Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên kia.
Hư không hắc ám.
Hai ánh lưu quang chợt lóe qua rồi dừng lại trên một tinh cầu nhỏ hoang vu.
Tinh cầu này thật nhỏ bé, chỉ có một mảnh sa mạc, một hồ nước và một kiến
trúc có tạo hình cổ xưa.
Liễu Bình ôm nữ anh, cùng Samantha đứng trước kiến trúc kia.
"Nơi này là sở trọng tài sự vật Kỳ Quỷ, phụ trách điều giải tranh chấp giữa các
Kỳ Quỷ Giả, đã thật lâu không bắt đầu dùng."
Samantha nói.
"Vì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Bởi vì nếu giữa các Kỳ Quỷ Giả có tranh chấp thì thường rất nhanh sẽ phân ra
sinh tử, không dùng đến nơi này."
Samantha nói.
"... Cũng có lý."
Liễu Bình nói.
Hai cánh cửa sắt từ từ mở ra.
Không nhìn thấy bất cứ kẻ nào trong đó, chỉ có một trường trụ thông thiên đứng
sừng sũng trong định viện.
Trên trường trụ có đánh dấu chi chít vô số những thế giới.
"Đây là cái gì?"
Liễu Bình cảm thấy hứng thú mà hỏi.
"Trụ đo thế giới, tiến hành sắp xếp dựa theo cấp bậc và độ mạnh yếu của văn
minh, cấp bậc càng cao thì vị trí càng cao, kéo cho đến khi lên đến đỉnh."
Samantha nói.
"Còn có thứ như vậy sao."
Liễu Bình ngồi xổm xuống trước trường trụ, rất nhanh đã tìm được thứ hắn để
ý.- - Đó là tầng thấp nhất dưới đáy của trường trụ, trên đó có đánh dấu một hàng
chữ nhỏ: “Thế giới nhân loại."
Samantha nói: “Thế giới của các ngươi vừa thoát khỏi kiếp nạn, còn rất suy yếu,
ở tầng chót nhất cũng là điều hiển nhiên."
Liễu Bình gật gật đầu và nói: “Tới được đỉnh trụ đo thế giới có chỗ tốt gì?"
ế ề ồ ấ ồ ể
Samantha nói: “Định thế giới sẽ sinh ra nhiều linh hồn nhất, là nguồn cội để
linh hồn ra đời, trừ điều này ra, nó cũng là thế giới mang tính thăm dò lớn nhất."
"Tính thăm dò?"
Liễu Bình hỏi.
"Bởi vì không ai có thể vượt qua thần trụ để thăm dò nơi phía trên thân trụ, mà
thế giới nằm cao nhất trên thân trụ có năng lực này."
Samantha nói.
"Cũng đúng"
Liễu Bình thở dài và nói: “Nằm dưới chót thần trụ quả thực là Vĩnh Dạ, mà sâu
trong Vĩnh Dạ có lẽ liên kết với Ác Mộng, thâm nhập vào đó chính là tìm chết,
chỉ có thể thăm dò lên trên."
Khi hai người nói chuyện, trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra mấy hàng chữ nhỏ:
“Chúc mừng."
"Dưới sự nỗ lực của các tùy tùng của ngươi, văn minh thế giới nhân loại đã có
dấu hiệu sống lại, sức mạnh Địa, Thủy, Hỏa, Phong đang tăng trưởng một cách
vững vàng."
"Khi văn minh phát triển đến giai đoạn nhất định, sức mạnh Tứ Thánh Trụ sẽ
thực thể hóa thành sức mạnh Kỳ Quỷ để người sử dụng."
Liễu Bình nhìn lại trụ đo thế giới.
Chỉ thấy thế giới nhân loại ở tầng chót đã nhảy lên trên một bậc, lướt qua thế
giới Thạch Nhân.
Hiện tại nằm chót chính là thế giới Thạch Nhân.
Samantha ngạc nhiên nói: “Nhanh như vậy mà các ngươi đã vượt qua văn minh
thế giới Thạch Nhân? Xem ra tiềm lực của nhân loại tương đối lớn."
Liễu Bình không nói gì.
Hắn vẫn rất yên tâm khi có thần linh ngày trước là Yana chủ trì tất cả.
Hai người lướt qua đình viện, đi vào đại sảnh bên trong.
Trong đại sảnh rỗng tuếch.
"Không có người sao?"
Liễu Bình ngạc nhiên nói.
"Là ta yêu cầu - Dù sao năng lực của mỗi một Kỳ Quỷ Giả đều là bí mật, một
khi bị người ta biết được thì sẽ mang đến nguy hiểm."
Samantha nói.
"Cảm ơn ý tốt của ngươi."
Liễu Bình cảm kích mà nói.
Đúng vậy.
ắ ề ế ể
Kỳ Quỷ là pháp tắc dũng hiện, thiên kỳ bách quái, nhiều đếm không xuể.
Nếu người khác biết năng lực đặc thù của hắn thì nhất định sẽ nhằm vào đó mà
nghĩ ra cách đối phó hắn.
Hai người đi xuyên qua đại sảnh, tiến vào một gian mật thất bên trong.
Trên đất trống trong mật thất khắc ẩn chi chít những phù văn phong ấn, chúng
phóng ra sức mạnh phong ấn nghiêm ngặt.
Ở chính giữa những phù văn đó có một người đang ngồi.
Người này có một cái đầu hoàn toàn được cấu thành từ hỏa nguyên tố, thân thể
lại là nhân loại có màu đỏ thẫm, hai tay hai chân đứt gãy, biến mất từ chỗ khớp
xương, nhìn có vẻ thần chí không rõ.
"Hắn là cao thủ Kỳ Quỷ nhất tộc Diễm Quỷ, cũng là người duy nhất tồn tại trở
về, ngươi thử xem, ta chờ người ở bên ngoài."
Samantha nói xong thì muốn lui ra ngoài.
Liễu Bình nói: “Từ từ, làm phiền người giúp ta một chút."
Hắn muốn giao nữ anh trong lòng cho Samantha, lại phát hiện nữ anh bỗng
vươn bàn tay nhỏ ra, dùng sức nắm chặt tay áo hắn.
Liễu Bình nhìn về phía nữ anh, lại thấy nàng vẫn nhắm hai mắt lại ngủ say.
"Này, rất có thể trên người tên này có sức mạnh Ác Mộng, người còn đi theo ta
thì không chừng sẽ có nguy hiểm."
Liễu Bình kiên nhẫn giải thích.
Nữ anh vẫn đang ngủ say, chẳng qua bàn tay bắt lấy tay áo Liễu Bình lại càng
dùng sức vài phần.- - Hành động này là hoàn toàn không muốn rời khỏi hắn
sao? Liễu Bình không thể làm gì khác, đành cười khổ nói: “Nữ sĩ, phía ta không
có việc gì, ngươi đi ra ngoài trước đi."
Samantha cười cười, sau đó xoay người đi ra mật thất.
Phanh.
Cửa vừa đóng lại, tay nữ anh lập tức buông lỏng ra.
Nàng trở mình trong tã lót, chu chu miệng rồi tiếp tục ngủ say.
Liễu Bình đành tiếp tục ôm nàng.
"Được rồi, hiện tại ta làm chính sự, xong rồi thì lập tức rời khỏi nơi này."
Hắn lầm bầm một câu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Diễm Quỷ.
Ánh mắt hắn lướt qua, trên đầu Diễm Quỷ lập tức nhảy ra một hàng chữ nhỏ:
“Linh hồn khô héo."
"Thuyết minh: Linh hồn tồn tại này chỉ còn lại một tia cuối cùng, sở dĩ không
hoàn toàn tử vong là vì nó đang chờ đợi một người đặc biệt tới, đồng thời kích
hoạt lần truyền tống tử vong cuối cùng."
Trong lòng Liễu Bình nhảy dụng.
ẫ ẫ ằ
Bẫy rập! Đây là một cái bẫy nhằm vào một mục tiêu đặc biệt.
Mà người đặc biệt đó lại là ai? Rất nhiều Kỳ Quỷ Giả đều từng tiếp xúc Diễm
Quỷ này, nhưng cuối cùng đều bình yên vô sự.
Như vậy....
Chẳng lẽ cái bẫy này là nhằm vào một người mới như hắn? Bỗng nhiên, Diễm
Quỷ kia bỗng mở to đôi mắt, nhìn thẳng vào Liễu Bình.
Gã lấy một giọng điệu khi thì sắc nhọn, khi thì khàn khàn để nói: “Liễu Bình, ta
để lại một lời mời thảm thiết nhất cho ngươi, cảm nhận tuyệt vọng chân chính
đi, tựa như cảm giác mà giờ phút này ta phải chịu đựng."
-- là Kẻ cầm dù!.
"Thật ra người muốn tìm ta cũng không cần phiền phức như vậy."
Liễu Bình nói.
"Nhưng ta muốn đẩy ngươi vào chỗ chết, nhất định phải thiết lập một nghi thức
phù hợp quy cách Ác Mộng, hiện tại, rốt cuộc ta có thể mang ngươi đến tử địa
Ác Mộng."
Kẻ cầm dù nói.
"Hình như chúng ta không có đại thù như vậy."
Liễu Bình nói.
Kẻ cầm dù nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Nếu không phải dây dưa chiến đấu
với người thì sao ta lại rơi vào hoàn cảnh hiện giờ... Trước khi toàn bộ thần trụ
bị hủy diệt, ta muốn nhìn thấy người chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK