Nói xong, quý phụ duỗi tay ấn một cái lên vách tường.
Thân thể Liễu Bình chợt lóe, không ngừng gia tốc bay vút trên trời cao.
Trên mặt đất loáng thoáng truyền đến các loại khí tức nhìn trộm và uy hiếp--
Cũng không có cách nào, ở Vĩnh Dạ là như vậy, không ai biết sẽ gặp phải dạng
tồn tại gì.
Hai mắt Liễu Bình tập trung, bỗng duỗi tay kéo Bách Nạp Đao khỏi hư không.
Ong -- Trường đao phát ra từng tiếng than nhẹ, tỏa ra sát ý giống như hung vật
tuyệt thế.
Chỉ một thoáng.
Tất cả khí tức uy hiếp trên mặt đất biến mất sạch sẽ.
Dù sao thì chiêu “Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn
hồn tại đây"
này của Liễu Bình là đạo thuật Kỳ Quỷ chưa bao giờ hiện thế, đến từ hạt giống,
công đức, sáng tạo và danh sách Lục Đạo Luân Hồi, trời sinh đã mang theo hiệu
quả “Đánh bất ngờ”.
Liễu Bình lại là tổ tông dùng đao.
Lúc này cả người hắn tỏa ra sát ý “Ai đi lên thì kẻ đó chết"
xẹt qua trời cao, những quái vật có thể lăn lộn trong Vĩnh Dạ chỉ cần thoáng
cảm ứng là biết lựa chọn tốt nhất là né tránh xa xa.
Cuồng phong gào thét ở sau người.
Liễu Bình dùng tốc độ cực nhanh xuyên qua trời cao, bay vào giữa dãy núi.
Gần.
Càng gần.
Dựa vào khế ước với bảy vị thần linh Luyện Ngục, hắn hoàn toàn có thể cảm
ứng được trạng thái của Luyện Ngục Cựu Thần kia.
"Sinh mệnh lực của nó giống như tàn đuốc trong gió, lẽ ra đã sớm phải dập tắt...
Nhưng vì sao còn có thể kiên trì đến giờ phút này? Là chờ ta đi cứu nó sao?"
Ánh mắt hắn chuyển động, nhanh chóng có phát hiện cái gì đó trong một vùng
núi đồi.
"Ở nơi đó!"
Liễu Bình lập tức bay về hướng đó.
Lúc này, hắn đã có thể nhìn thấy cảnh tượng phía dưới.
Hơn mười chiến sĩ cường đại quay chung vị Cựu Thần kia, không ngừng thả ra
các loại thuật pháp công kích, đập vào thân thể nó.
ế ầ
"Thế nào? Loại thần linh quá hạn như người đã hoàn toàn không ngăn được
công kích của chúng ta, còn không mau mau thần phục?"
Một nam tử đứng trên đá núi, ôm hai tay mà hỏi.
Cả người Luyện Ngục Cựu Thần toàn là máu, gian nan ngẩng đầu nhìn lên
không trung.
Nó nhìn thấy Liễu Bình.
Người kia nhìn theo ánh mắt nó, cũng lập tức phát hiện Liễu Bình.
"Đi giết hắn!"
Nam tử kia quát.
Gần như cùng thời khắc hắn ta mở miệng nói chuyện, Liễu Bình bỗng buông
Bách Nạp Đao ra, quát: “Andrea."
"Cho ngươi!"
Andrea đáp lại trong hư không.
Một thanh trường đao được khảm đá quý, tạo hình hoa lệ xuất hiện từ hư không,
dùng lại trong tay Liễu Bình.
Chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Thánh Linh Andrea đã mang theo sức mạnh
thần linh, bởi vậy binh khí cung cấp sẽ thay đổi dựa vào đặc tính của ngươi."
Liễu Bình lao xuống từ trên cao, đồng thời đôi tay cầm đao ra sức trảm một cái
-- Đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp: Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém
chết đoạn hồn tại đây! Trên trường đao bỗng vang lên một giai điệu tràn đầy khí
tức sung sướng hoạt bát, thậm chí còn loáng thoáng có tiếng pháo ném và các
loại tiếng cười, tiếng ầm ĩ hoan hô, tiếng hát vang phát ra từ tận đáy lòng.
Toàn bộ thế giới là một mảnh yên tĩnh.
Dưới bầu trời đêm hắc ám, chỉ có chuôi đao này lấy phương thức chấn động vù
vù, diễn tấu nhịp điệu vui mừng tường hòa này.
Trong hư không như có vô số thiên sứ hát vang theo: “Vào ngày đáng chúc
mừng này, chúng ta chúc phúc cho ngươi, nguyện cho ngươi mọi chuyện thuận
ý, thân thể khỏe mạnh, có thể tuyên dương con đường của Chủ trên mặt đất."
Keng! Trường đao rơi xuống đất, cắm thật sâu vào một tảng đá.
Mọi người yên lặng nhìn chăm chú vào Liễu Bình.
Người cầm đầu thở dài, khàn giọng mà hỏi: “Người dùng đao pháp gì vậy?"
Liễu Bình nói: “Đạo pháp tùy cơ biến ảo, người trúng thưởng à?"
"Sóm biết người có đao pháp như vậy, ta cần gì bảo mọi người tiến lên nhận lấy
cái chết."
Người nọ nói.
"Sao không nói sớm ngươi không muốn để bọn họ nhận lấy cái chết, ngươi
không nói thì sao ta biết?"
ễ
Liễu Bình hỏi.
Người nọ rơi vào trầm mặc.
Đột nhiên, tiếng “Phanh phanh phanh phanh phanh ––"
liên tục vang lên.
Thân thể những kẻ công kích chung quanh nổ tung, hóa thành huyết vụ, bị gió
đêm lạnh giá thổi tan đi.
Đao pháp này lấy âm thanh làm lưỡi, có người nghe thì lập tức trúng chiêu.
Chỉ còn lại tên thủ lĩnh kia một mình đứng trên đá núi, há mồm giận dữ hét:
“Cự Nhân Bích Lũy!"
Phía sau hắn ta hiện ra hư ảnh một người khổng lồ, hoàn toàn bao phủ hắn ta
vào trong đó, ngăn cách với ngoại giới.
Chỉ thấy hư ảnh người khổng lồ không ngừng phát ra tầng tầng lớp lớp chấn
động.- - Thì ra đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp kia bị hư ảnh người khổng lồ đỡ lấy.
Liễu Bình lui về phía sau hai bước, canh giữ bên cạnh Luyện Ngục Cựu Thần,
vừa âm thầm đề phòng, vừa nhìn lại hư không.
Chỉ thấy từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi lấy binh
khí Thánh Linh và sức mạnh thần thánh thi triển đao pháp Kỳ Quỷ thứ cấp:"
"Nếu có người nghe thấy âm thanh thì đều bị chém chết đoạn hồn tại đây."
"Đạo pháp này bày ra ca khúc có âm chấn khó lường và sinh ra một cách ngẫu
nhiên, khúc tiếp theo nhất định sẽ có biến hóa, cho dù bị mang vào tập hợp thiết
lập Ác Mộng thì cũng vì muôn vàn biến hóa này mà không thể phòng ngự."
"Ngoài ra."
"Giết chóc làm vui của ngươi không thể có hiệu lực."
"Trong đông đảo kẻ địch, không có tên nào đủ mạnh, bởi vậy người chỉ đạt
được một chút hồn lực, không thể dùng để gia tăng cảnh giới."
"-- Trừ phi ngươi giết chết tên đối diện kia."
Tất cả chữ nhỏ lập tức biến mất.
Liễu Bình nhìn thoáng qua hư ảnh người khổng lồ, trong lòng biết lúc này hắn
ta còn đang được hư ảnh bảo hộ -- Đây khẳng định là đạo cụ hộ thể cực kỳ hiếm
thấy nào đó.
Liễu Bình tạm thời mặc kệ hắn ta, lập tức nhảy ra sách thẻ, nói nhanh với Luyện
Ngục Cựu Thần: “Kiên trì thêm một chút, ta lập tức cho người tới cứu ngươi
––"
Vừa dứt lời.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra, hiện lên trước mắt hắn: “Nó đã chết."
Liễu Bình ngẩn ra, chậm rãi quay đầu nhìn lại bên cạnh.
ấ ầ ằ ấ ắ ắ
Chỉ thấy Luyện Ngục Cựu Thần nằm trên mặt đất, hai mắt sắp khép lại -- Nó
dùng một hơi cuối cùng để phát lên tiếng nói: “Lấy linh hồn của ta, quy về dưới
trưởng của ngươi để cống hiến sức lực."
Gần như cùng thời khắc đó, tên nhân loại đối diện phẫn nộ quát: “Không! Rõ
ràng chỉ còn thiếu một chút cuối cùng, đáng lẽ nó phải thần phục ta, mà không
phải ngươi!"
Oanh! !! Trên người Luyện Ngục Cựu Thần phát ra ngọn lửa tận trời, ngưng tụ
thành chút ánh lửa cuối cùng trên bầu trời, nhiều phiêu đãng đãng dừng lại
trước mặt Liễu Bình.
Ánh lửa tan đi, hóa thành một thẻ bài màu xám -- “Lao ngục chi khóa, thần chủ
của lửa và sương mù."
"Bộ bài Luyện Ngục, Cựu Thần thứ bảy."
"Đã tử vong."
"Nó và người có vô số liên hệ, còn đại diện cho bảy vị thần linh Luyện Ngục, đã
ký kết khế ước đồng minh công thủ với người, biết được sách thẻ trên tay người
thuộc hệ tử vong."
Sách thẻ hệ tử vong có năng lực giúp người ta sống lại.- - Tuy rằng làm vậy cần
bỏ ra cái giá cực kỳ lớn, nhưng tóm lại cuối cùng vẫn có một chút hy vọng.
Danh Sách Chương: