Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ầm ầm ầm ầm -- Một loạt tiếng nổ vang lên.
Bẫy rập trong doanh địa đã được kích hoạt! Chỉ nghe nam nhân kia cười to và
nói: “Là một nữ tinh linh! Xinh đẹp cỡ nào, xem ta bắt nàng làm tù binh ––"
Leng keng leng keng leng keng! Tiếng binh khí giao kích vang lên.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
"Ta tới giúp ngươi!"
Người lùn hét lớn.
Leng keng leng keng leng keng! Tiếng binh khí giao kích vang lên.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
"Gâu gâu gâu!"
Chó Tuyết Địa sủa như điên.
Leng keng leng keng leng keng! Tiếng giao kích binh khí vang lên.
Thời gian chậm rãi trôi đi.
Một người, một người lùn, một chó Tuyết Địa đều mệt đến quỳ rạp trên mặt đất.
Sigrid mặt không cảm xúc mà nhìn bọn họ.
Vừa rồi nàng đúng bất động, đòn công kích của đối phương lại không phá vỡ
nổi một thuật phòng ngự được kích hoạt từ chiếc nhẫn thứ năm trên tay nàng.
Vậy còn đánh cái gì nữa? Không biết từ khi nào, Liễu Bình đã đáp xuống, đúng
một bên và nói: “Các vị, mộng đẹp kết thúc, xin về đi thôi."
Hắn phất phất tay, đang muốn bảo Sigrid hạ sát thủ.
"Chờ một chút!"
Bạch Nham bỗng nói.
"Ngươi còn muốn nói gì nữa?"
Liễu Bình hỏi.
Trên mặt Bạch Nham bỗng lộ ra nụ cười, lấy lòng mà nói: “Ngài xem, cũng chỉ
là một chút việc nhỏ, cần gì làm tổn thương hòa khí? Hơn nữa nhiệm vụ lại
không bảo chúng ta chém giết nhau."
"Ngươi muốn thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Trong thế giới của ta có một loại bảo thụ, rất thích hợp trồng trọt, nếu gieo
trồng với quy mô lớn thì có thể giúp thế giới dần dần tràn ngập sinh cơ."
Bạch Nham lấy ra một cái túi nhỏ rồi ném qua.
ễ ấ ẩ ồ ế
Liễu Bình nhận lấy, cẩn thận quan sát rồi nói với Sigrid: “Tạm thời đừng giết."
"Thưa vâng."
Sigrid nói.
Liễu Bình lại nhìn về phía hai Thế Giới chi Chủ còn lại.
"Ha ha, ta cũng có một loại khoáng vật..."
"Ta đột nhiên nhớ tới, ta có một loại nước suối đặc thù..."
Hai Thế Giới chi Chủ không thể không lấy ra bảo vật thế giới của mình.
Liễu Bình nhận lấy rồi cất vào hết, vừa lòng mà nói: “Ừ, sớm biết như thế thì
cần gì chơi tàn nhẫn trước mặt ta chứ, mọi người hòa hòa khí khí thật tốt!"
"Đúng vậy, đúng vậy."
Ba Thế Giới chi Chủ cười làm lành và nói.
Bọn họ liếc nhìn về phía Sigrid.
Gặp quỷ! Từ chỗ nào nhảy ra một bán thần vậy chứ! Đó là bán thần! Đúng lúc
mắc kẹt ở cực hạn chúng sinh, còn chưa thành thần, cho nên miễn cưỡng còn có
thể tính là chúng sinh, vừa vặn phù hợp yêu cầu của nhiệm vụ.
Hơn nữa nàng mang trang bị đầy người đủ khả năng mua mấy chục thế giới!
Vậy còn đánh cái đinh gì nữa? Nhưng mà... Về sau nếu có nhiệm vụ khác, cho
phép các Thế Giới chi Chủ đánh nhau thì nhất định phải trả đũa một trận.
Dù sao cái tên này quá giàu có! Ba người nhìn nhau, nhất thời tâm hữu linh tế,
đều hiểu ý của đối phương.
Ba Thế Giới chi Chủ đang nghĩ ngợi thì chợt nghe Liễu Bình nói: “Động thủ!"
Sigrid không chút do dự vung mạnh đoản kiếm.
Một vòng nguyệt quang hiện lên.
Toàn bộ doanh địa lập tức tan thành mây khói.
"Ngươi không giữ chữ tín!"
"Ngươi ——"
"Đáng chết!"
Ba Thế Giới chi Chủ kinh giận đan xen mà quát.
Nhưng không còn kịp rồi.
Bóng dáng của bọn họ trực tiếp biến mất khỏi nơi đó.- - Nhiệm vụ thất bại,
Mộng Cảnh của bọn họ cũng theo đó mà kết thúc.
"Ta cũng không hứa hẹn sẽ tha cho các ngươi, mấy thứ này cũng là các ngươi tự
muốn đưa cho."
Liễu Bình nói.
Hắn mang theo Sigrid đi về hướng con đường từng đi qua.

"Ngài làm đúng, nhưng phải cẩn thận sau khi ra ngoài, bọn chúng sẽ liên hợp lại
đối phó ngài."
Sigrid nói.
Liễu Bình cười nói: “Bọn chúng sớm rời khỏi như vậy thì làm sao còn cơ hội
trưởng thành nhiều nữa."
Đi ra vài bước, hắn lại lắc đầu và nói: “Ngươi nói cũng đúng, cẩn thận sẽ không
sai."
"Ngài có tính toán gì không?"
Sigrid hỏi.
"Ta nhớ trước đó không lâu mình mới thu được một đống hàng cao cấp."
Liễu Bình nói.
Không sai! Sau khi xử lý Mộng Yểm La Vương của thế giới song song, tất cả
mọi thứ của nó bao gồm Ác Mộng chi Ủng kia cũng bị hắn thu vào trong túi.
Hình như là yêu tinh Rita giúp hắn thu thập những thứ đó... Liễu Bình lấy ra
một đoản côn, nhẹ nhàng điểm một cái vào giữa không trung, thì thầm:
Blah gọi blah gọi, để ta xem chiến lợi phẩm nào."
"Ngươi xác định?"
Hư không vang lên một âm thanh sung sướng.
"Xác định."
Liễu Bình nói.
Hư không vỡ ra một lỗ hổng.
Vô số những bảo vật rầm rầm rơi xuống, trong nháy mắt ngắn ngủn đã xếp
thành một ngọn núi nhỏ.
Ngọn núi nhỏ biến thành núi lớn.
Núi lớn bắt đầu lan tràn hướng về phía chân trời.
"Thu!"
Liễu Bình phát ra tiếng gầm lên giận dữ.- - Rốt cuộc cái tên Mộng Yểm La
Vương này đã hủy diệt bao nhiêu thế giới! Số lượng bảo vật cũng quá nhiều rồi!
!!
Trời đã tối rồi.
Gió tuyết gào thét.
Từng cái chắn thuật pháp tránh gió bắt đầu có tác dụng, hơn nữa lửa trại đang
thiêu đốt bập bùng, cho nên doanh địa nho nhỏ này trở nên ấm áp như xuân.
Tuyết ma không thích sưởi ấm, nó ngồi ở góc đằng xa, trong tay cầm từng khối
đá tỏa sáng, điêu khắc các loại phù văn.
Phù văn thạch là thủ đoạn công kích của nó.
ẩ ế
Nó đang chuẩn bị vì cuộc chiến có khả năng xảy ra vào ngày mai.
Người gấu lại rất thích lửa.
Nó ngồi trước đống lửa, dùng cái nồi to nấu một ít động vật vừa bắt được, bên
cạnh chất đầy rễ cây thực vật tươi mới, thỉnh thoảng thò tới nắm lấy rồi gặm
một ngụm, có vẻ rất sung sướng.
Nhưng chuối chiến chùy thật lớn nằm trong tầm tay của nó, lỗ tai nó cũng luôn
dựng thẳng.
Hiển nhiên.
Đêm đầu tiên tiến đến, dù là nó hay tuyết ma đều duy trì cảnh giác cần thiết.
Bỗng nhiên.
Tuyết ma dùng động tác trên tay lại, người gấu cũng cầm chiến chùy bên cạnh
lên.
Chúng cùng nhìn ra hắc ám bên ngoài doanh địa.
Chỉ thấy một bóng người tinh tế mà thon thả đi tới từ gió tuyết.
"Đừng khẩn trương, là ta."
Sigrid nói.
Cả người nàng tỏa ra uy áp bán thần thiên nhiên, trang bị trên người đã được cất
đi, chỉ để lại chuỗi Cung Bằng Sương Tinh Thần và một ống mũi tên “Vẫn
Tinh"
sau lưng.
Do đó phong cách hip-hop đường phố đã không còn, lại có thêm cảm giác giản
dị mà xinh đẹp nào đó.
Lúc này tuyết ma và người gấu mới thả lỏng lại, tiếp tục cúi đầu làm chuyện của
mình.- - Thế Giới chi Chủ đã nói, vị tinh linh Băng Sương này là minh hữu.
Sigrid ngồi xuống trước lửa trại, nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Giữa không trung.
Liễu Bình vừa xuất hiện thì đã bị Băng Dạ giữ chặt.
"Đi làm gì vậy, sao lại đi lâu như vậy?"
Băng Dạ cười nói.
"Chúng ta mơ hồ cảm giác được, hình như khí tức thế giới của mấy nam nhân
kia biến mất rồi?"
Đại cũng che miệng cười nói.
"Sợ bọn họ chơi xấu, cho nên ta tiễn bọn họ một đoạn đường."
Liễu Bình như không có việc gì mà nói.
Hai nàng sớm có cảm ứng, lúc này được xác nhận thì không khỏi thở ra nhẹ
nhàng.
ế ố ấ ố
Thật ra sau khi trở mặt với ba Thế Giới chi Chủ đối diện, bọn họ sợ nhất là đối
phương đến đây chơi xấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK