Tàng.]
[Năng lực: Mai táng mọi thứ.]
[Đây là lực lượng căn bản của Địa pháp tắc, vượt xa vô số lực lượng Kỳ Quỷ,
bởi vậy mới đạt được thanh danh Thánh trụ.]
Liễu Bình nắm chặt thẻ bài, trầm ngâm một lát, ném nó ra ngoài.
Bụp! Thẻ bài vang nhẹ.
Trong khoảnh khắc, Liễu Bình phát hiện mình tiến vào vùng đất hoang vu kia.
Phía trước là một mảnh mộ địa.
Hắn bước về phía mộ địa, nhỏ giọng nói: "Tại sao cảnh tượng này lại quen
thuộc như vậy... chắc hẳn ta đã thấy cảnh tượng này ở một nơi nào đó rồi..."
Từng chiếc quan tài bị chôn dưới đất, bị cát đất qua loa chôn giấu, vẫn còn có
thể trông thấy hình dáng.
Liễu Bình ngồi xổm xuống, đặt tay lên một bộ quan tài.
Bỗng nhiên... Một hình ảnh xuất hiện trong đầu hắn: Đó là một bộ áo giáp toàn
thân màu đen, yên lặng nằm trong quan tài.
Bởi vì bị chôn cất tại nơi đây, cho nên bộ giáp này đã mất đi toàn bộ lực lượng,
chỉ có thể yên lặng ngủ say ở nơi này.
Đây cũng là lực lượng mai táng! Liễu Bình im lặng vài giây.
Đây là loại giáp nào? Là ai đã mai táng nó tại nơi đây? Nếu như lực lượng Địa
pháp tắc có thể mai táng mọi thứ, như vậy mình cũng có thể giải quyết vấn đề
trên người rồi.
Hắn suy tư một lát.
ầ ầ ấ ố ấ
Hai bàn tay dần dần xuất hiện từ trong hư không, rơi xuống mặt đất, cũng đào ra
một cái hố sâu.
"Được rồi, các ngươi hãy mai táng tại nơi đây đi."
Liễu Bình nói.
Hắn tiện tay vung lên, bùn đất lấp kín hố sâu, mai táng hai bàn tay tại nơi này.
Khi bụi đất đều đã lắng xuống, trên mặt đất lại có một bộ quan tài hoàn toàn
mới xuất hiện.
Đôi tay của Người cầm dù đã bị mai táng tại nơi đây.
Tùng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện, hiện lên trước mắt Liễu Bình:
[Pháp tắc Kỳ Quỷ thứ cấp: Báo Tang]
[Pháp tắc Kỳ Quỷ sơ cấp: Hữu Vô.]
[Pháp tắc Kỳ Quỷ vương cấp: Lồng giam trang viên]
[Ba loại lực lượng pháp tắc đều bị mai táng tại nơi đây, sẽ không còn bất cứ cơ
hội kích hoạt nào nữa.]
Liễu Bình quét mắt nhìn xong, tiện tay lấy quyển sách Đáy Biển ra.
"Quyển sách Đáy Biển, pháp tắc Kỳ Quỷ vương cấp là gì?"
Hắn hỏi.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên trang sách: "Pháp tắc Kỳ Quỷ là do vô số pháp
tắc 'đột sinh, thế nhưng loại đột sinh này cũng có phân cấp mạnh yếu khác
nhau.".
"Ngày xưa, người đã từng dựa theo trình độ 'đột sinh' mà chia thành các cấp độ:
sơ, thứ, cao, liệt, vương, thánh."
Liễu Bình đưa mắt nhìn về phía chiếc quan tài màu đen kia.
"Mặc dù thoát khỏi loại trói buộc kia... thế nhưng ta cũng đã mất đi hai loại lực
lượng Kỳ quỷ, vẫn hơi tiếc nuối..."
Hắn lẩm bẩm.
Danh Sách Chương: