Cùng lúc đó.
Ở một chỗ khác trong lâu đài-- Ở cánh cổng lâu đài, một tồn tại hình người toàn
thân đen nhánh đang đứng.
Là Chúa tể Ác Mộng Mộng Yểm La Vương! Nó cao chừng sáu mét, một bàn
tay màu đen trên lưng nhẹ nhàng đẩy về phía trước.
Cánh cổng địa ngục ầm ầm mở ra.
Mộng Yểm La Vương đi vào, nhìn quanh đại điện đầy máu loãng và vô số thi
thể trên mặt dần hiện ra nụ cười hơi ý giễu cợt.
"Tuyệt vời..."
Nó vừa nói ra hai chữ thì tất cả thi thể trong đại điện nhảy dựng lên, đạp lên
máu loãng, điên cuồng bỏ chạy ra phía sau đại điện.
ra.
Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi giết chết thể thí
nghiệm dung hợp linh hồn."
"Tuy rằng là nhờ Lucifer dùng sức mạnh định thân quái vật, nhưng dù sao kích
cuối cùng vẫn do người ra tay."
"Ngươi đã kích hoạt Giết chóc làm vui."
"Từ cái chết của con quái vật này, người thu hoạch được số lượng lớn sức mạnh
linh hồn vặn vẹo, chất lượng của chúng rất thượng thừa, cho nên hồn lực của
ngươi đã đầy."
"Chúc mừng!"
"Ngươi có thể đột phá cảnh giới tiếp theo."
Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, không khỏi có chút cảm khái.
Lucifer là người tốt cỡ nào! Vật lộn với quái vật lâu như vậy, kết quả lại nhường
một kích cuối cùng cho hắn.
"Đi,"
Hắn nhìn về phía Lucifer và nói, “Địa ngục đã không an toàn, theo ta đi, ta
mang người cùng trở về thánh quốc."
Lucifer buông đàn violon, do dự nói: “Hiện tại ta không có tiền."
"Ta bao, chút tiền này không cần ngươi nhọc lòng."
Liễu Bình hào sảng mà vỗ ngực nói.
Hắn vừa chú ý thấy trên quần của Lucifer đã bị mài ra mấy cái lỗ –– Rõ ràng là
thánh âm sự cường đại, kết quả lại sa sút đến như vậy, thật là không nên.
ề ề ố
"Ngươi thật sự chịu ra tiền? Giúp đỡ ta trở về thánh quốc?”.
"Đúng vậy, không sai, tuy ngươi không mặc áo trên, nhưng quần cũng nên đổi
một cái."
"Ta muốn sửa đúng một chút, thật ra ta không thích ở trần, nhưng cái áo cuối
cùng đã bị mài mòn lúc chiến đấu."
"Được rồi! Ta bao luôn áo trên!"
Liễu Bình nói.
"--Vì sao người lại giúp ta như vậy?"
Lucifer chần chờ nói.
"Nhờ việc người định thân quái vật để ta ra đòn cuối cùng."
Liễu Bình nói.
Lucifer lập tức hiểu ra.
"Ngươi giết nó sẽ có được một số chỗ tốt?"
Hắn hỏi.
"Không sai."
Liễu Bình thừa nhận.- - Hắn có thể bắt đầu độ thiên kiếp vào bất cứ lúc nào, từ
đó đột phá lên cảnh giới tiếp theo.
Cảnh giới tiếp theo gọi là gì? Quy Nguyên Cảnh! Hình như là cái tên này.
Nghe nói cảnh giới này sẽ nghênh đón đột phá khá lớn.- -Cái này là nhờ vừa rồi
Lucifer định thân con quái vật kia nên hắn mới có thể đạt được hồn lực.
"Được thôi, ta tiếp thu sự giúp đỡ của ngươi."
Lucifer vui vẻ nói.
"Biến thành thẻ bài trước đi, ta lập tức mang ngươi đi."
Liễu Bình nói.
Phanh! Một tiếng động nhỏ vang lên, Lucifer biến mất.
Một thẻ bài lặng lẽ xuất hiện, trên có có vẽ Lucifer lưng mọc hai cánh đen, mặc
cái quần rách tung toé.
Hắn ta bay vào trong sách thẻ, thoáng cảm ứng rồi lập tức phát hiện “Giá cắm
nến thần thánh”.
"Người bình thường không thể sử dụng loại giá cắm nến này,"
Lucifer lập tức nói với giọng điệu thành kính: “Chúa tể toàn trí toàn năng, ngài
ở đâu?"
"Ta ở đây."
Thượng để đáp lại bằng giọng điệu thâm trầm.
Lucifer trên thẻ bài nói xin lỗi: “Xin lỗi, vẫn không trả nổi nợ."
ồ ế
"Được rồi, con trai của ta, lúc này còn nói tiến cái gì?"
Thượng để nói.
"Không nói tiền á? Không giống điệu bộ của ngươi lắm, a, ta nhớ ra rồi, vị tiên
sinh tên là Liễu Bình này đã đề nghị giúp đỡ nên không cần nói đến vấn đề tiền,
cho nên người mới nói “Lúc này còn nói tiến cái gì, chậc chậc, quả nhiên ngươi
không thay đổi chút nào cả."
Đại Địa chi Mẫu Gaia chậm rãi nói với giọng điệu châm chọc.
Thượng đế không lên tiếng.
Giọng nói của Lucifer lại vang lên từ sách thẻ: “Nữ sĩ tôn kính, chỉ có linh hồn
thánh khiết mới có thể tiến vào thiên quốc, mà thánh khiết ––”.
"Phải có nhiều tiền, đúng không?"
Đại Địa chi Mẫu Gaia tiếp tục trào phúng.
"Không"
Thượng để nói tiếp, “Tài phú là hình thức thấp kém nhất của Cường đại, chúng
sinh càng cường đại thì càng có năng lực cho và phụng hiến, càng dễ 'Giải hòa
với chuyện cũ, lòng không mang dục vọng, cũng không oán, không hy vọng xa
vời có được cái gì từ trên người người khác, người như vậy dễ thành thánh."
"Con người luôn bị lợi ích làm mê muội tâm can, thực tế đa số ai cũng vậy."
Đại Địa chỉ Mẫu nói.
"Cho nên tài phú là đường ranh giới đầu tiên –– có người thành thánh từ đây,
cũng có người sa đọa từ đây."
Thượng đế nói.
"Nhưng người có chứng cứ gì?"
Đại Địa chi Mẫu hỏi.
"Xem đi, cái tên tìm kiếm trong mắt cho ngươi chính là một thánh nhân -- tuy
hắn có được tài phú vô biên, nhưng chưa bao giờ cảm thấy nó là gì, hơn nữa hắn
nói dối thành tánh -- Nhưng chuyện này cũng không che lấp được hắn là một
người thanh khiết."
Thượng để nói.
"Dù sao chuyện người giả chết chạy trốn cũng không thể nói nổi."
Đại Địa chi Mẫu nói.
Thượng để thở dài.
Liễu Bình vội ra mặt giảng hòa: “Được rồi, hai vị, các ngươi nói đều đúng,
nhưng hiện tại có thể nói cho ta biết đôi mắt ở đâu không?"
"Những linh hồn vừa rồi người giải phóng đều còn trên không trung, người hỏi
bọn chúng là được."
Thượng đế nói.
ễ ẩ ầ
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Chỉ thấy một đám linh hồn nửa trong suốt lơ lửng trong đại sảnh, cùng lộ ra vẻ
cảm kích với hắn.
"Các vị."
Liễu Bình vẫy tay nói với những linh hồn đó: “Các ngươi có biết một nơi đặc
biệt hắc ám –– nơi đó cất giấu một đôi mắt."
Trong vô số linh hồn, một linh hồn nam tính đáp lại: “Ta biết nơi đó, nó nằm ở
cây cột thứ năm bên trái đại điện Sám Hối, khi ta lướt qua nơi đó, trong mắt nói
ta sẽ gặp được các ngươi, bảo ta nói vị trí của nó cho ngươi."
"Đại điện Sám Hối ở nơi nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Đi về phía sau, xuyên thẳng qua ba đại điện Xung Lượng, Khiển Trách, An Trí,
cái thứ tư chính là nó."
Thượng đế nói.
Liễu Bình lập tức muốn hành động, nhưng bỗng lại dừng bước.
Hắn nói với những linh hồn tung bay giữa không trung đó: “Đừng ở lại nơi này,
đi theo ta."
Các linh hồn chưa nói gì thì trong hư không bỗng truyền đến một cơn gió.
Tiếng gió như tiếng nhấm nuốt kỳ quái nào đó, tất tất tác tác vang vọng chung
quanh, vờn quanh cả đại điện.
Liễu Bình không chút do dự mà rút Bách Nạp Đao ra bảo vệ trước ngực.
Giây tiếp theo.
Một giọng nam vang lên từ trong gió: “Lúc ta ăn cơm, không ai được nhúc
nhích."
Từng cái mồm tràn đầy răng nanh hiện lên ở vị trí ban đầu của các linh hồn, sôi
nổi táp về hướng bọn họ.
Liễu Bình lập tức ấn ra một quyết.
Chỉ một thoáng.
Tất cả linh hồn như bỗng bị túm một cái, toàn bộ bay vút vào tay hắn, bị thu lấy.
"Ồ?"
Một tồn tại hình người toàn thân màu đen đáp xuống, đứng ở đối diện Liễu
Bình.
Là Mộng Yểm La Vương! Cuối cùng nó cũng đuổi theo Liễu Bình!
Danh Sách Chương: