Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Bình lại nhìn về phía thuyết minh trong hư không, phát hiện phần thuyết
minh của "Hư Thần"
lại thêm nửa câu nữa:
[Hư Thần.]
[Thuyết minh: Khi kích hoạt uy năng này, ngươi có thể triệu hồi chính người tại
thời không song song, chiến đấu giúp người trước khi người xuất đao, cũng có
thể tiêu tán bất cứ khi nào mà người muốn.]
Liễu Bình gật đầu, nói: "Như vậy, ta nên làm cái gì để đạt được những Thánh
trụ khác công nhận?".
Giọng nói kia nói: "Ngươi muốn đạt được sự công nhận của Hỏa Thánh Trụ,
cần phải đạt được chúng ta công nhận."
"Ta phải làm thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Ngươi chờ một lát."
Từ trên trụ thanh đồng truyền ra những tiếng xì xào bàn tán, giống như những
tồn tại đang cư trú trên trụ thanh đồng đang bàn luận điều gì đó vậy.
Một lát sau... Giọng nói kia ho nhẹ, nói: "Nếu như kết cục của thế giới này là
hủy diệt, người cần phải tìm tới một nơi ở mới giúp chúng ta.
Chỉ cần người thề sẽ làm được điều này, chúng ta sẽ ban cho ngươi sự công
nhận của Hỏa Thánh Trụ."
Lạc Tinh Thần đứng bên người Liễu Bình, âm thầm truyền âm: "Đám tồn tại
này không đáng tin cậy, người cần nghĩ rõ ràng."
Liễu Bình hỏi: "Các ngươi đã mạnh như vậy, chẳng lẽ còn cần gửi hi vọng nơi
ta?"
"Không có cách nào cả, là do người không biết kẻ địch khủng bố tới mức nào...
ngươi có thể đáp ứng chúng ta hay không?"
Giọng nói kia hỏi với vẻ hồi hộp.
"Thế nhưng ta chỉ là một Thẻ bài sư cấp 43."
Liễu Bình nói.
Giọng nói kia nghiêm túc nói: "Thế nhưng người có được danh hiệu 'Mộ Quang
chi Ủng, trong tương lai, ngươi chắc hẳn đã từng làm được chuyện mà vô số
người đều chưa từng làm được, chúng ta đi theo ngươi bởi vì ngươi là ánh sáng
duy nhất trong hủy diệt."
"Tốt, ta đáp ứng."
Liễu Bình nói.
ẩ ấ ế ế ắ
Việc khẩn cấp bây giờ là chế tạo vỏ đao, nếu như có được vỏ đao, vận mệnh cắn
trả sẽ không xảy ra, chính mình mới có cơ hội đi làm càng nhiều chuyện hơn!
Về phần tộc đàn trên Hỏa Thánh Trụ này, lực lượng lẫn tri thức của bọn chúng
đều rất kinh người.
Cùng lắm thì có việc sẽ hỏi bọn chúng, thế nhưng không giao việc cho chúng đi
làm.
Điều này cũng có thể được! Trên Thánh trụ, giọng nói kia trở nên vui vẻ: "Tốt,
chúng ta sẽ kích hoạt Hỏa Thánh Trụ... chờ đã, nơi này là Phong Thánh Trụ,
chúng ta cần trở về Hỏa Thánh Trụ, ngươi cũng tới đi."
Liễu Bình xoay người, đi vào trước Hỏa Thánh Trụ bị mây mù che phủ.
Một giọng nói từ trên Hỏa Thánh Trụ vang lên, âm điệu như ca hát: "Cuối cùng
cũng tới thời điểm này, trước khi Thánh trụ bị hủy diệt, chúng ta nhận được một
lời hứa."
"Tứ Thánh Trụ cần dựa vào lực lượng của tộc chúng ta, mới có thể truyền thừa
tới tương lai."
"Mà chúng ta cũng ban cho Mộ Quang Giả kỳ tích mà hắn hi vọng."
Tất cả mây mù tản đi.
Trên trụ thanh đồng xuất hiện vô số nhà gỗ, vườn hoa, dòng sông, cây cối, bãi
cỏ và mộ bia.
Những thứ này như bị một loại lực lượng nào đó dẫn dắt, xoay chung quanh trụ
thanh đồng, liên tục xoay quanh mà lên, hầu như hiện đầy thân trụ.
Tới cùng là loại lực lượng nào, mới có thể làm được tới mức này? Liễu Bình
quan sát một cách tỉ mỉ.
Phía dưới những chiếc nhà gỗ kia, đều có tấm ván gỗ dài mảnh được đóng đinh
trên thân trụ.
Toàn bộ trụ thanh đồng đều có vô số đinh dài rỉ sét.
Tất cả mọi thứ đều bị đóng trên thân trụ.
Trong những kiến trúc này, có từng nhóm sinh vật hình người kích thước nhỏ
bé, sau lưng còn có đôi cánh chim bay múa liên tục.
Một người tí hon đội vương miện, ngồi trên bảo tọa do tảng đá xếp thành, một
tay cầm ly kem ly đã ăn một nửa, một tay khác thì gãi bàn chân, vẻ mặt nghiêm
túc, nói: "Mộ Quang Giả, từ giờ trở đi, chúng ta coi như đã kết đồng minh."
"Không có vấn đề."
Liễu Bình nói.
Tất cả người tí hon đều hoan hô.
Người tí hon đội vương miện gật đầu, rút ra một chiếc gậy nhỏ bẩn thỉu phía
dưới vương tọa, chỉ vào Liễu Bình, nói: "Hôm nay, tại nơi này, tộc Yêu Tinh
chúng ta quyết định ban cho ngươi lực lượng của Hỏa Thánh Trụ."
Nó vừa nói xong.
ồ ắ ầ
Trụ thanh đồng bắt đầu vang lên những âm thanh nhỏ.
Ánh sáng như ngọn lửa màu đỏ thẫm từ trong cột trụ tản ra, chiếu sáng toàn bộ
thế giới hư vô.
Thế giới bị luồng sáng đỏ chiếu sáng.
Ánh sáng đỏ thẫm như dung nham sôi trào nhập vào trong Trấn Ngục đao, làm
cho bề ngoài của nó dát lên một tầng đỏ máu.
Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:
[Trường đao: Trấn Ngục của ngươi đã thu được chúc phúc của Hỏa Thánh Trụ.]
[Trên trường đao có một uy năng mới phụ thuộc:]
[Luân Chuyển]
[Không nhận bất cứ tổn thương nào bởi đòn tất trúng, mọi tổn thương đều do
pháp thuật phòng ngự hoặc vật phẩm tiếp nhận]
[Tới từ lực lượng vĩ đại của Hỏa Thánh Trụ.]
Trấn Ngục đao phát ra tiếng reo hưng phấn.
Liễu Bình hiểu ý, đưa mắt về phía Thủy Thánh Trụ và Địa Thánh Trụ, hỏi: "Ta
cần làm cái gì mới có thể đạt được sự công nhận của hai Thánh trụ này?"
Vua Yêu Tinh nói: "Thủy Thánh Trụ biết được mọi tri thức và bí mật trên thế
gian, ngươi cần phải nói cho nó biết mười tri thức hoặc bí mật mà nó không
biết, mới có thể thu hoạch được lời chúc phúc của nó.".
Liễu Bình suy nghĩ một lát, đi tới cạnh Thủy Thánh Trụ, nói: "Trong tương lai,
lực lượng hệ thần bí sẽ xuất hiện dưới hình thức thẻ bài, cung cấp lực chiến đấu
mạnh mẽ cho mọi người."
Thủy Thánh Trụ không phản ứng chút nào.
"Vô dụng, Thủy Thánh Trụ còn được gọi là Toàn Tri Trụ (trụ biết tuốt, hừm
hùm)."
Vua Yêu Tinh lắc đầu, nói: "Những tri thức xuất hiện trong tương lai, nó cũng
biết, nó biết toàn bộ kiến thức trong quá khứ lẫn tương lai, toàn bộ tri thức và bí
mật đều không thoát khỏi cảnh bị nó ghi chép lại."
"Nó biết mọi thứ?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng."
Vua Yêu Tinh nói.
"Như vậy, chẳng phải là chúng ta muốn biết cái gì cũng có thể hỏi nó rồi?"
Liễu Bình hỏi.
Vua Yêu Tinh nghĩ tới điều gì đó, vẻ mặt lộ ra nét thương hại, nói: "Không nên
hỏi nó bất cứ vấn đề gì, đồng minh của ta, nếu không người sẽ bị phá sản."
"Nói như vậy, giá cả còn rất cao..."

Liễu Bình thở dài, chậm rãi bước đi trước Thủy Thánh Trụ.
Đây là cột trụ biết được mọi thứ.
Nếu như đã biết được mọi thứ, vậy thì tìm đâu ra mười tri thức hoặc bí mật mà
nó không biết chứ? Liễu Bình ngẫm nghĩ vài giây, bỗng dừng lại.
Đúng vậy.
Chỉ có tri thức mà trong quá khứ lẫn tương lai đều chưa từng xuất hiện, mới phù
hợp yêu cầu.
Liễu Bình xoa tay.
Hắn bắt đầu tập trung suy nghĩ tri thức nào vẫn chưa từng xuất hiện.
Một giây... Hai giây... Hắn nghĩ tới đáp án.
Đó chính là hiện tại.
Chỉ có hiện tại.
Đó nhất định phải là tri thức hoàn toàn mới, chỉ xuất hiện tại hiện tại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK