Mục lục
Nghệ Thuật Gia Luyện Ngục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế giới đổ nát.
Bầu trời bỗng tách sang hai bên.
Một bóng hình khổng lồ như núi rơi xuống một cách nhẹ nhàng, đứng trên một
thành thị đổ nát nào đó.
Yêu tà chủng - Thể ký sinh thi thể Thần linh! Nó điều khiển thi thể Cổ Thần,
quỳ một chân trên đất, nói với giọng kính cẩn: "Các hạ, chính là ở nơi này."
Nơi sâu trong bầu trời, một bóng hình khác chầm chậm rơi xuống.
Đây là một tồn tại tương tự loài người, thế nhưng toàn thân nó lại tản ra ánh
sáng màu đen, phía sau có vô số cánh tay khác biệt.
La Vương Ác Mộng! Thể ký sinh thi thể Thần linh lại dẫn vị Chúa tể Ác Mộng
này tới thế giới đổ nát.
"Nó nói muốn tìm ta gây chuyện sao? Ngươi xác định nó đã nói như thế chứ?"
La Vương Ác Mộng cười lạnh hỏi.
"Đúng vậy, các hạ, ta đâu dám lừa ngài chứ? Ngài chỉ cần dùng một pháp thuật
tùy ý là có thể giết chết ta rồi."
Thể ký sinh thi thể Thần Linh nói.
"Không sai..."
La Vương Ác Mộng quan sát bốn phía, nói: "Cái tên rác rưởi kia lại dám có ý
xấu đối với ta, xem ra đã quá lâu ta không giết chết tồn tại ngang cấp rồi, tới
mức tất cả mọi người đều quên đi thực lực của ta."
Ầm...
Một luồng khí tức hủy diệt từ trên người nó tràn ra, hóa thành gió bão, thổi về
phía bốn phương tám hướng.
Tất cả mọi vật khi bị gió thổi trúng đều hóa thành bột mịn.
Mặt đất bắt đầu lâm vào hủy diệt.
"Các hạ, trước đó nó ở nơi này, thế nhưng bây giờ đã chạy."
Thể ký sinh thi thể Thần linh nói.
"Không sao, ta tiêu diệt thế giới này trước, rồi đi tìm nó sau cũng được."
La Vương Ác Mộng giơ tay lên.
Một quả cầu ánh sáng màu đen hiện lên trong lòng bàn tay của nó, tản ra khí tức
vô cùng kinh khủng.
Nó đang định ném quả cầu ánh sáng này về phía mặt đất, bỗng nhiên dị biến
xuất hiện... Mọi thứ xung quanh đều ngang trệ lại.
ế ố ế ề
Hư không hiện ra từng vết rách, giống như cả thế giới này thậm chí mọi thứ đều
tiến vào trạng thái sụp đổ vậy.
La Vương Ác Mộng giật mình, cúi đầu quan sát, cũng thấy trên người mình
xuất hiện rất nhiều vết nứt.
"Tất cả pháp tắc đều muốn xé rách ta... tại sao chứ..."
Nó bỗng tỉnh táo lại, lập tức thu hồi quả cầu hắc ám trên tay.
Hầu như cùng lúc đó.
Mọi vết rách trong hư không đều khôi phục như ban đầu.
Mọi thứ đều khôi phục nguyên dạng.
La Vương Ác Mộng lại cúi đầu quan sát thân thể của mình.
Thân thể của nó vẫn tốt, không chút vết rách.
"Vừa rồi là do pháp tắc Thời Gian, Không Gian, Nhân Quả và Vận Mệnh cùng
ra tay với ta... Xem ra thế giới này rất quan trọng, nếu như ta hủy diệt nó, mình
cũng sẽ xong đời."
La Vương Ác Mộng nói với vẻ suy tư.
"Đại nhân, vừa mới xảy ra chuyện gì vậy?"
Thể ký sinh thi thể Thần Linh hỏi.
La Vương Ác Mộng liếc nhìn nó, bỗng có một cái tay dài từ phía sau duỗi ra,
xuyên thủng đầu của Thể ký sinh, rồi vòng lại, đè lên đầu của nó.
"Đại nhân... tha mạng! Lời ta nói đều là thật cả!"
Thể ký sinh thi thể Thần Linh kêu rên.
Vẻ mặt La Vương Ác Mộng ngày càng vặn vẹo, nói với giọng căm hận: "Khốn
kiếp! Tứ đại pháp tắc đó! Chỉ cần làm sai một chuyện thôi, bọn chúng sẽ lấy
mạng của ta! Điều này đều do ngươi ban tặng cả!"
Bụp! Đầu của Thể ký sinh bị bóp nát.
Rất nhiều tay dài từ phía sau La Vương Ác Mộng duỗi ra ngoài, như từng luồng
sáng hắc ám, xuyên thủng toàn bộ thi thể Thần Linh.
Vừa đối mặt.
Thể ký sinh thi thể Thần Linh vô lực phản kháng, bị đánh tan ngay lập tức.
Cuối cùng, một cánh tay dài lấy đi một hạt trái cây rất đẹp từ trong thi thể Thần
Linh, giơ lên cao...
"Đại nhân, ta sai rồi, xin hãy cho ta một cơ hội!"
Hạt trái cây khẩn cầu.
La Vương Ác Mộng lạnh mặt, trầm giọng nói: "Hiện tại xem ra, ta cũng không
biết người là người hầu của nó, hay thật sự muốn hiệu trung với ta, thế nhưng
có một chuyện không thể sai được..."
ắ Á
Cánh tay dài màu đen nắm chặt hạt trái cây, đưa tới trước mặt La Vương Ác
Mộng.
Nó mở miệng, hút hạt trái cây vào, chậm rãi nhai nuốt.
Thể ký sinh thi thể Thần Linh, chết.
La Vương Ác Mộng liếc nhìn bốn phía, phạm vi trong vòng mấy chục ngàn cây
số đều bị khí tức lực lượng của mình quét sạch, hóa thành một vùng bằng phẳng
mênh mông vô bờ.
Trừ cái đó ra.
Không còn cái gì nữa cả.
Nó đang cảm thấy ngỡ ngàng thì một cảm giác vô cùng đau nhức từ trong cơ
thể truyền tới.
"A..."
La Vương Ác Mộng hét thảm, xông lên bầu trời, lại bị lực lượng vô hình công
kích mấy chục lần... Âm! Một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc xuất hiện.
La Vương Ác Mộng bị lực lượng vô hình đánh trúng, lại rơi trên mặt đất, tạo
thành một cái hố lớn.
Nó dần dần bò lên từ trong hố, lại lơ lửng giữa không trung.
"Làm cho con người đau đớn từ sâu trong lòng... tứ đại pháp tắc bị điên rồi
sao?"
"... Thế giới này là sao đây? Không được, ta phải tra tìm một lần."
La Vương Ác Mộng nhắm mắt lại.
Vô số cánh tay màu đen từ sau lưng nó duỗi ra, xông lên bầu trời, lan tràn khắp
bốn phương tám hướng, dần dần bao phủ toàn bộ thế giới.
Hồi lâu sau... Nó mở mắt ra, lộ ra vẻ suy tư: "Ta thay đổi địa hình thế giới, đã
gặp phải sự cắn trả mãnh liệt như vậy rồi... thế nhưng là vì sao cơ chứ?"
Thân hình La Vương Ác Mộng hơi lóe lên, xuyên qua mấy chục ngàn cây số,
tới một dãy núi và hẻm núi.
"Tứ đại pháp tắc đã phong ấn nơi này lại... có vẻ như ta đã làm cái gì đó, để
trong này nhất định phải sinh ra một kết quả, nếu không ta sẽ không thể rời
đi..."
Nó tìm một hòn đá mà ngồi xuống.
Yên lặng chờ đợi một chuyện nào đó diễn ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK