Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lạc Tinh Thần nhìn về phía Liễu Bình.
Liễu Bình mở miệng nói: “Chúng ta đến từ Vĩnh Dạ.”.
Người đàn ông có hơi bất ngờ, nó đánh giá hắn một lần nữa, vẫn không nghĩ ra
vì sao Lạc Tinh Thần lại nghe lời hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
"Vĩnh Dạ sao... Xem ra thủ hạ của ta trêu chọc phải người một nhà, ta cảm thấy
rất có lỗi vì chuyện này, nhưng xin hãy trả căn cứ không gian quỹ đạo Trái Đất
tầm thấp lại cho ta, trên đó có rất nhiều thành quả nghiên cứu khoa học có giá
trị, bị phá hủy như vậy thì quá đáng tiếc."
Người đàn ông nói.
"Không thành vấn đề, nhưng người tính dùng cái gì để trao đổi nó?"
Liễu Bình hỏi.
"Ngươi muốn cái gì?"
Người đàn ông hỏi.
"Ta muốn biết vì sao người lại ở chỗ này."
Liễu Bình nói.
Người đàn ông hiểu ý mà cười, nói: “Chẳng lẽ mục đích của chúng ta không
giống nhau? Nơi này chính là thế giới duy nhất có thể sinh ra linh hồn, là nơi
linh hồn ra đời của Vĩnh Dạ, Luyện Ngục và đỉnh của ba đoạn Thần Trụ Hư
Không."
Đại não của Liễu Bình lập tức chuyển động.
Đám Ma quỷ thiết lập Kịch Bản Hắc Ám, danh sách Ngu Giả ở Vĩnh Dạ đều chỉ
vì một mục đích... Đó là thu hoạch linh hồn! Ma thần này lại trực tiếp nói rõ ra
câu “Nơi linh hồn ra đời”, mục đích thật sự nó đi vào thế giới đã rõ như ban
ngày.
"Gần đây thu hoạch thế nào?"
Liễu Bình hỏi.
"Số người bị dụ dỗ quả thật không ít, sau khi bọn họ chết sẽ chuyển sinh ở
Luyện Ngục... Tóm lại, việc làm ăn của ta luôn không tồi."
Người đàn ông nói.
"Vấn đề cuối cùng, vì sao người lại nán lại trong trạm không gian này?"
Liễu Bình hỏi.
"Khoa học kỹ thuật và tri thức là quyền lực tương đối quan trọng, nắm giữ
chúng tức là nắm giữ cả đời của hàng tỉ phàm nhân, chẳng lẽ không phải sao?"
Người đàn ông nói.

Liễu Bình làm một động tác.
Lạc Tinh Thần hừ nhẹ một tiếng, sau đó tung một thẻ bài ra.
Hư không chợt lóe.
Trạm không gian bị vô số không gian cắt chém và phong ấn kia lại xuất hiện
giữa không trung lần nữa.
"Đa tạ hai vị, giữa chúng ta không còn khúc mắc cũng không có bất cứ ân oán
gì nữa."
Người đàn ông hành lễ và nói.
"Sau này còn gặp lại."
Liễu Bình nói.
"Sau này còn gặp lại."
Người đàn ông mỉm cười gật gật đầu.
Thân thể Liễu Bình và Lạc Tinh Thần chợt lóe, sau đó bay về hướng mặt đất.
Người đàn ông lơ lửng ở giữa không trung, lẳng lặng nhìn chăm chú vào dáng
vẻ hai người đi xa, tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
"Trên người thiếu niên kia có một khí tức thần thánh khó ngửi."
Hình như người đàn ông có chút bực bội, nó phẫn hận gầm nhẹ lên: “Thật là
gặp quỷ, lần nào chúng ta cũng phải cực cực khổ khổ mê hoặc chúng sinh, mới
có thể kéo mấy linh hồn vào Luyện Ngục, bọn họ lại tùy tiện nói mấy câu thì ai
ai cũng chủ động muốn đi lên thiên đường lúc sắp chết cả..."
"Một đám lừa đảo âm hiểm xảo trá."
Người đàn ông hung hăng phun một ngụm nước bọt, xoay người rồi chậm rãi
bay đến trạm không gian.
“Ma quỷ kia rất lợi hại, không dễ giết lắm."
Lạc Tinh Thần ngồi trong chợ đêm náo nhiệt, thuận miệng nói.
"Chúng ta mới đến, còn chưa biết rõ ràng tình hình, trực tiếp xông lên giết nó là
chuyện hoàn toàn không cần thiết."
Liễu Bình nói.
Cái lẩu được bưng lên.
Liễu Bình nhóm lửa, nhìn chăm chú vào nước lèo cay đỏ dần dần sôi trào, hắn
nói: “Thì ra nơi này là cội nguồn ra đời của tất cả các linh hồn."
"Nếu ma quỷ kia không nói dối, vậy đây là một tình báo cực kỳ có giá trị."
Lạc Tinh Thần nói.
Bỗng nhiên.
Một người người đàn ông đi tới rồi ngồi xuống bên bàn.
Là Bạch Lang.
ể ẩ
"Chuyển qua ăn lẩu à?"
Gã trực tiếp cầm lấy một bộ dụng cụ ăn, bắt đầu gấp thịt.
"Tình hình phía người thế nào?"
Lạc Tinh Thần hỏi.
"Phiền phức của Thỏ Tử đã được giải quyết, hơn nữa ta đã phát hiện rốt cục
giáo hội liên hợp kia là thế nào."
Bạch Lang nói.
"Giáo hội kia ra sao?"
Liễu Bình hứng thú hỏi lại.
"Đầu tiên, khoa học kỹ thuật và sức mạnh của Trắc khác trong thế giới này đều
đã phát triển cực kỳ không tồi, dưới tình huống như vậy, muốn mê hoặc một
người đi theo tín ngưỡng hư vô mờ mịt là cực kỳ gian nan."
Bạch Lang nói.
Lại có một giọng nói vang lên bên cạnh cái bàn: “Nói thẳng kết luận đi."
Không biết khi nào, đoàn trưởng cũng đã trở lại.
Hắn ta dựng hắc kiếm dựa vào cạnh bàn, bưng một ly trà lên rồi chậm rãi uống.
Bạch Lang gật gật đầu nói: “Hế là giáo hội thì hoàn toàn khác với những thứ
chúng ta đã biết, ở một thế giới nhiều loại sức mạnh Trắc phát triển với tầm cao
như vậy, nếu không có thứ gì mạnh thật thì sẽ không ai gia nhập giáo hội cả."
"Chân thần của các giáo hội đó là gì?"
Liễu Bình hỏi.
Bạch Lang lắc đầu nói: “Ta còn chưa kịp điều tra trong căn cứ bí mật ngầm của
giáo hội liên hợp, có thuật pháp dò xét rất mạnh, ta đành về trước."
Liễu Bình yên lặng gật đầu, lại hỏi: “Giáo hội có địa vị thế nào trong thế giới
này?"
"Thế giới này tôn trọng tín ngưỡng tự do, ngay cả chuyện xin thành lập một
giáo hội cũng không phải quá khó."
Bạch Lang nói.
"Đoàn trưởng, tình huống phía người thì thế nào?"
Lạc Tinh Thần hỏi.
"Kiếm được một vật cưỡi."
Đoàn trưởng đáp ngắn gọn, tâm tình có vẻ rất không tồi.
Hắn ta hỏi Liễu Bình: “Kế tiếp người có tính toán gì không?”.
Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Sách thẻ và thẻ bài tùy tùng của ta đều ở lại hết
trong thế giới song song."
Ba người nhìn hắn, cùng gật đầu.
ế ể ề
"Trong thế giới này, các loại thể lực đều có một vùng riêng của mình, cả ma quỷ
cũng có một cái trạm không gian, cho nên chúng ta nên có một thể lực thuộc về
mình."
Liễu Bình duỗi tay kéo một cái, lại rút ra một thẻ bài.
Thẻ bài Thu Hút Sự Chú Ý.
Đây là thẻ bài hệ biểu diễn đầu tiên do tất cả các cường giả của thế giới song
song nghiên cứu chế tạo ra.
"Lại phải gia nhập giới giải trí à?"
Lạc Tinh Thần thở dài nói.
"Không, ta quyết định thành lập một giáo hội."
Liễu Bình nói.
"Giáo hội?"
Ba người cùng kêu lên.
"Ở quê quán của ta, có lẽ nên gọi nó là môn phái."
Liễu Bình nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK