"Vừa lúc ta đã nắm giữ Hồn lực, có thể dùng để kích thích toàn bộ lực lượng
thuật pháp của các văn minh khác nhau, thế nhưng chưa bao giờ thâm nhập thử
nghiệm cả..."
"Dùng lực lượng nguyên tố, ngưng tụ quả cầu lửa!"
Hắn niệm chú ngữ.
Tùng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt hắn:
[Người tiêu hao 0.5 điểm Hồn lực, kích hoạt ma pháp cấp thấp.]
Liễu Bình xòe tay ra.
Vù...
Một quả cầu lửa nóng bỏng lớn chừng quả đấm xuất hiện trên lòng bàn tay Liễu
Bình.
"Đây là Hỏa Cầu thuật của văn minh ma pháp, là Toàn Tri Trụ, chắc hẳn người
đã biết mọi tin tức của nó."
"Thế nhưng đây cũng không phải là trọng điểm."
Hắn nâng tay khác lên, sử dụng pháp quyết.
Một con rồng do lửa ngưng tụ xuất hiện trong hư không tăm tối, bay múa vài
vòng trên bầu trời.
Liễu Bình điều khiển thủ quyết, quát khẽ: "Nuốt!"
Con rồng lửa sinh động như thật kia bay thấp xuống, mở miệng rộng, nuốt quả
cầu lửa trên tay Liễu Bình xuống.
Liễu Bình nhắm mắt lại, thủ quyết trên hai tay biến ảo, đồng thời lẩm bẩm:
"Dùng lực lượng nguyên tố, ngưng tụ quả cầu lửa!"
Con rồng lửa kia xông lên bầu trời, liên tục bay múa, bỗng nhiên dùng giữa
không trung, há miệng phát ra tiếng gầm về một vùng tăm tối trong hư không.
Trong chốc lát.
Từng quả cầu lửa cháy hừng hực từ trong miệng rồng phun ra ngoài.
Hầu như trong nháy mắt, toàn bộ con rồng đều biến mất.
Nó hóa thành quả cầu lửa bay đầy trời, bay vụt tới sâu trong hư không, dần dần
biến mất trong tầm mắt mọi người.
Liễu Bình nhìn qua Thủy Thánh Trụ, nói: "Đây là thuật pháp mà ta vừa sáng
tạo, kết hợp Hỏa Long Quyết của văn minh tu hành và Hỏa Cầu thuật của văn
minh ma pháp với nhau."
"Thuật này chưa từng xuất hiện trong quá khứ lẫn tương lai, nó chỉ xuất hiện tại
nơi này, với lại ta đảm bảo trong tương lai cũng không ai sử dụng nó."
ắ ẳ ể ế
"Chắc hẳn loại thuật pháp này, có thể coi như là một kiến thức mới nói cho nó
biết."
"Thử xem đi!"
Vua Yêu Tinh nói.
Liễu Bình đi tới một bên Thánh Trụ, phối hợp với thủ quyết giảng giải phương
pháp thi triển thuật pháp một lần, sau đó nghiêm túc nói: "Thuật này có tên là: "
"Kết cục bi thảm của Hỏa Long bị tiêu chảy nặng do ăn quá nhiều."
Thủy Thánh Trụ lay động nhẹ.
Vua Yêu Tinh bỗng đứng dậy từ vương tọa, lớn tiếng nói: "Có tác dụng! Nó
công nhận thuật pháp do người sáng tạo!"
Liễu Bình phấn chấn.
"Tên của thuật thứ hai ta cũng đã nghĩ kỹ, cứ gọi là: "
"Vì để Trấn Ngục đạo thu hoạch được vỏ đao âu yếm cho nên sáng tạo ra thuật
thứ hai."
Lạc Tinh Thần cảm thấy hứng thú, hỏi: "Như vậy, thuật này là như thế nào?"
"Ta vẫn chưa nghĩ ra."
Liễu Bình đi tới đi lui một vòng, rồi mới vỗ tay.
Sau lưng hắn, bóng ma vẫn luôn theo sát hắn cũng cùng vỗ tay.
Đây là Liễu Bình tới từ thế giới song song do "Thần Hư"
sáng tạo ra.
Trong tương lai, chưa từng có người nào tìm được vỏ đao.
Cho nên cũng không có bất cứ người nào lợi dụng "Thần Hư"
sáng tạo ra bất cứ thuật pháp nào.
Hoàn mỹ! Liễu Bình nói: "Nhìn kỹ, thuật này là như vậy."
Hắn và cái bóng phía sau đều cùng giơ trường đao lên.
Cách Không Tràm - Song Trọng Bạo! Từ trên song đao truyền ra từng trận gợn
sóng vô hình, va chạm lẫn nhau, tạo ra bão đao sắc bén hoàn toàn hỗn loạn vô
tự.
Thủy Thánh Trụ lại phát ra từng đợt tiếng vang nhỏ.
"Có tác dụng, Liễu Bình!"
Lạc Tinh Thần giơ ngón tay cái, nói.
Đứa nhóc này một lời không nói lại sáng tạo ra thuật pháp.
Đây là thiên tài cỡ nào chứ! Vua Yêu Tinh đứng dậy khỏi bảo tọa, cao giọng
nói: "Ngay cả Thủy Thánh Trụ đều giải quyết được, xem ra có hi vọng!"
Đám yêu tinh cũng vỗ tay.
ễ ế ầ ế
Liễu Bình mỉm cười, nói: "Nếu "Thần Hư' đã sinh ra ta trong thế giới song
song, là chuyện chưa từng xuất hiện, như vậy chuyện này cũng quá dễ làm mà."
Sau đó... Hắn cùng cái bóng của hắn phối hợp một cách hòa hợp, một hơi sáng
tạo mười thuật pháp hoàn toàn mới.
"Đáng tiếc, một vài thuật pháp trong này rất không tệ, về sau không thể dùng
chúng nó nữa sao?"
Lạc Tinh Thần hỏi.
"Không sao cả, về sau lại sáng tạo thuật pháp mạnh hơn."
Liễu Bình nói.
Khi hai người nói chuyện, Thủy Thánh Trụ tản ra luồng sáng màu xanh đậm,
tản ra toàn bộ thế giới hư vô, làm cho mọi thứ trở nên như mộng như ảo.
Vua Yêu Tinh bay ra ngoài, rơi xuống trên Thủy Thánh Trụ, che miệng, bắt
chước một loại giọng điệu tràn ngập trí tuệ nào đó: "Lấy tri thức và bí mật của
vạn vật và chúng sinh là biển, ta tán thành hành động của ngươi, cũng ban cho
ngươi chúc phúc bí mật nhất, thâm sâu nhất."
Vừa dứt lời.
Ánh sáng tản khắp hư không liên tục phun trào, tụ tập lại một cách dịu dàng,
hoàn toàn bám lên lưỡi đao của Trấn Ngục đạo.
Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trước mắt Liễu Bình:
[Trường đao: Trấn Ngục của người đã thu được chúc phúc của Thủy Thánh
Trụ.]
[Một loại uy năng mới đã phụ thuộc trên trường đao.]
[Giam Mặc.]
[Người cầm đao này, có thể nghe nói mọi bí mật, không cần sợ hãi.]
[Tới từ lực lượng vĩ đại của Thủy Thánh Trụ.]
Tên trường đao đã phụ thuộc ba loại lực lượng, theo thứ tự là Hỏa, Phong,
Thủy.
Hiện tại, chỉ thiếu chúc phúc của Địa Thánh Trụ mà thôi! Vua Yêu Tinh vừa
mới bay trở về Hỏa Thánh Trụ, cao giọng hét lớn: "Ta không thể tin nổi, đã bao
nhiêu năm rồi, lại có thể chính mắt nhìn thấy vỏ đao Trấn Ngục sinh ra!"
Nó còn kích động hơn cả Liễu Bình nữa.
"Chỉ còn lại Địa Thánh Trụ, xin hãy nói cho ta biết."
Liễu Bình nói.
Đám người cùng nhìn tới.
Thánh trụ đầy vết rạn có vẻ như cũng đã cảm ứng được cái gì đó, bắt đầu phát
ra những tiếng vang nhỏ.
ế ế ắ ầ
Thế nhưng khi nó vừa mới kêu vang, những vết rạn phía trên thân trụ lại bắt đầu
lan tràn phức tạp hơn.
Nét mặt Vua Yêu Tinh biến đổi, lớn tiếng nói: "Nhanh! Ba cột trụ khác công
nhận cùng chúc phúc đã làm cho nó bắt đầu công minh, nó sắp vỡ vụn, người
cần phải hoàn thành yêu cầu của nó ngay lập tức!"
"Mặt đất chứa đựng mọi thứ."
"Liễu Bình, người cần phải tìm tới đồ vật không thuộc thế giới chân thật, chôn
nó xuống phía dưới Địa Thánh Trụ, trợ giúp nó kích hoạt lần chúc phúc cuối
cùng!"
Ý nghĩ xoay chuyển trong đầu Liễu Bình, hắn vội vàng hỏi: "Cái thứ gì là vật
không thuộc thế giới chân thật?"
Vua Yêu Tinh nói nhanh: "Là thứ dù là quá khứ hay là hiện tại, tương lai đều
chưa từng chôn xuống mặt đất! Ngươi cần phải tìm tới nó!"
Nó vừa nói xong.
Trên Địa Thánh Trụ, những vết rạn kia lại tiếp tục lan tràn.
Thần Thánh trụ bắt đầu lay động, thế nhưng vẫn luôn phát ra những tiếng vang.
Nó cũng đang thúc giục nhanh chóng vậy! Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn về
phía cửa thanh đồng.
Trong của thanh đồng, có thể không rõ không thuộc về thế giới này.
Nếu như Đoàn trưởng có thể chiến thắng Thể không rõ kia... Thi thể của nó rất
phù hợp yêu cầu! Thế nhưng... Thế nhưng... Đoàn trưởng vẫn chưa đi ra.
Thân hình Liễu Bình bay qua, rồi bay thấp xuống phía dưới Địa Thánh Trụ.
Tiếng vang của Thánh Trụ càng thêm gấp rút.
Nó sắp không chịu đựng nổi nữa! Liễu Bình bỗng có một ý nghĩa Có vẻ như,
cái trụ này đang muốn nói với mình cái gì đó... Cảnh tượng trước mắt bỗng biến
mất.
Liễu Bình như đang chứng kiến một cảnh tượng... Thi thể khổng lồ mặc áo giáp
đen bị đóng đinh trên Thần trụ Hư Không kia đã sống lại.
Nó tránh thoát toàn bộ trói buộc, bám vào Thánh trụ mà leo lên phía trên.
Trong bóng đêm và hư không vô tận, tốc độ của nó càng ngày càng nhanh.
Mục tiêu của nó là đỉnh của Thần trụ! Thế giới chân thật ở tại nơi đó!
Danh Sách Chương: