“Ta tới giới thiệu một chút, vị này là Vương của các Thụ Yêu, danh hào là Nữ
Yêu Rừng Rậm, cũng là tồn tại duy nhất tấn chức đến Kỳ Quỷ trong các tộc
chúng ta."
Nữ tù trưởng Nhân Mã nói.
"Chào ngươi, ta là Samantha."
Nữ Yêu Rừng Rậm Samantha mỉm cười và nói.
"Chào ngươi, ta là Liễu Bình."
Liễu Bình nói.
"Nam tử nhân loại tuổi trẻ, không ngờ sớm như vậy mà người đã tấn chức tới
cấp bậc này, trận tranh đấu của vạn tộc đã không còn liên quan đến ngươi."
Samantha nói.
"Thật ra ta cũng cảm thấy hơi ức hiếp người khác, nhưng vẫn phải cho chúng
một bài học, để tránh sau này chúng bắt nạt thế giới nhân loại phía sau ta."
Liễu Bình nói.
"Vậy cũng không có gì, diệt trừ uy hiếp là bản năng của sinh mệnh."
Samantha không sao cả mà nói.
"Ngài tới tìm ta là có chuyện gì?"
Liễu Bình hỏi.
"Ta biết được kết quả bói toán của Nhân Mã -- Bói toán là loại thuật duy nhất có
thể lây dính sức mạnh Vận Mệnh, lại kết hợp chuyện xảy ra trước mắt trong thế
giới Kỳ Quỷ, người phải tiến vào thế giới Kỳ Quỷ."
Samantha nói.
Liễu Bình nao nao.
Sức mạnh Vận Mệnh... Hắn không để lại dấu vết mà nhìn lướt qua mỹ nữ tóc
đen phía sau.
Thủy Thụ, Hoa Tình Không, và Linh trên người Hoa Tình Không đang trầm
miên trong khối cơ thể nhân tạo này, nghe nói là muốn thăm dò sức mạnh Vận
Mệnh.
Cũng không biết khi nào các nàng mới tỉnh lại.
"Thế giới Kỳ Quỷ đã xảy ra chuyện gì sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Chỉ sợ là, người chiến thắng người khổng lồ huyết nhục, nhưng nguy cơ thứ
hai đang nối gót kéo tới, thật ra nó bùng nổ bên trong thế giới Kỳ Quỷ, cho nên
các ngươi không thể biết hết được."
Samantha nói.
Nàng ta tiện tay vung lên.
Một cánh cửa ánh sáng từ từ mở ra ở sau lưng nàng.
"Theo ta đi đi, Thu Yếu chúng ta là minh hữu của nhân loại, mà ta cũng cần
ngươi trợ giúp."
"Vậy thế giới nhân loại phía sau ta."
"Xin hãy yên tâm, ta đã thông báo cho vận tộc, hiện tại mọi người đều biết nhân
loại xuất hiện một Kỳ Quỷ Giả, không còn ai dám đi thử xâm lược thế giới của
các ngươi."
Liễu Bình nghe xong thì quay đầu lại nhìn thoáng qua các minh hữu.
Asimo lấy ra một chiếc nhẫn từ trong ngực rồi nhét vào tay Liễu Bình.
"Tiếp viên hậu cần, bao đủ."
Hắn ta hạ giọng mà nói.
Liễu Bình vỗ vỗ bả vai hắn ta tỏ ý cảm ơn.
Samantha nhìn Asimo, nhịn không được mà hừ lạnh nói: “Asimo, người quá
không có chí tiến thủ, rõ ràng Kinh Các Điểu là chủng tộc Kỳ Quỷ rất dễ tiến
giai, nhưng ta đợi lâu như vậy, thật vất vả mới chờ được một vị minh hữu Kỳ
Quỷ Giả, thế mà lại không phải là ngươi."
Asimo bị mắng đến cúi đầu, không dám nói một câu nào.
Liễu Bình hoà giải: “Ngày nào hắn cũng bị ám sát, hẳn là luôn nỗ lực mạnh lên,
mọi người đều hy vọng hắn mau chóng trở thành cường giả cấp bậc Kỳ Quỷ."
Mỹ nữ tóc đen đi lên trước, kéo tay hắn lại.
"Bổn cơ thể nhân tạo không thể đánh giá cấp bậc an toàn của cánh cửa ánh sáng
kia, xin ngươi tự mang lên nàng -- nàng nói tuyệt đối không thể rời khỏi ngươi."
Thân thể mỹ nữ tóc đen lập tức mở ra, để lộ nữ anh đang trầm miên bên trong.
"Ta đã hứa với nàng rồi, yên tâm."
Liễu Bình nói.
Hắn thật cẩn thận mà ôm nữ anh ra.
"Ngươi muốn mang theo nữ anh chỉ có thể uống sữa này đến thế giới Kỳ Quỷ?"
Asimo giật mình mà nói.
Mọi người đều có chút kinh ngạc.
Chỉ có nữ tù trưởng Nhân Mã nhìn nữ anh một hồi, trên mặt dần lộ ra vẻ trang
trọng.
"Câm miệng, Asimo, vị tồn tại này không phải là người mà người có thể trêu
chọc."
Nàng ta nghiêm túc nói.
ắ
Asimo đành nhắm miệng lại.
"Đây là một đồng bạn của ta, ta muốn mang theo nàng, nếu không nàng sẽ có
nguy hiểm."
Liễu Bình giải thích.
"Không thành vấn đề, đi thôi."
Samantha xoay người, đi vào cánh cửa ánh sáng kia.
Liễu Bình đi theo.
Hai người biến mất trong cánh cửa ánh sáng.
Lúc này, Asimo nhịn không được mà nói: “Tù trưởng, tốt xấu gì chúng ta cũng
là minh hữu mà, vừa rồi ta chỉ nói một câu, ngươi cần gì răn dạy ta chứ?"
Nữ tù trưởng Nhân Mã cười như không cười mà nói: “Asimo, ngươi có từng
châm chọc vận mệnh chưa?"
"Kẻ điên mới châm chọc vận mệnh"
Asimo nhún vai và nói, “Bất cứ người nào có ý đồ quan trắc vận mệnh thì nó
cũng trở nên càng bất trắc và không lành, huống chi là người châm chọc nó."
"Cho nên, người nên cảm tạ ta."
Nữ tù trưởng Nhân Mã nói.
Asimo suy nghĩ một lát, sau đó bỗng hiểu ra chuyện gì.
Hắn ta thở dài thường thượt và nói: “Nhân loại xuất hiện một Kỳ Quỷ Giả, lại
mang theo một nữ anh như vậy -- Quá khủng bố."
"Khủng bố? Không, người nên cảm thấy may mắn vì bọn họ là minh hữu của
chúng ta."
"Đúng vậy, đúng vậy."
Hư không.
Trong hư không hắc ám có một thế giới hiện ra.
Đây là một thế giới rừng rậm cành lá tốt tươi, một màu xanh ngắt trải rộng cả
tầm mắt.
"Chúng ta đang ở thế giới Kỳ Quỷ sao?"
Liễu Bình hỏi.
"Đây là thế giới tư nhân của ta, nó là một phần tử của thế giới Kỳ Quỷ-- Mỗi
một Kỳ Quỷ Giả đều có thế giới của riêng mình."
Samantha mỉm cười và nói.
Liễu Bình ôm nữ anh, đứng trên đỉnh một thân cây nhìn ra thế giới bên ngoài hư
không.
-- Ở rất xa, hắn có thể nhìn thấy một cự trụ nối liền trời đất đúng sừng sững ở
ngoài thế giới.
ấ ầ
"Cái hiện tại ta nhìn thấy chính là Hư Không Thần Trụ sao?"
Liễu Bình hứng thú mà hỏi.
"Đúng vậy, vạn tộc và hàng tỉ thế giới đều tồn tại trên Hư Không Thần Trụ, mà
Kỳ Quỷ Giả chúng ta có thể sáng lập thế giới thuộc về mình trong hư không ở
ngoài thần trụ."
Samantha nói.
"Trong hư không, chỉ có một cây thần trụ có thể để chúng sinh sinh sản sao?"
Liễu Bình hỏi.
Samantha hơi mỉm cười, nói: “Phía trên Hư Không Thần Trụ là nơi không rõ,
chỉ khi nào chúng sinh và văn minh không ngừng phát triển, thân trụ mới có thể
tiếp tục kéo dài lên trên, còn về bên dưới thần trụ thì liên kết với Luyện Ngục
Thần Trụ."
"Luyện Ngục Thần Trụ?"
Liễu Bình hỏi.
"Đúng vậy, ma quỷ sinh hoạt trên Luyện Ngục Thần Trụ, chúng phụ trách giám
sát Vĩnh Dạ Thần Trụ phía dưới Luyện Ngục Thần Trụ."
Samantha nói.
"Vì sao phải giám sát?"
Liễu Bình hỏi.
"Bởi vì Vĩnh Dạ là nơi tất cả các tồn tại an giấc ngàn thu, mà chỗ sâu nhất trong
Vĩnh Dạ, là phần đáy của ba thần trụ Hư Không, Luyện Ngục, Vĩnh Dạ, ngẫu
nhiên nó sẽ tiếp xúc với tồn tại không thể biết được."
Samantha nói.
Liễu Bình nói: “–– Nghe có hơi giống phi thuyền tương vị của Khoa Kỹ Trắc."
Danh Sách Chương: