Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hư không, hai hàng chữ nhỏ trôi nổi bất động.
"Thời gian còn lại."
"00: 43: 06."
Liễu Bình tùy ý rút một quyển sách khỏi kệ, chỉ thấy trên bìa có viết: “Đi hướng
thần bí: Bàn về sự kết hợp của cách đầu cơ giáp và sức mạnh Ma Pháp Trắc."
"--Hiệu ứng gia tăng cấp số nhân của sức mạnh quy tắc."
Đây là một quyển sách mới, hình như vừa được mua về.
Thật thú vị.
Tuy hắn đã hiểu được tri thức các loại văn minh trắc, nhưng chưa từng nghĩ tới
cách tận dụng kết hợp chúng lại với nhau nhằm phóng thích ra sức mạnh càng
khổng lồ.
Liễu Bình ngồi xuống, lật sách mà xem ngon lành.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Bỗng nhiên.
Trong hư không có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lóe lóe.
"Thời gian còn lại."
"00: 10: 00."
"Thế giới của vật thể không rõ K đã trùng khớp với thế giới trước mắt."
Liễu Bình buông sách xuống, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện từng ánh lửa trôi nổi, mà trên mặt đất dần dần
xuất hiện một vài sinh vật chưa bao giờ gặp qua.
Chúng có giáp xác trầm trọng, đâu đâu trên người cũng là vảy, dùng sáu chân
bò trên mặt đất hướng về phía trước.
Trong căn nhà vang lên một tiếng nhắc nhở: “Tinh thể trước mặt được phán
đoán là:"
"Có thể phòng ngự."
"Xin đừng ra ngoài, cuộc chiến sắp bắt đầu."
Mặt đất hơi chấn động.
Chiến giáp cơ động đứng ở hai bên cửa bỗng chuyển động.
Một chiến giáp cơ động lấy ra một cây súng máy to lớn từ trên cánh tay, nhanh
chóng nhắm thẳng vào những con quái vật đó.
Lộc cộc lộc cộc! Súng máy của chiến giáp cơ động phun ra ánh lửa.
ắ ể ổ
Một con quái vật lập tức bị bắn cho thân thể nổ tung ra, hóa thành một bãi dịch
màu xanh lục trên mặt đất.
Tu tu tu! Mặt đất bị ăn mòn ra một cái hố sâu.
Càng nhiều quái vật bị hỏa lực hấp dẫn, vọt tới hướng bên này.
Một chiến giáp cơ động khác rút thanh búa tạ ra, kéo lê trên mặt đất rồi gia tốc
chạy vội Nó đánh vào vòng vây của bảy tám con quái vật, liên tục nâng búa tạ
để đánh, chỉ vài cái đã đánh chết toàn bộ quái vật.
"Chiến đấu kết thúc, bắt đầu tuần tra."
Hai chiến giáp cơ động lui về phía sau, đi qua đi lại chung quanh phòng ốc.- -
Chúng là cơ giáp tự động chiến đấu, một khi đã thiết lập thì không cần tiến hành
điều khiển nữa.
Trừ phi có người muốn dùng chúng để chiến đấu thì chúng mới rời khỏi hình
thức tự động Liễu Bình lặng lẽ nhớ lại tri thức trong đầu, bỗng nghe thấy trong
phòng khách truyền đến giọng nói của người cha: “Cả quái vật cũng lười đến
dạng nông thôn như chúng ta, chỉ cần phòng ngự thật tốt thì nhất định có thể
bảo đảm an toàn ––"
"Cũng không phải là vận may gì cả."
Liễu Bình mở cửa đi ra ngoài.
Chỉ thấy cha và mẹ đều ngồi trong phòng khách, đang xem TV.
Trên TV, người dẫn chương trình đang nghiêm trang mà tiến hành phát sóng
trực tiếp: “Cuộc chiến nhằm vào vật thể không rõ K đang tiến hành một cách có
trật tự."
"Hiện giờ tình hình chiến tranh huống các nơi đều ổn định."
Một vài bức hình ảnh hiện ra.
Chỉ thấy các loại quái vật khủng bố to lớn đang tấn công khắp các thành phố,
mà phòng tuyến do những chức nghiệp giả cấu thành đang dùng hết sức để
phòng ngự và phản kích.
Người dẫn chương trình đang không ngừng nói, bên cạnh đột nhiên có người
đưa qua một tờ giấy.
Người dẫn chương trình nhận lấy rồi nhìn, sau đó nhanh chóng nói: “Dao động
thứ nguyên đột nhiên tăng mạnh, một tồn tại không biết sắp đột phá tất cả lá
chắn không gian."
"Hiện giờ địa điểm nó buông xuống còn đang được khẩn trương phán đoán."
"Xin mọi người thủ vững trận địa."
Liễu Bình nhìn thoáng qua hư không.
Chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt rốt cuộc cũng dừng lại, không hề có bất cứ
biến hóa gì:
"00: 00: 00"
ắ ầ
“Sự kiện hủy diệt thôn xóm bắt đầu!"
“00: 00: 00"
"Sự kiện hủy diệt thôn xóm bắt đầu!"
Cứ như sợ quấy nhiễu tầm mắt của Liễu Bình, tất cả chữ nhỏ thiêu đốt nhanh
chóng tan đi, biến mất khỏi trước mắt Liễu Bình.
TV đột nhiên biến thành một mảnh bông tuyết lập loè.
Tín hiệu bị cắt đứt.
Một ánh sáng đỏ ảm đạm chen vào từ kẹt cửa, bao phủ tất cả mọi thứ.
Trong ánh sáng đỏ đó, người cha, người mẹ và em trai đều khựng lại tại chỗ bất
động.
Bọn họ vẫn duy trì tư thế và biểu cảm vốn có, cứ như thời gian bị dừng lại.
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ.
Cách cách –– Đồng hồ không ngừng đi tới.
"Ngươi đã bị sức mạnh không rõ tập kích."
"Ngươi là Thẻ Bài Sư, hiểu rõ sức mạnh của rất nhiều quy tắc, bản thân cũng
nắm giữ hồn lực khổng lồ."
"Sức mạnh không rõ không thể ăn mòn ngươi."
Lúc này trên bầu trời truyền đến một giọng nói: “Hì hì, đều giết chết chính mình
đi, lũ linh hồn nhỏ bé."
Trong lòng Liễu Bình xuất hiện một cảm giác, lập tức nhìn lại bên người.
Chỉ thấy người cha nắm một con dao gọt hoa quả lên thọc thẳng vào người
mình, người mẹ thì đâm vào vách tường, mà em trai nhét bàn tay về phía nguồn
điện.
Ánh mắt Liễu Bình trở nên sắc bén, hắn quát: “Yana!”.
Yana đi ra từ sau lưng hắn, giơ tay lên lớn tiếng nói: “Lấy sức mạnh của thiên
quốc Thần Thánh, lệnh cho chúng như không được đi đến cánh cửa tử vong."
Một ánh hào quang thánh khiết tỏa ra từ trên tay nàng, lập tức khuếch tán ra, lấy
tốc độ cực nhanh bao phủ toàn bộ trấn nhỏ vào bên trong.
Dao gọt hoa quả đã đâm vào ngực người cha.
Nhưng thánh quang huy hoàng kia lại không ngừng làm trái tim ông ta phục hồi
như cũ.
Đầu người mẹ đập vào trên tường, đã hoàn toàn khỏi hẳn trong nháy mắt bị
thương.
Em trai cũng không có việc gì.
Cả thôn xóm, mỗi một thôn dân đều nhờ thế mà được cứu trợ.
"Hoa Tình Không!"

Liễu Bình nói.
Hoa Tình Không xuất hiện bên cạnh hắn, nhẹ nhàng nói: “Vạn Thiên Thụ Ảnh."
Những sợi tơ không thể đếm hết bùng nổ tản ra từ trên người cô, ba sợi trong đó
lần lượt quấn quanh người cha, người mẹ và đứa em trai.
Dao gọt hoa quả của người cha bị sợi tơ rút ra, sau đó cả người bị sợi tơ quấn
quanh, không thể nhúc nhích mảy may.
Người mẹ và đứa em cũng như thế.
Những sợi tơ vô tận xuyên qua căn nhà rồi lan tràn khắp bốn phía, trói buộc
toàn bộ những người trong thôn lại.
Liễu Bình đẩy cửa lao ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy toàn bộ thế giới đã hóa thành một màu đỏ như máu.
Một con quái vật trước đây chưa từng gặp lơ lửng ở giữa không trung, đang
quan sát thôn xóm phía dưới.
Thân thể nó như một con sâu lông thật lớn, trên đó mọc đầy gai độc, nhưng
không có đầu sâu lông, mà trên lưng mọc ra hai mươi cái đầu hình thái khác
nhau.
Nó nhìn thấy Liễu Bình, hai mươi cái đầu cùng vui vẻ nói: “A, rốt cuộc cũng có
đối tượng để chơi đùa rồi, thật là khó được!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK